Rong ruổi trên xa lộ heo hút nhất thế giới

Pamir Highway chạy dọc trên 'nóc nhà thế giới' và từng là một phần của Con đường Tơ lụa giao thương tấp nập.

Xa lộ Pamir Highway, hay đường M41, dài 1.252 km từ thị trấn Osh, nam Kyrgyzstan, qua Dãy núi Pamir, còn được gọi là “Nóc nhà Thế giới”, chạy dọc biên giới với Afghanistan cho tới điểm cuối tại Dushanbe, thủ đô Tajikistan. Từng là một phần của Con đường Tơ lụa, Xa lộ Pamir đã được dùng gần 2.000 năm qua. Marco Polo, thương gia nổi tiếng người Venice của Ý, đã đi đường này khi tới Trung Quốc hồi thế kỷ 13. Nhưng không có mấy lữ khách chọn đi ngả này. (Hình Audrey Scott)
Chụp lại hình ảnh, Xa lộ Pamir Highway, hay đường M41, dài 1.252 km từ thị trấn Osh, nam Kyrgyzstan, qua Dãy núi Pamir, còn được gọi là “Nóc nhà Thế giới”, chạy dọc biên giới với Afghanistan cho tới điểm cuối tại Dushanbe, thủ đô Tajikistan. Từng là một phần của Con đường Tơ lụa, Xa lộ Pamir đã được dùng gần 2.000 năm qua. Marco Polo, thương gia nổi tiếng người Venice của Ý, đã đi đường này khi tới Trung Quốc hồi thế kỷ 13. Nhưng không có mấy lữ khách chọn đi ngả này. (Hình Audrey Scott)
Phương tiện giao thông công cộng dọc Pamir Highway rất hiếm. Những cung đường chạy qua những sườn núi dốc đá không được bảo dưỡng duy tu khiến xe cộ chạy xóc tung người. Bởi vậy, xe UAZ, loại xe của Nga chuyên để chạy trên những địa hình hiểm trở rất được ưa dùng. (Hình: Daniel Noll)
Chụp lại hình ảnh, Phương tiện giao thông công cộng dọc Pamir Highway rất hiếm. Những cung đường chạy qua những sườn núi dốc đá không được bảo dưỡng duy tu khiến xe cộ chạy xóc tung người. Bởi vậy, xe UAZ, loại xe của Nga chuyên để chạy trên những địa hình hiểm trở rất được ưa dùng. (Hình: Daniel Noll)
Chừng 220km về phía nam Osh có một bức tượng chú cừu của Marco Polo, đánh dấu cột mốc biên giới hoang vắng giữa Kyrgyzstan và Tajikistan ở độ cao 4.282m của hẻm núi Kyzylart Pass. Công viên Quốc gia Tajik nằm bao quanh hầu hết Dãy núi Pamir đã được đưa vào danh sách Di sản Thế giới của Unesco hồi 2013. (Hình: Audrey Scott)
Chụp lại hình ảnh, Chừng 220km về phía nam Osh có một bức tượng chú cừu của Marco Polo, đánh dấu cột mốc biên giới hoang vắng giữa Kyrgyzstan và Tajikistan ở độ cao 4.282m của hẻm núi Kyzylart Pass. Công viên Quốc gia Tajik nằm bao quanh hầu hết Dãy núi Pamir đã được đưa vào danh sách Di sản Thế giới của Unesco hồi 2013. (Hình: Audrey Scott)
Thị trấn Murghab của Tajikistan phủ đầy bụi bặm, hoang vắng trên cao, nằm cách điểm đánh dấu đường biên chừng 190 km về phía nam. Nằm gần nơi các con đường chính giao nhau, thị trấn này laf tiền đồn thương mại giữa Tajikistan, Kyrgyzstan và Trung Quốc. Khu chợ Murghab chất đầy các thùng container chở hàng dùng cho tàu hỏa và tàu biển. Trong hình là một công-te-nơ đã được cải tạo để làm quán cà phê tạm.  Murghab nằm ở trên cao, độ cao 3.560m nên việc trồng hoa màu hay chăn nuôi gia súc là rất khó khăn. Người ta chỉ nuôi được duy nhất loài bò lông dài và lừa, những loài gia súc có tim khỏe, chịu được áp suất trên cao. (Hình: Audrey Scott)
Chụp lại hình ảnh, Thị trấn Murghab của Tajikistan phủ đầy bụi bặm, hoang vắng trên cao, nằm cách điểm đánh dấu đường biên chừng 190 km về phía nam. Nằm gần nơi các con đường chính giao nhau, thị trấn này laf tiền đồn thương mại giữa Tajikistan, Kyrgyzstan và Trung Quốc. Khu chợ Murghab chất đầy các thùng container chở hàng dùng cho tàu hỏa và tàu biển. Trong hình là một công-te-nơ đã được cải tạo để làm quán cà phê tạm. Murghab nằm ở trên cao, độ cao 3.560m nên việc trồng hoa màu hay chăn nuôi gia súc là rất khó khăn. Người ta chỉ nuôi được duy nhất loài bò lông dài và lừa, những loài gia súc có tim khỏe, chịu được áp suất trên cao. (Hình: Audrey Scott)
Đa số người dân sống ở các khu vực phía đông của Dãy núi Pamir là người dân tộc Kyrgyz nói tiếng Thổ, khác với các láng giềng sống ở phía tây Pamir dùng một loại thổ ngữ của Iran. Trước khi Liên bang Xô-viết được thành lập, vùng này của Tajikistan được công nhận là Kyrgyztan. Tuy nhiên, khi nhà lãnh đạo Xô-viết khi đó, Joseph Stalin đã vẽ đường biên của Cộng hòa Xô viết Tajik vào 1929, ông đã tùy tiện phân chia dân số địa phương và tạo ra các điểm sinh sống của các sắc tộc thiểu số khác nhau. (Hình: Audrey Scott)
Chụp lại hình ảnh, Đa số người dân sống ở các khu vực phía đông của Dãy núi Pamir là người dân tộc Kyrgyz nói tiếng Thổ, khác với các láng giềng sống ở phía tây Pamir dùng một loại thổ ngữ của Iran. Trước khi Liên bang Xô-viết được thành lập, vùng này của Tajikistan được công nhận là Kyrgyztan. Tuy nhiên, khi nhà lãnh đạo Xô-viết khi đó, Joseph Stalin đã vẽ đường biên của Cộng hòa Xô viết Tajik vào 1929, ông đã tùy tiện phân chia dân số địa phương và tạo ra các điểm sinh sống của các sắc tộc thiểu số khác nhau. (Hình: Audrey Scott)
Trông ra những đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng của dãy núi Hindu Kush của Pakistan xa xa là những gì ta nhìn thấy khi theo người dân địa phương về làng Langar, xuôi xuống Thung lũng Wakhan của Tajikistan. Sông Panj là biên giới tự nhiên giữa Tajikistan và Afghanistan, nhưng cư dân Pamir sống hai bên bờ sông dùng chung một ngôn ngữ, có chung tôn giáo và có lối sống giống nhau. (Hình: Daniel Noll)
Chụp lại hình ảnh, Trông ra những đỉnh núi phủ đầy tuyết trắng của dãy núi Hindu Kush của Pakistan xa xa là những gì ta nhìn thấy khi theo người dân địa phương về làng Langar, xuôi xuống Thung lũng Wakhan của Tajikistan. Sông Panj là biên giới tự nhiên giữa Tajikistan và Afghanistan, nhưng cư dân Pamir sống hai bên bờ sông dùng chung một ngôn ngữ, có chung tôn giáo và có lối sống giống nhau. (Hình: Daniel Noll)
Căn nhà truyền thống của người Pamir, được gọi là huneuni chid, có gắn những biểu tượng của Hồi giáo Shia Ismaili, là phái tôn giáo được đa số người Pamir theo. Từ bên ngoài, các căn nhà trông giống như một khối đã được ốp gỗ đơn giản và được trát vữa sơ sài, nhưng bầu không khí bên trong rất ấm cúng, hiếu khách (Hình: Audrey Scott)
Chụp lại hình ảnh, Căn nhà truyền thống của người Pamir, được gọi là huneuni chid, có gắn những biểu tượng của Hồi giáo Shia Ismaili, là phái tôn giáo được đa số người Pamir theo. Từ bên ngoài, các căn nhà trông giống như một khối đã được ốp gỗ đơn giản và được trát vữa sơ sài, nhưng bầu không khí bên trong rất ấm cúng, hiếu khách (Hình: Audrey Scott)
Thung lũng Wakhan Valley chủ yếu làm nông nghiệp, bởi nó ở độ cao khá thấp so với xung quanh, khiến rau cỏ hoa màu có thể phát triển được. Các gia đình thường có những mảnh đất nhỏ để trồng khoai tây, lúa mạch hay lúa mì. Người dân địa phương cũng chăn nuôi bò, dê và cừu, nhưng chỉ ăn thịt trong dịp đặc biệt hay trong ngày lễ. (Hình: Audrey Scott)
Chụp lại hình ảnh, Thung lũng Wakhan Valley chủ yếu làm nông nghiệp, bởi nó ở độ cao khá thấp so với xung quanh, khiến rau cỏ hoa màu có thể phát triển được. Các gia đình thường có những mảnh đất nhỏ để trồng khoai tây, lúa mạch hay lúa mì. Người dân địa phương cũng chăn nuôi bò, dê và cừu, nhưng chỉ ăn thịt trong dịp đặc biệt hay trong ngày lễ. (Hình: Audrey Scott)
Truyền thuyết nơi này kể rằng những ai là người Pamir nhưng có da sáng hơn và có mắt xanh đều là hậu duệ của các nhà thám hiểm Macedonia, những người đã tới định cư tại vùng này sau các cuộc chinh chiến của Alexander Đại Đế hồi năm 300 trước Công nguyên. Các em nhỏ thường nói bằng hàng loạt thứ ngôn ngữ đầy ấn tượng, tiếng Nga và tiếng Anh bên cạnh thứ thổ ngữ Pamir của mình. (Hình: Daniel Noll)
Chụp lại hình ảnh, Truyền thuyết nơi này kể rằng những ai là người Pamir nhưng có da sáng hơn và có mắt xanh đều là hậu duệ của các nhà thám hiểm Macedonia, những người đã tới định cư tại vùng này sau các cuộc chinh chiến của Alexander Đại Đế hồi năm 300 trước Công nguyên. Các em nhỏ thường nói bằng hàng loạt thứ ngôn ngữ đầy ấn tượng, tiếng Nga và tiếng Anh bên cạnh thứ thổ ngữ Pamir của mình. (Hình: Daniel Noll)
Được các thương gia xây trên vách đá nhìn xuống thung lũng Wakhan, pháo đài Yamchun là một tiền đồn trên Con đường Tơ lụa có từ hồi thế kỷ thứ ba. Nằm cách đường R-45 5km và cách Khorog khoảng 180 km về phía đông nam, đây là một trong số các pháo đài ở khu vực được xây dựng nhằm đảm bảo quyền kiểm soát đối với các tuyến đường buôn bán từ Trung Quốc sang phía tây, tới Iran và xuống phía nam, tới Ấn Độ. (Hình: Daniel Noll)
Chụp lại hình ảnh, Được các thương gia xây trên vách đá nhìn xuống thung lũng Wakhan, pháo đài Yamchun là một tiền đồn trên Con đường Tơ lụa có từ hồi thế kỷ thứ ba. Nằm cách đường R-45 5km và cách Khorog khoảng 180 km về phía đông nam, đây là một trong số các pháo đài ở khu vực được xây dựng nhằm đảm bảo quyền kiểm soát đối với các tuyến đường buôn bán từ Trung Quốc sang phía tây, tới Iran và xuống phía nam, tới Ấn Độ. (Hình: Daniel Noll)