![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() | ![]() | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
Ý kiến của thính giả ký tên là Bill | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Thính giả Bill từ Đức gửi điện thư cho BBC như sau: Tôi thích đọc sách thơ ca nhưng rất tiếc đọc không nhiều về văn chương, thơ ca của Liên Xô. Có lẽ một đều dễ hiểu là tôi sống xa xứ khá lâu, chỉ đọc những loại sách „Tư bản chủ nghĩa“có luồng tư tưởng tự do khi đọc cũng cảm thấy thỏa mái không bị gò bó như văn chương XHCN. Lúc hầu còn ở VN chỉ đọc truyện „Thép đã tôi thế đấy“ và sau này là cuốn tiểu thuyết “Bác sĩ Zhivago“ là một tác phẩm nổi tiếng của Boris Pasternak vì Pastermak đã nói lên sự thật của một xã hội con người chiến tranh và cái chết trong bốn thập niên đầu của thế kỷ 20 mà con người“bị kìm kẹp dưới móng vuốt của một bộ máy phong kiến, muốn tiêu diệt toàn bộ khả năng sáng tạo của con người, tìm mọi cách để làm chủ cả tâm hồn của họ“. Thật vậy sự ra đời tác phẩm DrZhivago“ tại Ý vào năm 1957 mà trong khi đó tại Liên xô bị cấm in. Tác giả còn bị đuổi khỏi Hội Nhà Văn Liên Xô, bị đe doạ trục xuất khỏi đất nước và sau này được giải thưởng Nobel. Pasternak đã từng kêu khóc thảm thương trong bài thơ " Giải thưởng Nobel ": Tôi chết sững như con thú bị lùa Người ta cũng chỉ tìm thấy Pasternak trong cuốn " Bác sỹ Zhivago " không có gì là tội phạm: “ Tai hoạ chính, căn nguyên của cái ác trong tương lai là việc mất tin vào giá trị của ý kiến cá nhân mình. Người ta tưởng rằng đã qua rồi cái thời cần làm theo sự mách bảo của đạo đức, tưởng rằng bây giờ phải hót theo giọng điệu chung và sống bằng quan niệm của kẻ khác, những quan niệm bị gán ép cho hết thảy mọi người”. Văn chương của Pasternak xây dựng trên nguyên tắc trung trực về trí thức ,chỉ nói lên những gì mình suy nhĩ trung thực cảm nhận,chính điều đó làm văn chương thơ ca rất sống động,không sợ hải trước chế độ toàn trị can thiệp kiểm soát tư tưởng và tình cảm của ông.Cho nên văn chương của ông đứng vững sống và sống mãi trong nền văn học Nga,vì văn chương có tư tưởng tự do. Đấy chính là niềm tin yêu qúi của nhũng người đạt giá trị văn chương trong lịch sử loài người. |
| ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
| |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||