http://www.bbcvietnamese.com

19 Tháng 8 2005 - Cập nhật 17h26 GMT

Độc giả Peace & Love trả lời bạn H&H

Độc giả Peace & Love, Seoul, trả lời bạn H&H: Thân gửi H&H, mặc dù em còn rất trẻ, có thể trẻ hơn anh vài tuổi, nhưng qua những gì em viết, anh thấy em là người có lý tưởng, có quan điểm rõ nét, dám nói lên những gì em suy nghĩ.

Anh cũng đồng ý với em rằng em có quyền tự hào về dân tộc Việt nam, tự hào về những thành tựu Việt nam đã đạt được. Mấy hôm vừa rồi anh có xem báo và biết trong những ngày này ở Việt nam đang kỉ niệm một sự kiện quan trọng của người Việt nam, cuộc cách mạng tháng 8. Và sắp tới là ngày 2/9, ngày Độc lập (Quốc khánh), lần đầu tiên trong lịch sử, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản tuyên ngôn khai sinh ra nước Việt nam Dân chủ Cộng hoà, cách đây vừa tròn 60 năm. Anh cũng cảm thấy rất vui, rất tự hào và hiểu hơn về ý nghĩa của cuộc cách mạng trên mảnh đất quê hương của mình.

Niềm vui này, niềm tự hào này sẽ giúp anh và em (những người trẻ tuổi), trân trọng và hiểu rõ hơn giá trị của độc lập dân tộc, nó sẽ là nguồn động lực thúc đẩy anh và em sống có trách nhiệm hơn, ý thức được hơn với chính bản thân mình và quê hương đất nước của mình.

Thêm vào nữa, anh cũng rất vui khi thấy một số báo điện tử đăng những ý kiến đóng góp, những mong muốn của các trí thức người Việt đang sống làm việc ở hải ngoại, cũng như bàn bạc với nhà trí thức và những người có trách nhiệm đang sống và làm việc trong nước để làm sao tập hợp nguồn lực người Việt ở hải ngoại nhằm góp phần nhiều hơn cho sự phát triển của đất nước ta. Anh nghĩ rằng dù nguồn lực này lớn hay nhỏ thì nó cũng sẽ đóng góp vào sự phát triển của nước Việt ta.

Băn khoăn

Tuy nhiên, sau khi đọc bài viết của em, anh không khỏi băn khoăn, cũng buồn và một chút tự ái, vì ngoài lý tưởng cao đẹp của tuổi trẻ, những ý kiến, những dữ kiện lịch sử kèm theo lời bình và sự suy luận (cái rất đáng trân trọng), thì nó còn có cái gì đó nặng nề, mang tính chì chiết, trách móc, thậm trí chế nhạo.

Anh cho rằng như thế là không mang tính xây dựng, nó chỉ thể hiện một điều rằng em đang muốn công kích những ý kiến mà em không thích hay những ý kiến động chạm đến cá nhân em, chứ chưa chắc đã phải là em có lý tưởng cao đẹp vì đại cục thực sự.

Tất nhiên, theo cách viết này không chỉ có mình em mà một số anh chị khác cũng có cách viết như thế, tuy nhiên viết thế nào là quyền của độc giả, anh không đủ tư cách để góp ý. Thêm một điều nữa anh muốn nói, trong bài viết của em, có thể em đã vô tình hoặc cũng có thể hữu ý phân tách. Anh lấy ví dụ như em dùng từ "chúng ta" để chỉ người kinh, như thế đúng nhưng chưa đủ, mà cần phải dùng từ "chúng ta" là người Việt nam bao gồm tất cả các dân tộc sống trên dải đất hình chữ S. Vậy đương nhiên Việt nam cũng là tổ quốc của họ, thì họ phải có trách nhiệm với tổ quốc khi tổ quốc cần, chứ không chỉ đơn thuần là giúp người Kinh trong kháng chiến.

Cũng như thế, người Việt ở hải ngoại cũng sẽ có trách nhiệm với tổ quốc khi tổ quốc cần, vì Việt nam cũng là tổ quốc của họ (trong đó có anh), nhất là trong thời điểm này khi tổ quốc cũng đang cần mở rộng giao thương, mở rộng hợp tác cùng phát triển, cùng đảm bảo an bình cho người dân.

Cuối cùng, anh muốn nói rằng, em đang viết cho nhiều người thuộc nhiều đối tượng đọc, những người đồng ý với ý kiến của em cũng nhiều, không đồng ý hoặc phản đối cũng nhiều, đây là chuyện bình thường không có gì phải suy nghĩ nhiều, cần bình tĩnh đưa ra những ý kiến xác đáng để bảo vệ quan điểm của mình.

Anh mong rằng em sẽ học thật giỏi, có những mục tiêu phấn đấu cụ thể cho bản thân trong tương lai gần, chúc em thành đạt, làm lợi cho mình, cho gia đình mình và cho đất nước.