![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() | ![]() | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
Đừng khinh thường quần chúng | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Có ý kiến cho rằng một số người dân miền Nam tập trung ở trụ sở Văn phòng 2 của Quốc Hội tại Thành phố Hồ Chí Minh để khiếu kiện là do "bọn hải ngoại lôi kéo, xúi giục". Luận điều này vừa cũ rích vừa thể hiện cái tư duy rất bảo thủ và xem thường quần chúng. Ai chẳng biết rằng quần chúng nhân dân chính là những người viết nên lịch sử chớ không phải một vài cá nhân hay một giai cấp nào. Dân tộc Việt Nam vốn nổi tiếng thông minh và giàu sáng tạo mà dễ dàng để bị lôi kéo, xúi giục làm chuyện bậy bạ ư? Chính quyền của ai? Ông Vũ Đức Khiển-Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật nói: “Khi còn kháng chiến, cán bộ đến nhà, dân mở cửa tiếp đón, nấu cơm cho ăn, nay dân đến nhà, chẳng lẽ không tiếp?” (Thanh Niên ngày 07/5/2006). Ngày xưa, dù bị o ép, bị đàn áp nhưng người dân vẫn một lòng đi theo cách mạng, nuôi giấu cán bộ, chống lại chính quyền Nguyễn Văn Thiệu lực lượng hùng hậu hơn lực lượng cách mạng miền Nam rất nhiều lần, không màng đến chuyện hiểm nguy đe dọa tính mạng; vậy có phải là quần chúng bị “Việt cộng lôi kéo, xúi giục”, hay là họ quyết tâm làm cái việc mà họ cho là đúng? Có lẽ cần phải nhắc lại rằng, Báo cáo kết quả làm việc của sáu đoàn công tác Chính phủ kết luận: “Qua kiểm tra, phần lớn là dân khiếu kiện đúng” (VnExpress ngày 2/2/2001). Chủ nhiệm Ủy ban các vấn đề xã hội Nguyễn Thị Hoài Thu bày tỏ quan điểm: "Đại biểu phải lắng nghe dân nói, xem xét kỹ lưỡng vụ việc dân khiếu kiện có đúng pháp luật không, nêu rõ yêu cầu, kiến nghị gửi cơ quan có thẩm quyền giải quyết chứ không chỉ làm mỗi việc kính chuyển''. Bà nói thêm: "Trong nhiều năm làm công tác dân nguyện, tôi thấy là đơn thư của dân nhiều vụ khiếu kiện đúng, ít vụ sai.'' (Thanh Niên ngày 07/5/2006). Trong vấn đề người dân tập trung khiếu kiện đông người tại Văn phòng Quốc Hội, công dân bình thường như tôi không thể tiếp xúc được với người khiếu kiện và cũng không được nghiên cứu hồ sơ khiếu kiện nên tôi không bàn đến chuyện khiếu kiện đúng hay sai, người dân có thể đúng và cũng có thể sai. Ở đây, tôi muốn đề cập đến vấn đề vì sao lại để cho người dân khiếu kiện gần nửa tháng nay (và chưa có dấu hiệu chấm dứt) như thế? Họ giương biểu ngữ đả đảo tham nhũng, đả đảo chính quyền tỉnh, cắm cờ đỏ sao vàng la liệt, treo ảnh Bác; và bây giờ, do sinh hoạt ăn uống, ngủ nghê tại chỗ nên họ bắt đầu phơi quần áo, căng tấm ni-lông che mưa che nắng lên hàng rào trụ sở Văn phòng Quốc Hội, mỗi buổi chiều đi ngang đều nhìn thấy một đống vỏ bao thức ăn to tướng ngay cổng ra vào Văn phòng, thật là nhếch nhác. Thành phố Hồ Chí Minh là nơi tập trung nhiều du khách nước ngoài đến Việt Nam du lịch, nhìn vào cảnh tượng này du khách sẽ nghĩ gì về năng lực làm việc của chính quyền sở tại?
Cổ nhân có câu: “Dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh” (Dân quý nhất, đất nước thứ hai, vua nhẹ nhất). Đây chính là cái đạo lý dân làm chủ, lấy dân làm gốc, cái tinh thần dân chủ đã có từ thời phong kiến. Nay quần chúng tập trung đông người ăn ở vạ vật bên lề đường, dầm mưa dãi nắng, lại ngay trước trụ sở Văn phòng Quốc Hội, mà chính quyền địa phương (có dân khiếu kiện) không có biện pháp giải quyết ổn thỏa để người dân “tâm phục khẩu phục” thì cái đạo lý “dân vi quý” ở đâu? Chính quyền chúng ta là chính quyền nhân dân, hành xử theo nguyên tắc “lấy dân làm gốc”, ở sát ngay bên dân, ở ngay trong dân mà lãnh đạo địa phương lại không thuyết phục được dân. Có người lại đổ cho bên ngoài cách xa vạn dặm lôi kéo, xúi giục thì có còn ý nghĩa chính quyền của dân nữa hay không? Xa rời nhân dân Trong bài “Cần tẩy sạch bệnh quan liêu mệnh lệnh" do Chủ tịch Hồ Chí Minh soạn thảo (bản gốc hiện lưu giữ tại Bảo tàng Cách mạng Việt Nam), Người kịch liệt phê phán những cán bộ miệng thì nói dân chủ, nhưng khi thực hiện công việc thì lại theo lối quân chủ và xa rời nhân dân.
Người viết: “Bệnh quan liêu mệnh lệnh từ đâu mà ra? Nguyên nhân bệnh ấy là: Xa nhân dân: do đó mà không hiểu tâm lý của nhân dân, nguyện vọng của nhân dân. Khinh nhân dân: cho là dân ngu khu đen, bảo sao làm vậy, không hiểu được chính trị cao xa như mình. Sợ nhân dân: Khi có sai lầm khuyết điểm thì lại sợ nhân dân phê bình, sợ mất thể diện, sợ phải sửa chữa. Không tin cậy nhân dân: họ quên rằng không có lực lượng nhân dân thì việc nhỏ mấy dễ mấy làm cũng không xong; có lực lượng nhân dân thì việc khó mấy to mấy cũng làm được. Không hiểu biết nhân dân: họ quên rằng nhân dân cần trông thấy quyền lợi thiết thực, lợi ích gần và lợi ích xa, lợi ích riêng và lợi ích chung, lợi ích bộ phận và lợi ích toàn cuộc, đối với dân không thể lý luận suông. Không yêu thương nhân dân: do đó họ chỉ biết đòi hỏi nhân dân, không thiết thực giúp đỡ nhân dân tăng gia sản xuất, cải thiện sinh hoạt, để bồi dưỡng sức của sức người của nhân dân”. Tôi thấy lãnh đạo các tỉnh có dân tập trung khiếu kiện nêu trên, hình như họ “xa nhân dân”, “sợ nhân dân”, “không hiểu biết nhân dân”. Còn ai đó cứ đổ lỗi cho người ngoài lôi kéo, xúi giục dân là “khinh nhân dân”, “không tin cậy nhân dân”, mà còn là tự nhận mình bất lực, bất tài và không có uy tín với dân. Được biết “Lãnh đạo TTCP đang tập trung cao độ để có biện pháp giải quyết dứt điểm tình trạng dân đổ về TP.HCM khiếu kiện. Hướng chỉ đạo của TTCP vẫn là vận động người dân trở về địa phương và yêu cầu lãnh đạo UBND các tỉnh trực tiếp tiếp xúc với người dân, giải quyết khiếu kiện ngay tại địa phương mình. Cũng với hướng này, TTCP sẽ giải quyết đối với khoảng 140 người dân của tỉnh Bình Thuận hiện đang có mặt ở Hà Nội để khiếu kiện” (Tuổi Trẻ ngày 7/7/2007). Tuy nhiên, cho đến thời điểm hiện nay (10/7/2007) vẫn còn thấy người khiếu kiện “bám trụ” tại trụ sở Văn phòng Quốc Hội (Thành phố Hồ Chí Minh). Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói “Đạo đức cách mạng không phải trên trời sa xuống, nó do đấu tranh, rèn luyện bền bỉ hàng ngày mà phát triển, củng cố; cũng như ngọc càng mài càng sáng, vàng càng luyện càng trong”. Người đề ra biện pháp “chữa bệnh” quan liêu mệnh lệnh là: “Đặt lợi ích nhân dân lên trên hết; Liên hệ chặt chẽ với nhân dân; Việc gì cũng bàn với nhân dân, giải thích cho nhân dân hiểu rõ; Có khuyết điểm thì thật thà tự phê bình trước nhân dân và hoan nghênh nhân dân phê bình mình. Sẵn sàng học hỏi nhân dân; Tự mình phải làm kiểu mẫu cần kiệm liêm chính, để nhân dân noi theo”. Đừng khinh thường quần chúng ngu dốt để người ngoài “xúi giục”, “lôi kéo” mà xin ai kia hãy thấm nhuần tư tưởng, đạo đức cách mạng Hồ Chí Minh để dũng cảm tự nhìn lại chính mình. Ý kiến, Hà Nội Phố Đêm Hậu quả của phong trào là vậy. GIờ đây những vụ khiếu kiện đất đai sảy ra tràn lan khắp nước cũng tại giá đất được nâng khống biết bao nhiêu cho đủ để đền bù ? lấy từ ngân sách? Sau khi chim cút mất giá, cá rôphi mất giá, nay mai đồng ruộng phì nhiêu mất giá, giá nào cũng bán vì không bán cũng chẳng có tiền đóng thuế đi qua chặng đường đó may ra mới ổn định trở lại... Có khiếu kiện đến đâu? Có làm gì chăng nữa biện pháp tối ưu của nhà nước bây giờ là CHỜ, thời gian giải quyết ,vâng chờ thời gian giải quyết . Ý kiến riêng Về tranh chấp đất đai, không xử cũng không được, nhưng xử sẽ không thể thỏa đáng vì chỉ cần phải đền bù 10 cây vàng (8 ngàn đô la) cho mỗi người khiếu kiện thì khắp nước phải tốn hàng trăm triệu đô la cho mấy chục ngàn (hoặc có thể hơn) ngươi đang và sẽ khiếu kiện nếu họ thấy chính quyền bắt đầu trả thêm tiền đền bù. Sau đó người ta sẽ khiếu kiện biết bao vụ khác, ngày càng gay gắt và mạnh bạo nếu họ thấy khiếu kiện có kết quả. Kế đến là kinh tế. VN sắp hết đất mở thêm công ty, do đó kinh tế sắp hết phương tiện quan trọng nhất để phát triển. Khu vườn còn bỏ hoang (VN 1995) thì rất dễ sinh lợi vì chỉ cần trồng đại một cái gì vẫn hơn lúc bỏ hoang, nhưng khi chật cứng (VN 2007) thì phải tăng năng suất bằng cách hiện đại hóa phương tiện, tăng đầu tư, tăng nợ. Nợ tăng trong TTCK, nợ quốc gia, nhưng kết quả khó mỹ mãn do giáo dục thấp kém, nhưng nếu tăng giáo dục thì chỉ có cách cho mở trường tư, lại sẽ gây mâu thuẫn chính trị. Không tên Vô danh Tôi không bênh vực CPVN, họ cần phải cố gắng nhiều, nhưng tôi chia sẻ với khó khăn của chính quyền. sheva pham Thính giả không tên Thôi chết, 114 "phí và lệ phí" đóng cho Hà Nội mà thôi thì nông dân không còn gạo do chính họ trồng ra mà ăn, thêm Ông Bà Hội đồng quyết định các "khoản đóng góp" nữa thì cháo không có mà húp. Thời chị Dậu thật không đến nỗi. Mà đó là chưa tính tiền thuế, tiền lo lót cho quan chức khi thu hoạch và bán sản phẩm. Ông Trần Trường, Việt kiều Mỹ từng khuấy động khu Little Saigon qua việc treo hình HCM, về VN nuôi cá bị tịch thu mấy tỉ đồng cũng vì ông tưởng VN ngày nay giống Mỹ ở chỗ ông chỉ cần đóng thuế theo luật là được. Còn biết bao loại "lì xì" khác mà mọi người VN từ nông dân đến anh sửa xe ngoài đường phải biết. Người nhà tôi bán thuốc hút ngoài đường vẫn bị kiểu này, anh công an phường lại "đổi" 3 gói thuốc Mã lai lạ hoắc lấy 3 gói con mèo. Tôi ngạc nhiên hỏi, người nhà tôi buồn mà nói, "Tiêu mấy ngày công, vì không đổi bữa khác 'họ' sẽ lại vịn tay lên thùng thuốc, vài phút sau sẽ có xe xuống hốt đi vì tội lấn chiếm lòng lề đường". Mà thật, đúng là có tội này không thể chối, nhưng không bán thuốc thì lấy gì sống, và tại sao "đổi thuốc" lỗ mấy triệu hàng tháng thì không sao, không đổi thì cả khu chỉ một mình bị hốt mất thùng thuốc? Sinh viên Dân chủ không đâu xa vời, chỉ đơn giản là người dân có quyền được nói sự thật và được chính quyền giải quyết. Ba quyền cơ bản hiện nay vẫn còn nằm trong tay Đảng CS và sẽ vẫn luôn như thế vì nếu Đảng không có CA, Tòa án, Điều 4 Hiến pháp thì Đảng CS sẽ cũng chỉ như biết bao đảng phái trên thế giới! Hơn 600 tờ báo tại VN nhưng đều phải do Đảng quản lý, viết theo ý Đảng, viết những gì Đảng muốn thì liệu rằng đó có phải là một nền báo chí khách quan? Tuy rằng VN dưới sự cai trị hơn 100 năm của Pháp nhưng không thể phủ nhận được giá trị học thuật và văn hóa mà họ đem lại. Các thầy cô dạy giỏi tuổi từ trên 60 hiện giờ đa số là các cựu học sinh từ Petrus Ký, Lasan ... Cái gì là hay của người ta thì mình giữ lại, cái gì ko hay thì bỏ đi. Nhưng đừng nghĩ rằng 100% cái gì liên quan đến tư bản, đến Mỹ - Pháp đều là sai cả! Pinochio Tại sao các bạn không thấy nhục? Có bạn chứng minh mình là yêu nước bằng cách phản đối mọi thứ "ngoại bang" đưa vào (như ngôn ngữ, sách vở..v.v.) nhưng quên rằng yêu nước không phải là bế quan tỏa cảng, không phải là miệng luôn hô hào chủ nghĩa dân tộc ...thì mọi thứ đều tốt đẹp. Chúng ta phải biết học cái tốt của bên ngoài, thậm chí của kẻ cai trị ta trước kia vì mọi vấn đề đều có mặt phải và trái. Hiện giờ giới trẻ trong nước học đòi cái tốt nhiều hay cái xấu nhiều thì các bạn cũng đã thấy, nó thể hiện cho cái gì?! Có phải là hậu quả của một tư duy bảo thủ, coi thường nhân dân hay không? Nguyễn Ẩn Danh Bạn Vodanh cho rằng nước Mỹ vì quyền lợi của người Mỹ thì có quền cầm quân đi đánh các nước khác, tôi không hiểu cái quyền đó được ai công nhận vây thưa bạn, chắc bạn đang sống ở Mỹ, bạn thử dùng sức mạnh của mình xâm hại người khác mang lợi ích cho mình xem bạn sẽ được gì. Bạn Noname thì so sánh VN và Hàn Quốc nhưng bạn ơi, sao bạn không nghỉ lại xem trước kia Hàn Quốc đã làm những gì đã gây ra những tôi gì...Ai cũng nói VN chậm phát triển điều đó nhưng không ai nghỉ lại xem VN phải phát triển trên nền tảng nào. Đất nước của mình lại để cho kẻ khác cai trị vậy mà coi đó là tự hào, mọi của cải vật chất đều bị vơ vét về nước họ hàng tấn hằng trăm bây giờ hàng tháng họ phụ cấp lại chút ít thì cho thì cho đó là tốt và cổ vũ. Tôi không nói VN tốt hơn nhưng nhũng tư tưởng của hai bạn tui thấy tui nhục giùm hai bạn quá. Bình, Hà Nội, VN Nói như bạn thì như học sinh thời Pháp thuộc khi đọc sách Quốc ngữ luôn học vỡ lòng là tổ tiên ta là người Gô-loa và ta cứ theo Pháp luôn thì đất nước bây giờ giàu mạnh lắm? Các nước Châu Á đã giàu mạnh lên nhờ chính sách tốt và cái gốc văn hóa chứ không phải là có Mỹ hay không. Không ai tôn trọng một dân tộc sống nhờ ở đậu, không có đất nước cả. Nếu bạn ở nước ngòai thì hãy xem thời sự để biết dân tộc Israel đã đấu tranh thế nào để có độc lập và mảnh đất cho riêng mình. Đừng chê bai ai cái gì khi tầm hiểu biết của bạn ở mức thấp như vậy. Tôi có địa chỉ e-mail trong thư này, nếu bạn cần gì tôi sẽ giúp. Ẩn Danh Ẩn Danh Ở VN cách chống chế độ an toàn nhất là phải dựa vào chế độ (Hồ Chí Minh ắt phải là biểu tượng cao nhất của chế độ!). Tương tự, chẳng lẽ chúng ta không thấy chính những người dân xuống đường biểu tình mà cũng dương khẩu hiệu "Bác Hồ vĩ đại" "Đảng CSVN muôn năm" đó ư? Không có những "lá chắn" đó thì có mà vô tù sớm vì bị quy chụp. Ngoài ra có thể tác giả bài báo muốn dùng chiêu "gậy ông đập lưng ông" đối với chế độ CSVN. Độc giả Đất đai quan chức lấy được đã "sang tay" qua nhiều lần, người hiện ở tại các vùng đất đó nhiều khi đã có giấy tờ mua rõ ràng, bây giờ nếu lấy lại trả cho nguyên chủ thì người đang ở lại sẽ khiếu kiện. Gia đình tôi cũng gặp cảnh dỡ khóc dỡ cười thế này. Gần đây về lại VN gõ cửa các nhà, khu đất, biệt thự bị tịch thu sau 1975 thì các người chủ đều trưng ra bằng chứng mua lại, trả tiền đàng hoàng, nay đã có sổ đỏ. Họ có giấy, gia đình tôi cũng có giấy, nhưng của họ là của chính quyền hiện hành (de facto government), của chúng tôi là của chính quyền hợp pháp (legitimate government) do dân bầu ra, vậy ai đúng, ai sai, và ai xử, và xử xong thì làm sao thi hành nếu gia đình tôi thắng kiện? Chính quyền Hà nội là một chính quyền bất hợp pháp, KHÔNG do dân bầu ra, KHÔNG có đến MỘT lá phiếu bầu, do đó tất cả các điều họ làm, suy cho cùng, đều là bất hợp pháp. Ngay cả chính phủ Thái lan hiện tại sắp tới đây cũng phải cho bầu cử tự do, cho dù họ đứng phía sau giật dây ít nhiều. Ngày nào chính quyền Hà nội không cho một cuộc bầu cử tự do thì ngày đó tất cả giấy tờ do chính quyền này cấp, suy cho cùng, đều không có giá trị pháp luật. Tuấn Anh NoName Không có văn hóa bất đồng ý để tranh đấu cho sự thật tại VN ngày nay. Do đó quốc gia suy bại, cái xấu lấn cái tốt. Năm 1975 xé bỏ sách và băng cassettes học Anh văn, dẹp trường Anh ngữ, để rồi nay mở lại, dạy lại, nhưng do không còn bao nhiêu thầy cô giỏi nên nay trình độ Anh ngữ học sinh, sinh viên VN không bằng 1/10 trình độ hssv miền Nam VN. Học sinh lớp 4 Lasan Taberd đã đọc Grand Coeur nguyên bản, nói hoàn toàn tiếng Pháp trong giờ Pháp văn, nay thì sinh viên đại học chưa làm được. Tại sao? Vì nguồn mạch văn hóa, văn minh, đã bị đứt đoạn, gãy vụn. Đọc Grand Coeur thế nào được khi chính thầy cô dạy luôn vòi vĩnh tiền bạc, dụ dỗ hssv học thêm mới cho lên lớp; khi nhìn xung quanh không thấy điều gì hay, đẹp, chân, thiện, mỹ, mà chỉ thấy toàn sự xấu xa cả nghĩa đen lẫn bóng suốt sáng, trưa, chiều, tối. Lắng nghe Ngồi xem Tam quốc chí cũng thấy Lưu Bị, Tào Tháo, Tư Mã Ý đều coi trọng việc thu phục lòng dân để xây dựng cơ đồ. Những điều như thế tôi biết TPT thừa biết. Xin tặng thêm một lời khen dành cho tác giả bài viết. Jane Nhưng rất tiếc phần sau lại sa đà vào lí thuyết không thực tế. Ai cũng biết CNCS là không thực tế, lý thuyết thì hay lắm mà áp dụng vào cuộc sống thì vô cùng nghiệt ngã. Nên nhớ cán bộ cũng chỉ là người, đã là người thì không ai có thể thoát khỏi lòng tham: tham quyền, tham tiền, tham danh. Không có thứ 'đạo đức cách mạng' nào có thể biến con người thành thánh. Khi mọi phương tiện truyền thông đều nằm trong tay đảng và chỉ có một nhiệm vụ duy nhất: che đậy hoặc phủ nhận nhược điểm và tô hồng chế độ, kể cả dối trá nếu cần để đạt được mục đích! Tôi thật sự thương và kính phục Tạ Phong Tần vì ông là người có tấm lòng biết đau trước nỗi đau của người khác, can đảm nói lên những ý kiến khác biệt. Nhưng cũng thưong ông vì nữa phần sau của bài viết cho thấy ông còn đặt niềm tin vào một lý thuyết không tưởng. Linh, Hà Nội Vì sao không thấy họ có đại diện đi quyên góp gì cả, để có tiền giúp việc kiện tụng nhanh có kết quả? Bill, Norway Vô Danh Báo chí Việt Nam làm sao dám đăng sự thật như vậy chứ. Người Việt Nam giờ được đảng giáo dục phải sống ích kỷ, bàng quan theo kiểu chuyện ai làm nấy biết. Đảng làm Đảng biết. Nhà Nước làm nhà nước biết và chuyện của dân thì cũng chỉ có... dân biết thôi. Nói lên chính kiến của mình thường đã không giúp ai được gì vì đụng tới chính trị coi như bán rẻ tương lai, sự nghiệp, gia đình luôn. Theo cách nói của Đảng thì việc "công khai sự thật" cũng phải nằm trong khuôn khổ của Pháp luật do Đảng và Nhà Nước đề ra. Người dũng cảm quên điều này như tác giả hiện không còn nhiều lắm. Dân chúng khổ quá không còn nơi nào để cầu cứu nên phải liều như vậy thôi. Một lần nữa xin cảm ơn BBC và tác giả. Nguyễn Đức, Sài Gòn Cường, Vietmai Barie, BT Josie Nguyen Alansaints, Hà Nội Hà Luân PTA, Đaklak Sếu, Hà Nội Si Nghi, tp.HCM Lão Đả Cẩu Noname Rồi năm 1975 vừa vào thì quân giải phóng "giải phóng" dùm luôn biết bao nhà cửa, đất đai của dân miền Nam, mà nếu tính giá hiện nay phải lên đến hàng chục tỉ đô la. Sau đó thì "đánh tư sản" chẳng qua để ăn cắp tiền của họ, đẩy ra biển cho chết mất xác trong khi họ chỉ có một tội, đó là "tội giàu". Nay thì cán bộ quan chức đều phạm tội này, có chăng là vô cùng bất chánh chứ không như các "tư sản mại bản" làm ăn đàng hoàng. Tại các sân bay, trên từng cây số quốc lộ, cán bộ quan chức vẫn đang "xin đểu" hàng ngày, ai không cho thì thổi phạt, vu oan "mang hàng cấm" rồi tịch thu hàng hóa, "phạt hành chánh" cho bõ ghét, hoặc cho ra tiền đút lót lấy hàng lại. Vô danh Tại các nước thuộc "trục nghèo" (Axis of Destitution) bao gồm Bắc Hàn, Cuba, Việt Nam, chính quyền chỉ là "chính quyền hiện thực" (de facto government) chứ không phải "chính quyền hợp pháp" (legitimate government). Do đó họ không có uy tín, ngay cả căn bản pháp lý cho sự tồn tại, vì vậy họ phải luôn dùng cách này hay cách khác để đe dọa, khủng bố người dân, ngõ hầu bắt buộc dân chúng làm nô lệ cho các chính sách nhằm kéo dài sự "de facto cai trị" của chính quyền đó. Kết quả thì dân chúng tại Trục Nghèo bị mất an sinh xã hội, nhà cửa đất đai không bảo đảm quyền sở hữu, sức khỏe và giáo dục không được bảo đảm mức tối thiểu. Chính quyền dùng mọi cách gạt gẫm quần chúng qua các chỉ số kinh tế, giá cả sai sự thật (thí dụ, "giá tăng 5,2% từ đầu năm đến nay tại Việt Nam"), hoặc đề ra các chính sách không căn cứ khoa học như "xã hội hóa, thị trường hóa, kinh tế thị trường theo định hướng XHCN, v.v..." làm bần cùng hóa tư tưởng và tài sản hàng trăm triệu người trong quốc gia họ. Yêu VN Nguyễn Một độc giả Một việc làm vô ích, không giúp được gì cho dân! Tôi xin bày cho các cán bộ như sau: ngày mai ăn mặc chỉnh tề ra trước dân xin lỗi hết sức thành khẩn, khoe rằng mình đã học tập tốt đạo đức cách mạng và hứa những gì đã và đang hứa. Sau đó về nhà ngủ kỹ. Lần sau lại thế cho đến hết thế kỷ 21. Người dân ngoài bỏ nhà (nếu có) lên cửa cán bộ nằm chầu chực là chấm hết. Họ không thể làm gì hơn. Báo chí cứ giả điếc thì cán bộ sợ gì ai! Minh Văn, Melbourne, Australia TQVN Không nêu tên Xin trích nguyên văn: "Ông Vũ Đức Khiển-Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật nói: “Khi còn kháng chiến, cán bộ đến nhà, dân mở cửa tiếp đón, nấu cơm cho ăn, nay dân đến nhà, chẳng lẽ không tiếp?” (Thanh Niên ngày 07/5/2006). Không phải "chẳng lẽ", mà rõ là họ không tiếp, không muốn tiếp! Quan chức địa phương đâu có ăn một mình! | Diễn đàn BBC CÁC BÀI LIÊN QUAN ![]() 09 Tháng 7, 2007 | Việt Nam ![]() 06 Tháng 7, 2007 | Việt Nam ![]() 02 Tháng 7, 2007 | Việt Nam | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
| ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||