Skip to main contentAccess keys helpA-Z index
BBCVietnamese.com
chinese
russian
french
Other Languages
 
21 Tháng 9 2007 - Cập nhật 15h51 GMT
 
Gửi trang này cho bè bạn Bản để in ra
Hỏi bạn Nguyễn Tiến Trung về dân chủ
 

 
 
Đoàn viên Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh trong một đợt tham gia Hòa Bình Xanh
Đoàn viên Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh trong một đợt tham gia Hòa Bình Xanh
Nguyễn Tiến Trung bắt đầu nổi tiếng từ khi đăng loạt bài trên BBC đầu năm 2006: Thư ngỏ của một sinh viên bình thường trong một đất nước không bình thường, Đóng góp ý kiến Đại hội Đảng X.

Động chạm đến nhiều vấn đề nhạy cảm, Trung đã giành được sự quan tâm của nhiều sinh viên trong nước. Ngay sau đó, Trung và một số cộng sự đã thành lập Tập hợp thanh niên dân chủ (5.2006) – một tổ chức chính trị của thanh niên không thuộc quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản.

Tiếp sau đó, nhiều tài liệu công khai về „tiến trình dân chủ“ đã nhanh chóng được tập hợp đưa lên mạng. Tập hợp của Trung nhanh chóng liên hệ với nhiều nhân vật „bất đồng chính kiến“, nhiều người có tiền án như Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân…

Ở bài này, tôi muốn thẳng thắn phê phán Trung bởi phong trào dân chủ mang màu sắc không tưởng.

Phong trào của Trung mang đặc trưng là một phong trào thanh niên tự do. Kết nạp một cách tự nguyện qua email. Hoạt động chủ yếu qua mạng Internet. Để tăng số lượng thành viên cho tập hợp, Trung chưa đưa ra một nội quy rõ ràng nào.

Ai ai cũng có thể trở thành một thành viên của tập hợp. Nó giống như một cái thùng, nơi mà hàng trăm thứ bà chằn, vàng thau lẫn lộn đều được đổ vào tuốt tuột và trộn đều lên một cách hỗn loạn. Trong đấy, mối liên hệ giữa các thành viên được duy trì một cách lỏng lẻo thông qua mục tiêu chung: „dân chủ“. Nhưng, thế nào là „dân chủ“?

Quan niệm dân chủ

Thực sự quan niệm về „dân chủ“ của Trung và cộng sự là sự cóp nhặt một cách không có chọn lọc và không xét đến các yếu tổ riêng của Việt Nam như địa chính trị, tâm lí dân tộc và tâm lí quần chúng... Trung áp đặt, cho rằng Việt Nam phải mau chóng „dân chủ hoá“. Trung chê bai hệ thống chính trị một đảng. Trung đòi đa đảng, đòi tam quyền phân lập, đòi tư nhân lập báo…

Bao trùm trong những bài viết của Trung là một thái độ nóng vội, duy ý chí, tả khuynh và mang hơi hướng của chủ nghĩa giáo điều. Ai cũng biết rằng dân chủ luôn là đích hướng đến của nhân loại tiến bộ, nhưng nhân loại tiến bộ cũng không bao giờ áp đặt những giá trị truyền thống của dân tộc này lên dân tộc khác. Điều đó chắc Trung đã hiểu. Nền dân chủ của người phương Tây được dựa trên mức thu nhập hiện có của người phương Tây, hệ thống pháp luật và hạ tầng kinh tế mà họ đã xây dựng nên từ trước. Trong quá trình xây dựng nên hệ thống ấy, ý thức của người dân cũng từng bước phù hợp dần với hình thức tổ chức nhà nước kiểu như thế.

Áp đặt dân chủ kiểu phương Tây vào một đất nước mà trình độ dân trí còn thấp, một đất nước mà thực sự những người đủ giỏi để hiểu những điều Trung viết còn quá ít, một đất nước mà ý thức hệ phong kiến gia trưởng kiểu làng xã và dòng họ vẫn còn chiếm đa phần tại nông thôn, cái đất nước mà mức thu nhập người dân cũng mới chỉ ở mức nghèo ở thế giới, cái sự áp đặt ấy đã thể hiện một sự khập khiễng trong tư duy chính trị và xã hội, nó giống như khoác một cái áo rộng thùng thình lên một cơ thể gầy gò bé nhỏ. Lí lẽ duy nhất của Trung là: dân chủ thì ở đâu cũng như nhau đều có chung một giá trị. Người dân đều có quyền lập đảng, lập hội, lập báo, hội họp.

Ở đây, tôi muốn đi sâu phân tích nhận thức non kém của Trung về những hiện tượng xã hội tại Việt Nam.

Trung đã hiểu rõ về tâm lí con người Việt Nam chưa?

Trung đã lường trước điều gì sẽ xảy ra khi bàn cờ chính trị Việt Nam đi theo hướng „dân chủ hoá“, tức đa nguyên đa đảng chưa? Trên bàn cờ chính trị Việt Nam, Trung tính được bao nhiêu nước?

Trung không hề để ý rằng, người Việt vốn là một dân tộc an phận trong thời bình. Thêm vào đó là tính cá nhân cục bộ, chủ nghĩa dòng họ và tư tưởng lợi ích. Một mô hình dân chủ với nhiều đảng chỉ làm cho tính cá nhân cục bộ thêm sâu sắc và bàn cờ chính trị ngày càng bị xé lẻ.

Tự do lập đảng

Áp phích trên đường phố Việt Nam

Cứ giả sử Việt Nam cho tự do lập đảng…

Tình hình chung là mỗi làng quê nông thôn sẽ có ba bốn đảng. Đảng họ Nguyễn, đảng họ Trần và đảng họ Lê chẳng hạn. Người của họ nào phải bầu cho người của họ nấy. Làng xã nông thôn vốn tiềm ẩn nhiều mâu thuẫn, ngày càng bị xé lẻ ra dưới chế độ „dân chủ“.

Cứ giả sử Việt Nam cho tự do lập đảng…

Trung Quốc có muốn điều đó không? Không! Người Trung Quốc đang đứng trước sức ép rất lớn của nhân quyền và dân chủ. Họ không hề muốn một sự thay đổi lớn. Trung Quốc, với số dân đông, sẽ phải chịu một tương lai rất thê thảm, sẽ phải đổ rất nhiều máu, nếu như trong nước của họ xuất hiện những phong trào dân chủ. Thực tế lịch sử đã chứng minh điều đó. Trung Quốc sẽ tìm mọi cách để tác động vào „nền dân chủ mới“ của Việt Nam.

Cứ giả sử Việt Nam cho tự do lập đảng…

Trong một vài năm tới, nhiều công ti nước ngoài sẽ đổ bộ vào Việt Nam. Tất nhiên sẽ nảy sinh những mâu thuẫn giữa những người nước ngoài và một bộ phận người Việt đang dần bị mất quyền lợi kinh tế. Những người thất nghiệp, thu nhập thấp hoặc đang bị người nước ngoài cạnh tranh… Ở đây tôi muốn nói đến tâm lí dễ bị tự ái, tâm lí bột phát và thói quen hay ganh tị của người Việt, trong một môi trường đa đảng như vậy, nếu bị kích động theo hướng dân tộc cực đoan sẽ hoàn toàn lập lại vết xe đổ của người Nga, người Pháp và người Đức: những bóng ma Neo-Nazis!

Ai sẽ chịu trách nhiệm?

Trung có thể tưởng tượng ra cái tương lai „hoành tráng“ của „nền dân chủ mới“ đó không? Cái tương lai mà tư tưởng chung của dân tộc bỗng chốc bị xé lẻ ra một cách nguy hiểm bởi tâm lí bột phát của đại đa số dân trí thấp và liên tục đe doạ bởi kẻ bên ngoài đang nhòm ngó.

Trung nói: „Nếu chúng ta không làm, thì ai làm thay cho chúng ta?“. Nhưng, nếu cứ để Trung làm, giả sử tương lai của chúng tôi bị xé lẻ ra, ai sẽ chịu trách nhiệm? Một mình Trung, dù là tài giỏi có đủ sức để đứng ra chịu hết trách nhiệm không. Không đời nào! Trung có chết cả trăm cả ngàn lần cũng không bao giờ trả được hết cái nợ đó đâu!

 Tôi kiên quyết phản đối sự tồn tại của Tập hợp Thanh niên Dân chủ tại Việt Nam
 
Lê Hoàn

Kích động vào một số vấn đề nổi cộm hiện nay, như tình hình tranh chấp và kiện cáo đất đai, vấn đề giáo dục và vấn đề tôn giáo, nhưng bài viết của Trung không đi tìm nguyên nhân sâu xa của những vấn đề đó, chưa thấy được những khuyết điểm trong cá tính người Việt, những khó khăn trong vấn đề lịch sử và địa lí, mà chỉ đổ riệt cho đường lối lãnh đạo của Đảng Cộng sản.

Nội dung đậm tính chất từ chương, trích cú, tư duy chủ quan, nóng vội, không hề đưa ra một đường lối rõ ràng nào để giải quyết vấn đề mà chỉ kể lể dài dòng, chê trách, châm biếm và kích động.

Sự kích động đặc biệt nguy hiểm khi những tài liệu của Trung được phát tán trong giới sinh viên và học sinh, hình thành nên một cái nhìn ngây thơ và một chiều, cái nhìn phi khách quan và áp đặt, gây mâu thuẫn và chia rẽ sâu sắc giữa người dân và chính quyền, từ đó làm nảy sinh thêm nhiều vấn đề nghiêm trọng hơn cho quốc gia, dân tộc.

Ở đây tôi muốn nói đến dân chủ chân chính. Dân chủ chân chính là nhân dân no đủ, là quyền lực chính trị và pháp quyền thống nhất, là nền quân sự hùng mạnh đủ sức bảo vệ cho hoà bình và an ninh của Tổ quốc. Dân chủ chân chính chính là điều mà Đảng Cộng sản đang cố gắng hướng đến, bởi hơn ai hết, họ hiểu rằng chính điều đó củng cố vững chắc hơn vị thế của chúng ta trên trường quốc tế.

Để xã hội ngày một dân chủ, chúng ta phải trải qua một quá trình đổi mới sâu sắc trên mọi lĩnh vực của đời sống xã hội. Ý thức người dân phải được nâng cao. Quyền lực của nhà nước phải được thống nhất và củng cố. Kinh tế thị trường tạo ra nhiều của cải vật chất cho xã hội. Khoa học công nghệ ngày càng phát triển…

Tổ chức của Trung có phải là một tổ chức dân chủ chân chính không? Tổ chức của Trung đã đóng góp được gì cho cho sự phát triển kinh tế ở Việt Nam? Tổ chức của Trung đã đóng góp được gì cho nền giáo dục và khoa học ở Việt Nam. Trung đã cống hiến được gì chưa? Trung đã làm ra một sản phẩm có ích đóng góp cho thị trường CNTT ở VN chưa?

Một vài ba thành viên nước ngoài, thỉnh thoảng chửi đổng một câu cho bõ cái sự bất mãn. Chưa đưa ra một tư tưởng cụ thể mà đoàn kết người dân. Chưa làm ra một sản phẩm đóng góp cho quốc dân. Họ đã làm điều gì ra hồn chưa, điều ấy các bạn sinh viên sẽ thay tôi phán xét! Tập hợp thanh niên dân chủ là cái gì? Hay chỉ là một tổ chức ô hợp đặt sau những quyền lợi chính trị của một bộ phận chống đối trong và ngoài nước. Tập hợp không ra tập hợp. Thanh niên không ra thanh niên. Dân chủ không ra dân chủ!

Tôi là một thanh niên thế hệ trẻ đang học tập tại nước ngoài mong ước được đóng góp hết sức mình cho tương lai phát triển của đất nước. Tôi kiên quyết phản đối sự tồn tại của Tập hợp Thanh niên Dân chủ tại Việt Nam. Đối với tôi, những hành động cầu viện ngoại bang của THTNDC là những mưu đồ chính trị xấu xa ảnh hưởng trực tiếp đến danh dự và tương lai của dân tộc. Vì danh dự của dân tộc, tôi xin góp một ý kiến với những người trong nước, rằng tôi không chấp nhận sự tồn tại của THTNDC.

Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả. Quý vị có ý kiến gì xin gửi về [email protected].

 
 
Diễn đàn BBC
Họ tên
Nơi gửi đi
Điện thư
Điện thoại (tùy ý)*
* không bắt buộc
Ý kiến (350 từ)
 
  
BBC có thể biên tập lại thư mà vẫn giữ đúng nội dung ý kiến và không bảo đảm đăng mọi thư gửi về.
 
CÁC BÀI LIÊN QUAN
Quan hệ Việt-Mỹ nhìn từ trong nước
21 Tháng 9, 2007 | Diễn đàn
Ba Lan muốn đón Lê Thị Công Nhân?
21 Tháng 9, 2007 | Việt Nam
Thông qua dự luật nhân quyền VN
19 Tháng 9, 2007 | Việt Nam
TIN MỚI NHẤT
 
 
Gửi trang này cho bè bạn Bản để in ra
 
   
 
BBC Copyright Logo ^^ Trở lại đầu
 
  Trang chủ| Thế giới | Việt Nam | Diễn đàn | Bóng đá |Văn hóa | Trang ảnh |
Chuyên đề| Learning English
 
  BBC News >> | BBC Sport >> | BBC Weather >> | BBC World Service >> | BBC Languages >>
 
  Ban Việt ngữ | Liên lạc | Giúp đỡ | Nguyên tắc thông tin cá nhân