![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() | ![]() | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
Quyền lực cấp tỉnh và thành phố Trung Quốc | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Trung Quốc được chia thành 22 tỉnh, năm vùng 'tự trị’, bốn thành phố do trung ương trực tiếp nắm là Bắc Kinh, Thượng Hải, Thiên Tân và Trùng Khánh, cùng hai khu vực hành chính đặc biệt. Những người quản lý các cấp này- một nhóm khoảng 7000 lãnh đạo cao cấp thuộc chính quyền hay đảng cộng sản-đều được Ban Tổ Chức Đảng bổ nhiệm. Mặc dầu họ là những người rất có quyền lực -chủ tịch tỉnh Tứ Xuyên quản lý đến 85 triệu người - khả năng họ đi trệch đường lối của Đảng thì rất giới hạn vì họ biết rằng trái lời cấp trên sẽ chỉ dẫn đến chỗ vị trí bị nguy hại. Tuy vậy, các nhà phân tích cho rằng trung ương đã mất một số kiểm soát đối với các vùng trong hai thập kỷ vừa qua, đặc biệc trong lĩnh vực kinh tế. Có đồn đoán rằng một số tỉnh muốn thoát khỏi sự kiểm soát của chính quyền trung ương nhưng điều đó được coi là rất khó được cho phép. Quyền hạn và các quyết định được ban xuống từ trung ương qua một mức trung gian gồm các tỉnh và thành phố, trước khi tới quận huyện ở cấp địa phương. Tại mỗi cấp, cơ cấu của Đảng và chính phủ nằm cạnh nhau, nhưng đại diện của Đảng luôn có nhiều quyền lực hơn. Do dó, bí thư đảng của một tỉnh luôn nằm ở vị trí cao hơn chỉ tịch tỉnh. Mỗi cấp có Hội đồng nhân dân và hội đồng này bầu chính quyền địa phương trong thời hạn từ ba đến năm năm. Những chính quyền địa phương này được trao cho một chút quyền hạn để đưa ra những quy định địa phương phù hợp với tình hình của họ. Các lãnh đạo trung ương cũng được bầu chọn ra từ những lãnh đạo cấp tỉnh. | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
| |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||