BBCVietnamese.com

22 Tháng 7 2006 - Cập nhật 10h45 GMT

Thư độc giả về Băng Cốc

Các bài viết từ Băng Cốc của Nguyễn Hùng đã nhận được nhiều phản hồi của độc giả và chúng tôi xin trích đăng những thư tiêu biểu và có tinh cần bằng về mặt ý kiến.

Xin cảm ơn các ý kiến của qúy vị và mời qúy vị tiếp tục gửi thư đóng góp cho BBC. Xin dùng font unicode hoặc chuyển đổi sang unicode từ địa chỉ này -

http://www.enderminh.com/minh/vnconversions.aspx
.

Qúy vị cũng có thể tải xuống bộ gõ vietkey tại đây -

http://www.mpi.gov.vn/trogiup.aspx?mucOpen=4

Hạ Long
Chả tin được các ngài đi xa về rồi cái gì cũng khoe vung xứ người ta hơn mình. Thiếu gì độc giả trên BBC vẫn đánh giá Thái Lan chẳng thể nào hơn được VN mình.

Các ngài đánh mất tự tôn, tự hào dân tộc là VN giành được độc lập, thống nhất bằng chính xương máu cha ông mình, chứ không từ sự buông thả của ngoại bang đâu nhé.

Nguyen Tien, Hải Phòng
Thật đáng buồn cho Việt Nam, một đất nước được thiên nhiên ưu đãi nhưng xã hội và con người lại không biết quản lý, khai thác và tận dụng.

Ở VN thường thấy các khẩu hiệu như: "Đảng Cộng sản VN quang vinh muôn năm" nhưng có thấy nói là Đảng CSVN phải chấp hành pháp luật đâu, bấy lâu nay Đảng sống kiểu "vô pháp luật" quen rồi, bây giờ mà phải sống có pháp luật thì khó chịu lắm, người dân cũng phải sống theo kiểu "vô pháp luật" cho nó giống Đảng.

Ai cũng có thể vi phạm pháp luật được, vi phạm nhiều thì "đút" nhiều tiền, vi phạm ít thì "đút" ít tiền là xong, pháp luật ban hành ra cũng chỉ là các trò chơi dùng để tiêu khiển cho vui mà thôi.

Giao thông chỉ là biểu hiện của một mặt "hỗn loạn" tại VN, các lĩnh vực khác như: y tế cũng phải "đút" tiền thì có thuốc tốt, điều trị tốt, không có tiền thì nằm đấy mà chờ chết, giáo dục thì "mua bằng, bán điểm, dùng tiền mua chữ, các quan chức có thấy dân bầu đâu, dùng tiền để đi mua "ghế" cho mình, cộng mua thêm mấy tấm bằng Đại học là xong.

Đất đai cũng mạnh ai người ấy chiếm, chiếm trước được trước, chiếm sau được sau, nhà cửa thì cũng muốn xây kiểu gì thì xây, nếu vi phạm luật cũng "đút" tiền là xong, đâm ra cũng "hỗn loạn".

Những vấn đề này không có trên đất nước Thái Lan, một đất nước mà nền tảng xã hội không bị băng hoại, nếu không thay đổi từ gốc cơ bản nhất là thể chế chính trị thì đến 50 năm nữa VN cũng không thể mơ theo kịp được Thái Lan.

Nguyễn Nam Di, Thái Lan
Tôi rất tâm đắc với một ý kiến của ông Fukyzawa Yuuichi, nhà tư tưởng nổi tiếng người Nhật đầu thế kỷ XX, đại để: khi trình độ dân trí thấp thì sự chuyên chế, nghiệt ngã của chính quyền là cần thiết để hướng dẫn người dân cách sống trật tự, văn minh.

Khi trình độ dân trí cao hơn thì cần một chính quyền cởi mở, tôn trọng nhân quyền để người dân có thể trao đổi ý kiến, giúp cho sự điều hành xã hội, đất nước tốt đẹp hơn.

Trong tình hình VN hiện nay, không chỉ giao thông mà có thể nói là hỗn loạn về mọi mặt. Nhiều người nước ngoài than phiền 'It seems there's no rule in here'. Nhưng người Việt mình thì nháy nhỏ với nhau: Có chứ, luật rừng. Mạnh được yếu thua, nhất thân nhì thế. Thiết nghĩ chúng ta cần một chính quyền nghiêm minh, để tạo ra một đất nước trật tự theo ý nghĩa tốt nhất của từ này.

Big Boy, Sài Gòn
Mình sống ở Thailand một năm và có một ấn tượng tốt đẹp về đất nước này mà Việt Nam mình cần phải học hỏi và suy ngẫm:

1. Ý thức cộng đồng của họ rất cao: về trật tự giao thông, xả rác (có nhưng không bừa bãi như Việt Nam mình) thân thiện, gần gũi, vấn đề ăn cắp vặt hoặc giựt dọc không phổ biến (sống 1 năm mà chưa thấy cãnh giựt di động như nước mình),…

2. Những vật gia dụng thì không mắc so với mức lương người lao động phổ thông nhưng những món ăn chơi như : đồ thể thao thì không rẻ hơn so với Việt Nam đâu.

3. Chuyện bạn Nguyễn Nam Di làm mình nhớ lại việc học trò mang một thau nước nhỏ có dầu thơm và hoa hồng để thầy rửa tay và chúc phúc trong ngày gì đó..của Thailand. Đây là việc mà mình cũng nên học hỏi trong những ngày như 20/11.

4. Dân Thailand về mức độ thông minh thì có thể nói chưa chắc qua Việt Nam thậm chí Việt Nam có thể trội hơn nhưng có truyền thống những đàn anh học giỏi thì giảng lại những bài khó và có những collection exam để dành cho các đàn em tham khảo còn Việt Nam mình thì ôm một mình làm của riêng. Trên đây là một số ít những chuyện theo tôi nhỏ mà không nhỏ để Việt Nam mình có thể đạt được tầm cao trong tương lai.

Nguyen Tuan, Hà Nội
Ấn tượng của tôi khi sang BangKok đúng là về vấn đề giao thông, giao thông tại Bangkok rất đông nhưng lại rất trật tự, chuyện tắc nghẽn giao thông xảy ra thường xuyên nhưng con người có ý thức, trình độ dân trí cũng khác VN. Không có chuyện vừa chạy xe vừa bóp còi "điên loạn", tranh giành nhau giống như giao thông ở Hà Nội, tôi chia sẻ ý kiến với anh Hoàng Minh, Hà Nội và thấy thành phố Hà Nội hiện nay đã trở nên thật sự hỗn loạn trật tự vì tiếng còi xe, hàng triệu tiếng còi trong thành phố, cả ngày lẫn đêm.

Tôi thấy mật độ xe cộ của Hà Nội nếu đem so sánh với Bangkok thì chẳng thấm vào đâu, tình hình kẹt xe của Hà Nội cũng không bằng Bangkok, nhưng giao thông của Hà Nội nói riêng và của cả nước VN nói chung đã rơi vào tình trạng thật s! hỗn loạn, chính phủ VN đã để tình trạng này vượt ra khỏi tầm kiểm soát và đã hoàn toàn bất lực.

Nếu không nhanh chóng có các biện pháp giáo dục dân chúng về cách đi lại trật tự cũng như chấp hành pháp luật thì còn loạn. Tôi thấy ở bên Thái Lan hay các nước văn minh khác họ coi bóp còi xe trong giao thông là để chửi nhau, để gây tức và xúc phạm nhau, còn ở VN thì "Ối dời ơi" còi mạnh ai người ấy bóp, bóp cho sướng tay thì thôi, nhức óc và điếc tai suốt ngày.

Xe của các quan chức chính phủ cũng tham gia vào cuộc chơi này, thật là "điên loạn". Nếu tình hình này không được cải thiện thì tôi e rằng một ngày nào đó sẽ không còn có bóng dáng của khách du lịch muốn sang VN nữa. Và lòng người dân trong nước cũng đang cảm thấy bất an và ngày càng căm hận! với vấn đề này, mất ăn mất ngủ hàng ngày.

Tran H, Canada
So sánh tình trạng giao thông của VN và Thái Lan.

Saigòn và Hà Nội với hệ thống đường xá chật chội, thiếu qui hoạch, thiếu chất lượng và cảnh xe hai bánh chạy lộn xộn, chật cứng đường phố, không tôn trọng luật lệ giao thông, chen lấn, giành giựt, thiếu lịch sự. Và Bangkok với một hệ thống giao thông không thua kém những nước tây phương, xe ôtô chạy đầy đường phố, rất ít xe môtô, mọi người tuân hành luật lệ giao thông một cách triệt để, thái độ lịch sự, nhả nhặn.

Theo tôi nghĩ, với trình độ dân trí và hạ tầng cơ sở của VN, 20 năm nửa hệ thống giao thông VN vẫn chưa bằng Thái Lan bây giờ.

Nguyen Ky, Nha Trang
Tôi rất đồng ý với anh Hoàng Minh, Hà Nội. Nước ta cần thây đổi giáo dục lái xe. Ấn tượng đầu tiên của du khách khi đến VN là anh tài xế.

Trần An, San Diego, Hoa Kỳ
Nghe bạn Hoàng Minh, Hà Nội nói về tình hình giao thông trên đường phố Hà Nội, tôi thấy đau lòng và chán nản quá. Thật là trái ngược hẳn với những gì tôi thường được nghe trên VTV4. Đảng Cộng Sản Việt Nam đã lãnh đạo dân VN chiến thắng trong nhiều trận chiến lớn một cách thắng lợi, không lẽ nào bất lực trong công cuộc giáo dục. Thật là khó hiểu. Dù sao tôi tự an ủi là Việt Nam hiện nay an toàn và thanh bình hơn Thái Lan, Indonesia hay Philippines.

Long Vũ, Hà Nội
Ấn tượng Bankok - Tết 2006

Giao thông Bangkok luôn tấp nập, một điều gây ngạc nhiên là ở nạn tắc xe xảy ra thường nhật, một số công sở ở Bangkok bắt đầu làm việc từ 7 giờ và kết thúc vào 3 giờ chiều để tránh kẹt xe. Đây là vấn đề của lãnh đạo thành phố và là điều gây ngạc nhiên cho du khách vì hạ tầng giao thong ở Bangkok rất tốt, xa lộ rộng rãi mấy làn đường, tắc xi có thể phóng đến 100 km/h trong thành phố, nhưng chớ quên mang theo một cuốn truyện tranh Doremon (cẩm nanng của các bác tài) phòng trường hợp kẹt xe vài giờ. Du khách đến sân bay Bangkok nên rẽ trái và đi thẳng để đón tăcxi meter ( một kiểu như tăc xi phổng thông của ta) vừa rẻ so với tắc xi hàng không vừa tiện lợi hơn, tuy nhiên tăcxi metter có nhiêu hãng (phân biệt qua mầu của xe) và nên chọn các xe mầu vàng vì tài xế lái cần thận hơn và xe đi êm hơn.

Nếu dễ tính, bạn có thể chọn rất nhiều phương tiện giao thông khác như skytrain (tàu chạy trên cao), bus (như ở ta vậy) hay túc túc (xe ngựa kéo cải tiến của người Thái) và cả … xe ôm nữa (tuy nhiện nên cân nhắc trước khi chọn phương tiện này vì xe ôm ở Thái lái rất ngầu, người lái có đội mũ bảo hiểm nhưng hành khách thì không có và đường dành cho moto nằm giữa 2 làn đường cho ô tô nên cảm giác an toàn sẽ chỉ đế với bạn sau khi 2 chân đã chạm đất).

Khách sạn và giá cả Khách sạn ở Thái lan đem đến một điều ngạc nhiên thú vị, khách sạn CenterPoint ~ 4 sao nằm ở quận Phachaburi ngay trung tâm thành phố, là khách sạn 4 sao nhưng dịch vụ, chất lượng phục vụ … đều hơn các khách sạn cùng cấp ở VN. Phòng đôi rộng rãi, có bếp, bồn tắm, Internet miễn phí (có thể sài chùa cả Wirless miễn phí của WaterGate gần đó, kèm buffe sáng mà giá cả chỉ cỡ 30 USD, nhân viên khách sạn nhiệt tình, bạn luôn có thể quan sát phòng tiếp tân qua hệ thống video nội bộ và nếu mất ngủ, bạn có thể nhận thấy các nhân viên tiếp tân khách sạn vẫn lúi húi làm việc tận 2 giờ sáng (… có lẽ là suốt đêm) rất tự giác có lẽ là luôn có cảm giác bi giám sát ;-)

Buffe buổi sáng tuy không nhiều món nhưng rất ngon và được phục vụ rất nhiệt tình, nhìn chung với giá cả và chất lượng phục vụ như thế có thể nói là rất tốt. Du khách luôn cảm nhận được sự quan tâm từ khách sạn và luôn cảm thấy hài lòng trong suốt kỳ nghỉ của mình. Chính vì vậy nên có khoảng 4 tầng được giành riêng cho căn hộ gia đình, nhìn chung giá cả như thế là khá rẻ so với ở Việt Nam.

Vai trò của O2 với các chạy bàn người Thái Tầng 4 của siêu thị Big C ở Bangkok là tầng các quán ăn, đủ kiểu, đồ Thái, đồ Âu, đồ ăn tầu và thậm chí cả đồ Việt nữa, giá cả cũng rất ư là hợp lý, chúng tôi vào một nhà hàng Nhật gọi lẩu cho 2 người ăn, chén no căng và đồ ăn cũng rất ngon, đủ cả 4 thịt 10 rau (tức là 4 món thịt, bò, băm, mực, cá và đủ các loại rau ăn kèm …) mà khi tính giá chỉ cỡ xấp xỉ 100 nghìn tiền Việt. Một nồi lẩu như thế nếu chén ở Hà Nội sẽ có giá xấp xỉ 400 nghìn, thế mới thấy cái chỉ số giá tiêu dùng của Liên hợp quốc đánh giá Hà nội là thành phố đắt đỏ thứ 50 (so với 150 của Bangkok) trên thế giới quả là có cơ sở. #

Một điều thú vị là ở đây tôi mới thấy được hiệu quả của những chiếc điện thoại đời mới O2. Các chạy bàn người Thái mỗi cô đều có một cái túi đựng chiếc điện thoại xinh xắn này và khi khách đặt món là họ nhập ngay vào điện thoại (cũng chấm chấm mút mút với 1 cây tăm nhỏ). Khi khách vừa gọi món xong thì đồ ăn cũng được đem tới (bạn nên cân nhắc cẩn thận trước khi order 1 món đồ nhanh gì vì bạn sẽ được phục vụ gần như lập tức sau khi gọi đồ) do hệ thống quản lý và đặt và làm đồ ăn được nối mạng không dây nên mỗi đơn hàng đều được cập nhật và xử lý tức thời với tốc độ của 3G) Thế mới thấy tiếc cho những chiếc O2 ở Việt nam bao giờ mới được sử dụng đúng mục đích …

Nguyễn Nam Di, Phisanulok, Thái Lan
Vì lời mời của anh Nguyễn Hùng nên sau khi đọc bài viết của anh, tôi xin góp một chút kinh nghiệm của mình về nước Thái. Tôi đến Thái với một nhiệm vụ thú vị là dạy tiếng Việt cho sinh viên của một trường đại học ở đây. Ý nghĩ đầu tiên của tôi khi nhận lớp (vì là khoa ngoại ngữ nên phần đông là nữ sinh viên) là nữ sinh VN của mình đẹp hơn nhiều. Trong lớp có khoảng 50 em thì chỉ khoảng 1/3 là ''coi được''. Trong khi nữ sinh viên mình ''coi đẹp'' cũng xấp xỉ tỷ lệ đó. Tuy vậy, những nghi lễ mà sinh viên và giáo viên dành cho nhau vào ngày tựu trường làm tôi thật sự cảm động. Sinh viên xếp hàng từng đợt một, từng em đến qùy trước mặt giáo viên để được giáo viên cột vào tay họ sợi chỉ trắng, ''to keep their mind in their body'' - một gv người Thái giải thích cho tôi. Tôi thì hiểu thêm nó như là một sự truyền nhiệt hứng đối với sự học từ thầy sang trò. Lúc buộc chỉ vào cổ tay sinh viên, giáo viên chúc cho họ lời chúc tốt đẹp nhất mà mình muốn gửi gắm. Khi tôi buộc sợi chỉ trắng vào tay một sinh viên đang qùy trước mặt mình, hai tay chắp cung kính, tôi thật sự cảm nhận được vai trò thiêng liêng của người thầy mà mình đang có (điều mà ở VN thường bị quên đi hoặc nói với dấu nháy). Tôi thì thầm với các em ''chúc em có được những giờ phút thật ý nghĩa ở trường đại học này " với một sự chân thành nhất mà tôi có được.

Nguyen Duc Dung, tp HCM
Tôi thấy người Thái có sự liên kết trong công việc đồng thời có lợi về dịch vụ du lịch sex. Tôi nghĩ rằng Thái Lan luôn là thiên đường mua sắm và giải trí tại khu vực Đông Nam Á.

Hoàng Minh, Sài Gòn
Tôi rất đồng tình với những nhận định ban đầu của anh Nguyễn Hùng khi lần đầu đến với Băng Cốc,thủ thủ của Thái Lan. Ở Thái Lan cũng có cái gì đó gần gũi với nền văn hóa của Việt Nam.Tôi cũng không có dịp đi nhiều nơi ở Băng Cốc, tuy nhiên tôi cũng cảm nhận được vài điều khác so với ở VN khi có dịp ghé thăm thành phố này cách đây vài năm.Băng Cốc có nhiều cao ốc hơn SG,thậm chí rất cao có cái lên đến 70-80 tầng.

Mật độ dân cư rất dày phải nói là đến mức ngột ngạt, đó là chưa kể đến số lượng khổng lồ du khách thăm thành phố này. Băng Cốc tuy nhiều cao ốc nhưng rất thiếu bóng mát của cây xanh. Điều này thì ở Sài gòn của chúng ta hơn hẳn. Tôi vẫn thích đi dạo ở khu trung tâm Sài Gòn hơn là ở Băng Cốc.Băng Cốc cũng nổi tiếng là thành phố kẹt xe thường xuyên.

Lần ấy đoàn chúng tôi bị kẹt lại trong xe ngay trước cửa khách sạn nơi chúng ở hơn tiếng rưỡi đồng hồ chỉ vì bác tài không tài nào tiến lên được trong dòng xe dày đặc. Tuy vậy tôi thấy người dân lưu thông trên đường cũng rất tự giác, thêm vào đó có rất nhiều cảnh sát giao thông tại các chốt luôn làm hết sức mình để đảm bảo an toàn giao thông cho người dân. Tầng lớp dân nghèo ở Thái vẫn còn nhiều. Lần đó tôi nhìn thấy hai cháu bé ăn xin, 1 bé gái khoảng 5,6 tuổi bế đứa em nhỏ chưa được 1 tuổi trong tay ngồi giữa cầu vượt cho người bộ hành mà ăn xin dưới trời mưa ,lúc này trời đã bắt đầu nhá nhem tối. Cái cảnh này trông khá chạnh lòng du khách. Khi mua sắm ở các khu chợ Thái thường thì họ hét giá cao, tuy nhiên nếu bạn mua nhiều thì thì giá chỉ bằng 50-70% giá bán lẻ. Chúng ta cũng nên lưu tâm đến phẩm chất các loại hàng hóa bán ở đây,thường thì không khá hơn ở VN là mấy. Còn nhiều cái trải nghiệm khác của tôi ở cái thành phố này nhưng thôi xin để lần sau vậy.Xin chào và chúc Anh Nguyễn Hùng có chuyến đi làm việc thật thú vị tại Thái Lan.

Hoang Minh, Hà Nội
Sang Thái Lan thật sự có cảnh sống yên bình, xã hội và con người thật hiền hoà và chẳng thấy họ tranh giành nhau bao giờ, từ việc đi lại trên đường phố, hay xếp hàng trật tự, có văn hoá tại những nơi công cộng như bến cảng, nhà ga .v.v..Cảnh tượng này khác hẳn với những gì đã và đang diễn ra ở Việt Nam hiện nay, cái cách mà họ thể hiện qua thói quen đi lại hay giao thông, thật chẳng có một chút văn hoá nào cả, chẳng có ai dạy con người là phải sống có văn hoá cả, ra đường thì mạnh ai người nấy chạy một cách vô pháp luật, tranh giành nhau, đuổi nhau trên đường phố, đua nhau đi lắp các loại còi (kèn to), thi nhau hú còi inh tai nhức óc trên đường phố, tự họ gây ra cảnh tượng hỗn loạn trên chính những con đường, khu phố, thủ đô và đất nước của họ.

Điều này bị các khách du lịch quốc tế đến Hà Nội và Sài Gòn họ gọi là hành động stupid (ngu xuẩn), tự mình gây hỗn loạn cho xã hội của mình. Không ai dạy họ là ra đường cần phải như thế nào cả, mọi người đều không tôn trọng nhau, xe to đè xe bé, phóng xe như điên dại, dùng còi để ép các phương tiện giao thông khác phải dẹp sang hai bên đường để một mình xe mình được đi, hành động trong giao thông tỏ ra vô văn hoá và láo xược. Hoàn toàn không có một hành động nào từ phía chính phủ và từ bộ Công an để ổn định lại tình hình này, chẳng có một thủ đô hay một quốc gia nào trên thế giới này lại như vậy cả. Các cơ quan chức năng của chính phủ CSVN đã không thể kiểm soát được nổi tình hình này và ngày càng trở nên hỗn loạn. Giải pháp đưa ra ở đây là buộc các lái xe (tất cả các loại xe: từ xe ô tô, xe máy, xe tải, xe bus) phải đi chậm lại, nhường nhịn nhau, như vậy vừa an toàn lại vừa chống được hiện tượng hỗn loạn trật tự trị an do còi gây ra và cần phải ban hành luật pháp mạnh để buộc mọi người dân phải chấp hành, làm thay đổi lại thói quen đi lại hết sức xấu xa của người dân.