![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() | ![]() | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
Trông đợi gì từ quan hệ Việt - Mỹ? | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Ngày 19.06.05 Thủ tướng Việt Nam, ông Phan Văn Khải đã tới Hoa Kỳ trong chuyến viếng thăm đầu tiên của một lãnh đạo Việt Nam kể từ 30 năm qua. Chuyến đi được cho là không chỉ để đáp lễ chuyến thăm của tổng thống Bill Clinton năm 2000, mà còn thăm dò hướng mở rộng quan hệ trong các lĩnh vực thương mại, giáo dục và có thể cả an ninh. Môṭ số quan sát viên cho rằng ưu tiên hàng đầu của Hà Nội là thu hút đầu tư và bảo đảm sự ủng hộ của Mỹ cho việc thành hội viên WTO. Ở phía Hoa Kỳ, tuy Việt Nam không phải là đồng minh của Mỹ ở châu Á, nhưng tiềm năng trở thành đối tác quan trọng trong quan hệ an ninh cấp vùng, đặc biệt trong tương quan với Trung Quốc, vẫn là khả năng được Washington nghĩ đến. Tuy nhiên, trở ngại trong quan hệ vẫn tồn tại. Một mặt là những cáo buộc mà Washington đưa ra quanh vấn đề nhân quyền và tôn giáo; mặt khác, nhiều người trong Đảng và chính phủ Việt Nam vẫn có lo ngại về 'diễn biến hòa bình'. Mời quý vị tham gia đóng góp ý kiến về những triển vọng và rào cản trong quan hệ Việt Nam - Hoa Kỳ. Thư từ xin gửi về ban Việt ngữ qua hộp tiện ích bên tay phải hoặc địa chỉ email [email protected] ----------------------------------------------------------------------------------- Nguyễn An Không biết 2 từ "chúng tôi" của bạn đại diện cho bao nhiêu người nữa. Hy vọng "chúng tôi" đây cũng là người Việt, yêu nước Việt, và biết xây dựng cho đất Việt bằng những hành động cụ thể hơn là chuyện "đòi đa đảng". Còn về lịch sử Vn thì ai mà chẳng biết là Trung Hoa đô hộ VN 1000 năm, sau thì Pháp, rồi chiến tranh với Mỹ. Đất nước thống nhất, hòa bình như bây giờ là tuyệt vời lắm rồi. Chỉ có điều là đang ở trên đường phát triển và hội nhập với thế giới. Tuy bước đi chậm như Rùa, nhưng bạn phải thấy thành quả của nó. Nguyễn Hoạt, Hoa Kỳ Nếu một chính quyền vì dân vì nước nhửng người cộng sản phải biết tìm hiểu và lắng nghe nguyện vọng của họ hơn là cứ nói một cách máy móc và dối trá rằng chỉ là một nhóm nhỏ ồn ào v.v… Bởi vì các bạn phải biết rằng ba mươi năm trước một nửa nước Việt Nam đả là đồng minh của Mỷ và một nửa nước Việt Nam sống trong tự do và dân chủ. Vậy ai là người đã mắng chính quyền miền nam chạy theo Mỹ rồi đánh cho “Mỷ cút Ngụy nhào”. Nói như thế không phải tôi khơi lại chuyện đã qua , nhưng đã là lịch sử thì chúng ta phải có bổn phận gìn giử và coi đó như nhửng bài học quý giá để tránh không để cho lịch sử lập lại một lần nữa. Cuối cùng tôi vẫn thích ông Khải đến Mỹ, để cho ông tận mắt thấy và biết được thế nào là dân chủ đích thực. Hơn nữa hình ảnh của một nhà lãnh đạo của một chính quyền một thời hết sức ca ngợi và chạy theo đất nước Liên Xô rồi đến Trung Quốc lộ rõ dấu hiệu ở thế bí, dù rằng họ ra sức che đậy và luôn lập lại rằng "Chủ động hội nhập". Phạm Giang, Hà Nội Nói thật, tôi yêu nước chứ không yêu Đảng, nhưng đọc những bài của ông tự dưng tôi thấy Đảng thật đáng thương vì bị bóp méo đến vậy. Lê Thoa 2) Bà chủ quan cho rằng chỉ cần về nước thấy nước nhà phát triển là sẽ "tâm phục khẩu phục". Luận điệu này quả là khá phổ biến trong nước hiện nay. Đúng là nơi bàn nhậu thì ai cũng có thể chỉ trích Đảng, nhưng tôi đố có anh nào trong nước có thể viết một bài báo với quan điểm đối lập lại với Đảng và Nhà Nước. Bà con có thể biểu tình chuyện tranh giành đất đai, nhưng tôi đố ai dám biểu tình đòi thành lập một đảng để đối trọng với Đảng Cộng Sản và dò chừng quyền lực Nhà Nước. Tôi có vô số bạn bè ở ngoại quốc, họ về thăm quê hương, thậm chí tham gia vào các chương trình từ thiện, nhưng khi về bên đó thì họ vẫn "chống cộng" như thường, dĩ nhiên là âm thầm để khỏi bị "hỏi thăm sức khỏe" khi về nước. Thanh, Hoa Kỳ Tôi lấy ví dụ, nếu bạn bỏ ra 100 USD ra làm ăn, thì chuyện nhỏ, chẳng ai thèm để ý. Thử hỏi nếu bạn bỏ 1-100 triệu USD ra làm ăn thì lúc đó bạn có nhiều đắn đo suy nghĩ và rất nhiều suy nghĩ. Cái lo của nhiều doanh gia khi bỏ một vốn lớn lao như vậy khi đầu tư vào một nước mà tham nhũng tốn 1-5% số tiền vốn, luật lệ không minh bạch và thay đổi thường suyên, thuế má không rỏ ràng thì làm sao họ đầu tư nhiều được? Những yếu tố tôi nên trên là do ai tạo ra? Đó là nguồn gốc chính trị đó bạn ạ. Người đầu tư khi họ bỏ ra số vốn như vậy thì họ phải đắn đo, khi mà họ có đắng đo và ngờ vực thì họ không còn tự tin nhiều vào những chướng ngại vật đó thì nền kinh tế thị trường không bao giờ được phát triển mạnh được. Nhóm người nào có lỗi khi kinh tế thị trường không được phát triển mạnh? Không lẽ người dân bình thường ở VN? là kiều bào ở hải ngoại ? tại tác động của những chính phủ khác? Nhiều bạn cho rằng những người Việt ở hải ngoại có thành kiến không tốt với nhà nước hiện nay, hay trách là người Việt hải ngoại đừng nên nói nhiều mà hảy về VN giúp đất nước. Thưa các bạn những gì các bạn nói điều là đúng cả, nhưng nó không đúng 100%. Tôi nghĩ một số rất lớn người Việt hải ngoại rất muốn và sẳn sàng giúp nhân dân trong nước về mọi mặt trong thời gian khó khăn này Vì sao họ không dám làm như vậy ? Tại vì sự tin tưởng về đầu tư họ chưa có. Cao Van, Bangkok, Thái Lan Nguyễn Doanh Chính, HCM Ai cũng biết trong cuộc chiến giữa Mỹ và Việt Nam thì nước Việt Nam, dân tộc, con người Việt Nam là chịu nhiều đau thương nhất. Còn người Mỹ, chỉ có một vài chục ngàn người chết, một vì nghị sĩ, chính trị gia bị mất uy tính phải từ chức. Còn Việt Nam ? Những người Việt Nam lưư vong có thấy dược mất mát của những người ở lại ? Thủ tướng Việt Nam đến Mỹ ngày nay không có mục đích gì khác ! ngoài sự mở mang, phát triển đất nước, làm cho đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam được phồn thịnh và tốt đẹp hơn. Chẳng lẽ vì quyền lợi của Đảng Cộng Sản mà Thủ tướng đến Mỹ ? Hay Thủ tướng đến để tìm cách chống Mỹ, chống đồng bào đang ở Mỹ ? Có quá nhiều điều mà những người chống đối chưa hiểu rõ. Những người này chỉ biết có lợi ích của bản thân họ mà thôi, không gì lớn hơn quyền lợi của họ. Thế nhưng họ không hiểu làm như vậy cũng có được quyền lợi gì ! Đây là hành động điên cuồng xuất phát từ lòng hận thù do bị tước đoạt quyền lợi khi bị thất trận. Điều này trái với tấm lòng bao dung, vị tha của người Việt Nam. Thủ tướng Phan Văn Khải đến Mỹ làm trong lòng dân trong nước vui mừng không xiết, vui mừng không phải vì sửa chữa sai lầm trước đây mà đây là lúc phải cần đến sự hợp tác với Mỹ để phát triển. Bên cạnh đó còn thể hiện tấm lòng bao dung, vị tha của dân tộc Việt Nam và Đảng Cộng Sản Việt Nam. Vậy có gì để chống đối ? Phạm B, Canada Tôi ủng hộ biểu tình chống CS vì đó là dấu hiệu của dân chủ, của đối thoại bất bạo động. CS có kêu gọi hoà hợp hoà giải thực sự không? Họ chấp nhận Cộng Hoà, cùng xây dựng đất nước? Hay họ buộc mọi người phải phục tùng CS? Thu Phong, Silver Spring Mặc dù chỉ bằng tình thương thân nhân chứ không phải đóng góp trực tiếp cho nhà nước nhưng số tiền hằng năm gởi về đã gần bốn ngàn triệu đô la Mỹ. Những người có trình độ chuyên môn trở về có tỷ số quá thấp (~ 1/100000). Tại sao? Tôi không dám đại diện cho bất cứ ai nhưng câu trả lời của tôi biết đâu lại có người đồng ý đồng tình. Tôi rất muốn phục vụ cho quê hương tôi nhưng tuyệt đối không bao giờ phục vụ cho một chính thể độc tài và tham nhũng. Hỡi những người sinh ra và lớn lên sau chiến tranh như tôi! Khi nào các bạn có cơ hội sống ở một nơi có dân chủ tự do thì các bạn mới có thể thấy được chính quyền CSVN như thế nào. Việt kiều ở những quốc gia tân tiến chỉ muốn dùng thì giờ để làm việc, kiếm tiền, và nghỉ ngơi chứ không ai dại gì dùng thì giờ để đi biểu tình chống đối; nhưng, vì thương quê hương, thương dân mình đang bị kèm kẹp mà họ đã không ngại khó khăn để làm điều đó. Steve Quan, Raleigh, Hoa Kỳ Thứ hai, VN gia nhập WTO thì sẽ tốt và có lợi cho nhân dân và đất nước. Điều này đúng, và tôi cũng mong nó sớm xảy ra, vì khi đồng ý gia nhập WTO thì chính quyền CS phải làm rõ luật pháp và mở rộng buôn bán, không độc quyền trong nước. Nhưng tôi tin chắc, nếu VN giàu hơn, thì chỉ có thành phần cán bộ CS, những người đang nắm quyền và gia đình họ sẽ giàu có hơn, chứ người dân VN thì chắc cũng vậy thôi. Thứ ba, những người lính Mỹ trở lại VN hay làm những điều gì đó giúp VN, theo tôi nghĩ chủ yếu là họ muốn hàn gắn vết thương chiến tranh, chứ không phải là họ ủng hộ hay thương yêu gì chính quyền CS. Thử hỏi họ đã sống ngày nào với CS chưa để mà biết được bộ mặt thật của CS, như những người dân VN đang sống ở My, ở hải ngoại. Bà Châu đồng hoá việc này với tì̀nh cảm đối với chính quyền CS, thì không đúng. Người Việt ở Mỹ biểu tình nhân dịp TT Phan V. Khải qua Mỹ, là vì họ muốn phản ảnh thái độ của họ đối với nhà nước VN, chứ không hề phản đối việc VN gia nhập WTO, hay quan hệ tốt hơn với chińh phủ Mỹ. Trương, Oslo Còn người VN hải ngoại chỉ nhân cơ hội này biểu tình đòi tự do, nhân quyền và dân chủ cho đồng bào VN cả trong lẫn ngoài nước. Những vị mà trên diễn đàn này tỏ ra sung sướng với "thành quả" mà VN có được hôm nay, chắc chắn là những người không có con em đang la cà bán vé số hoặc phục dịch ở các quán karaoke trên toàn quê hương VN hoặc phải chạy kiếm ăn từng bữa ướt mồ hôi. Tran Com, Đà Nẵng Vì vậy diễn đàn như thế này rất đáng để suy ngẫm, có nhiều suy nghĩ mang tính thời đại nhưng cũng có khá nhiều ý kiến mang tính bảo thủ và quá chủ quan. Có một điều tôi băn khoăn ở chỗ khi tôi hỏi khá nhiều người bạn của tôi ở Mỹ, những người ra đi theo diện HO sang Mỹ những năm 80-90, tức là họ đã sống ở Việt Nam cả hai chế độ, họ đều trả lời một cách khách quan là Việt Nam bây giờ thay đổi rất nhiều và quá nhiều là đằng khác không những trên khía cạnh kinh tế mà còn trên khía cạnh dân chủ.
Tôi không muốn bình luận dân chủ phải là gì khi xét về ý nghĩa của nó ở mỗi quốc gia khác nhau, nhưng có một điều chắc chắn rằng không một quốc gia độc lập nào lại không có dân chủ, chỉ có cách hiểu là khác nhau thôi. Nếu bạn là người ra đi trước năm 1975, cho dẫu có đôi lần về thăm lại quê hương một đôi lần thì tôi tin chắc bạn vẫn chưa hình dung nỗi sự thay đổi lớn lao trên mọi mặt của xã hội Việt Nam. Hãy tìm hiểu thật kỹ, và hãy hỏi những người bạn đã từng sống ở Việt Nam sau khi đất nước thống nhất để có cái nhìn công bằng hơn. Johannes, Munich Hãy nhìn lại lịch sử dân tộc mình, từ ngày hình thành có ngày nào ông cha ta được yên ổn chưa? Hết chống giặc Tàu lại đến giặc Tây, kể cả có thời kỳ nội chiến nữa như Trịnh Nguyễn phân tranh nhưng chưa có bao giờ lòng người dân Việt lại chia rẽ sâu sắc như cuộc chiến tranh này, không chỉ những người ở hai đầu chiến tuyến mà ngay cả trong một gia đình cũng có người này theo bên này, người kia theo bên kia và biết đâu được rằng anh em của mình lại không chết vì một viên đạn mình bắn ra?
Đó là một nỗi đau, không chỉ của riêng ai, mà là của một dân tộc. Tôi biết rằng sau bao nhiêu chia rẻ ấy không dễ gì một sớm một chiều mà quên được, nhưng tôi nghĩ cái tâm của mỗi người sẽ mang đến sự gần gũi và thông cảm lẫn nhau và chỉ có tình yêu thưong, đoàn kết thực sự trong lòng mổi người mới mong xóa bỏ được oán thù. Đối với những người trong nước, đặc biệt là giới lãnh đạo của Đảng cộng sản cũng nên xem việc nối lại tình đoàn kết của tất cả các công dân Việt Nam trên thế giới lại, làm ngoại lực thúc đẩy sự phát triển của đất nước, xem đó là một trách nhiệm đối với dân tộc nhưng phải thực hiện với một tấm lòng trung thực, bằng những hành động thiết thực chứ không hô hào suôn như từ trước đến nay vẫn làm. Một điều nữa là xóa bỏ sự hận thù trong lòng dân, cần nhìn nhận lại cuộc chiến tranh đã qua một cách khách quan, và xem đó là mất mát của tất cả người dân Việt Nam ở cả hai phía. Quan trọng hơn là nhìn nhận những sai lầm xãy ra sau chiến tranh, làm cho sự chia rẽ trong lòng dân quá sâu sắc, và nếu thấy có lỗi thì nên dũng cảm nhận, tôi tin rằng dân Việt sẵn sàng bỏ qua tất cả. Là người cũng sống ở nước ngoài tôi mơ một ngày nào đó nhân dân Việt Nam được hưởng tất cả những gì tốt đẹp nhất và người Việt trên khắp thế giới không còn sự chia rẽ nữa, nhưng điều đó theo ý tôi thì phải cần sự thiện chí của cả hai phía. Nguyễn Minh Long, Sài Gòn Noname, Hà Nội Nếu còn nhận mình là người Việt Nam thì các bạn nên ủng hộ vì lợi ích trước hết là cho nhân dân trong nước, còn nếu không muốn nhận mình là người Việt thì đừng có chui vào đây mà quay sang chính trị rồi chê bai, yêu cầu, đòi hỏi này nọ. Thanh Thu Bây giờ hãy dẹp bỏ hận thù mà góp phần phát triển nước Việt Nam chúng ta và chuyến đi của ngài TT Phan Văn Khải là cầu nối để nước Việt Nam có cơ hội trở mình vươn lên. Nguyễn Kim, Moscow Các bạn có thể chống lại nhà nước Cộng sản, nhưng các bạn chống lại cơ hội cho Việt nam quan hệ và thông thương với Mỹ, cũng như việc Việt nam ra nhập WTO là các bạn đang chống lại lợi ích dân tộc Việt nam. Chế độ Sài gòn cũ đã từng được Mỹ ủng hộ hết mình, trang bị đầy đủ mọi phương tiện, nhưng họ đã không làm nên điều gì để đưa Việt nam thoát khỏi chủ nghĩa Cộng sản.
Mỹ đã thất bại ở Việt nam, một phần rất quan trọng, bởi vì họ đã chọn nhầm phải những đối tác không có năng lực. Trong lịch sử hiện đại của mình, người Việt luôn luôn tìm cơ hội để bắt tay với nước Mỹ, nhưng lịch sử đã có nhiều biến động đẩy số phận quan hệ hai dân tộc sang những hướng khác nhau mang đầy những tổn thất về người và của. Ai là người khép lại quá khứ nhiều hy sinh đó và mở ra một thời kỳ mới cho một quan hệ tốt đep cần phải được ủng hộ. Con đường đến với dân chủ, tự do và văn minh có nhiều cách, nhưng đừng mù quáng làm tổn hại lợi ích dân tộc. Thiên Trang Bàn luận mà cũng muốn độc quyền độc đoán sao? Nếu muốn người Việt ở Hải Ngoại về VN xây dựng lại đất nước nghèo nàn lạc hậu của chúng ta mà lại loại họ ra như vậy thì ai dám về góp phần xây dựng đất nước? Vì theo kiểu như vậy thì cuối cùng cái gì cũng thuộc về các bạn hết rồi. Ở đây mọi người chỉ muốn góp phần đóng góp ý kiến về chuyến đi của ông Khải, chỉ ra những sai lầm của nhà nước tức là muốn xây dựng thôi để chính phủ VN thấy sai mà sửa cho người dân ta nhờ, chứ đâu có ai cố ý để hại người dân nước mình đâu?
Nếu là bạn thì bạn cũng mong muốn đất nước ta một ngày nào đó sẽ vương lên ngang bằng với các nước trong khu vực mà. Ai lại không muốn chuyện đó. Vậy thì ta phải cùng nhau chỉ ra những sai lầm của nhà nước để họ khắc phục chứ. Kinh nghiệm cho thấy đó, bao nhiêu năm nay cái gì ta cũng tưởng là mọi chuyện đều tốt đẹp, đất nước ta "rừng vàng biển bạc", nhưng khi tỉnh giấc, thì mọi người đã chạy cách xa chúng ta qua xa rồi, họ đi bộ cũng dư sức thắng ta mà. Hy vọng chuyến đi của ông Khải sẽ gặt hái được nhiều điều tốt đẹp cho dân tộc VN ta trong tương lai. Giấu tên Tôi tự hào là người VN, sinh ra và lớn lên ở VN. Một số nhân vật luôn nói xấu chế độ CSVN cần phải nhìn thấy rõ một điều đó là dưới sự lãnh đạo của ĐCSVN ở VN có nền chính trị thật là tuyệt vời. Sự ổn định về! chính trị đã nói lên tất cả điều đó. Tony, Canada Nay khi được sống trong bầu khí tự do dân chủ lại quay lại ca tụng chế độ mà mình đã từng vì nó mà phải bỏ nước ra đi thực tôi không hiểu nổi động cơ nào khiến bà có cảm nghĩ như vậy, tấm lòng bồ tát ư. Bà là 1 nhà tri thức và là luật sư nên có sự cẩn trọng trong từng chữ từng lời. Bà có thể tự nhận bà lầm chứ bà chưa đủ tư cách thẩm định mọi người lầm như bà. Nguyễn An, TP. HCM Mong bác Đỗ, ở Chicago, USA bình tĩnh lại. Ở US là "tự do ngôn luận" mà, sao bác lại bắt bẻ bà Phùng Tuệ Châu từng câu chữ vậy? PMC Bạn có biết hàng nàn trẻ em phải lang thang ra thành phố đánh giầy, bán vé số, làm cơ cực mà vẫn không đủ ăn không. Bạn có biết cũng hàng ngàn trẻ em khôg được đi học vì chúng sinh ra không có hộ khẩu không. Nhiều gia đình ở Tây bắc bộ và bắc trung bộ một ngày không kiếm được 1 đo la không? Bạn có biết hàng lọat vụ kiện kéo dài ra tận trung ương Hà Nội về chuyện các cán bộ có chức có quyền cướp nhà cướp đất của dân không, họ ra biểu tình tới tận quốc hội đấy bạn ạ. CGO Còn có người bảo VN cần thời gian để đi lên. 30 năm rồi đó, nhà cầm quyền VN cần thêm bao nhiêu năm nữa đây để những chuyện như bán nhân công, cô dâu VN sẽ không còn nữa? Theo tôi việc ông Khải tới thăm Mỹ là một chuyện tốt đưa Vn lại gần với cái tốt. Có đồng minh mạnh như Mỹ thì VN mới có thể xa rời được đàn anh TQ. Nhưng ủng hộ đây không có nghĩa là tôi không đồng ý chuyện biểu tình đòi tự do nhân quyền cho VN. Tôi mong muốn chính phủ HK phải đòi hỏi VN nên tiến nhanh hơn trong công việc tạo nên tự do dân chủ cho người dân nếu VN mong có được sự hậu thuẫn của Mỹ. Tôi và rất nhiều người dân Mỹ không mong tiền thuế của mình sẽ đổ vào túi các cán bộ mà người dân chỉ có thể hưởng một vài tiền lẻ trong số viện trợ mà thôi. Quế Anh, Hà Nội Nhưng sau khi đọc toàn bộ ý kiến của bạn thì tôi, người không có nhiều hiểu biết lắm, lại thấy những gì bạn viết không phản ánh những khả năng bạn cho rằng bạn có về mặt suy nghĩ. Bởi những điều bạn viết chỉ dựa trên những sự việc nhỏ lẻ để khái quát hóa cả xã hội, chỉ dựa trên điều bạn trải qua trong quá khứ (mà chưa chắc sự kiện đó mang tính đại diện) để nói về bản chất. Nếu nói chi tiết về những điều bạn viết thì còn có rất nhiều điểm để tranh luận, nhưng tôi chỉ xin nêu vài suy nghĩ tổng thể như trên. Andy Việt Tôi xin bổ sung : Lịch sử nước Việt chưa thấy những anh hùng đứng bên ngoài cổ võ cho chính nghĩa mà thành tựu đại sự. Tôi chứng kiến những thối nát của chế độ nhưng tôi cũng nhận thấy những tiến bộ mà họ đạt được. Hởi những ai có tâm với dân tộc, hãy về Việt Nam sống, làm việc và đấu tranh, như thế sẽ cụ thể và hữu ích hơn. Hỡi các bạn Việt Nam xa xứ , các bạn có dám về Việt Nam để cống hiến cho quê hương không? ABC Tham nhũng là phổ biến trong hệ thống chính trị, kinh tế điều đó là khẳng định. Tuy nhiên ban phải hiểu là không thể và không phải là cán bộ nào cũng thế. Đa phần cán bộ công tác trên cơ sở trách nhiệm và quyền hạn được giao, phục vụ quản lý nhà nước. Cơ chế xin cho trong trường hợp này là lý do cho tham nhũng. Khi kinh tế phát triển đồng thời cải cách phướng pháp làm việc, trả lương như các nước khác thì sẽ giảm bớt được tên nạn này. Và điều quan trọng hơn nữa là các bạn thấy chính phủ cố gắng vì mục tiêu đó, phấn đấu vì nó. Mặt khác do nền kinh tế chuyển đổi nên tồn tại nhiều tổng công ty nhà nước. Tài sản tại các tổng công ty này là miếng mồi ngon cho tham nhũng. Chính phủ đang bắt các tổng công ty này cổ phần hóa nhằm minh bạch hoạt động kinh tế của các tổng công ty này. Như vậy có thể nói đây sẽ không là nguồn gốc cho tham nhũng trong tương lai gần nữa.
Tất cả nhũng điều trên là thiển nghĩ của tôi về lý do các ban ở nước ngoài chống đối chế độ. Thực ra người dân được hưởng nhiều từ quan điểm XHCN của chế độ. Nhà nước bắt buộc các tổng công ty kinh doanh phải đầu tư cơ sở hạ tầng như Điện, bưu chính viễn thông đầu tư đến các làng bản xa xôi nhất của đất nước. Hầu hết các hàng hóa cơ bản cho sinh họat người dân như gạo, muối, xăng dầu, điện, than ... đều được khống chế giá để đảm bảo mức sống. Như vậy có thể thấy mặt tốt của chế độ cũng không nhỏ. Hiện tại Việt Nam đang hội nhập với thế giới mà chuyến thăm HK của TT PVK là minh chứng. VN chưa hoàn thiện nhưng luôn giữ vững tốc độ tăng trưởng kinh tế cao, đảm bảo tự chủ và độc lập trong đường lối chính trị. Đó không phải là mong ước của mọi người dân sao? Conan, Canada Tôi đã đọc qua một số ý kiến của các bạn, khen chê đều có. Một điều tôi nhận thấy là có các ý kiến trái ngược nhau và thậm chí có một số bạn hiểu biết rất buồn cười. Theo tôi nghĩ khi tranh luận thì chúng ta có quyền đưa ra các ý kiến khác nhau, nhưng nếu muốn cuộc tranh luận có ích và đưa đến giải pháp (tạm thời) đúng đắn, chúng ta cần phai đồng ý với nhau về 1 số định nghĩa. Tôi mạo muội đưa ra 1 số ý kiến sau: 1-Khi bạn đưa ra ý kiến, đó là ý kiến của riêng bạn, không nên đồng nhất là chúng tôi, nhân dân việt nam, toàn thể việt kiều ..v.v. VD như bà Tuệ Châu. Làm sao bà áp đặt suy nghĩ bà cho mọi người. Suy nghĩ của bà ngày xưa sai, thế có thể 10 năm nữa bà lại thấy ý kiến hôm nay sai nữa thì sao. Dù sao ở thời điểm này suy nghĩ của bà là có tiến bộ hơn so với một số người cực đoan, và tấm lòng yêu nước của bà, đó là điều đáng quý. 2-Thế nào là tốt, tốt cho ai, giai cấp nào rõ ràng. Có một số bạn bảo là VN thay đổi và rất phát triển. Tôi công nhận là đúng, đối với các cán bộ chức quyền, thương gia thậm chí còn giàu hơn người Bắc Mỹ ở đây.
Nhưng đại đa số dân VN rất nghèo. Họ là người cuối cùng được hưởng các ân huệ từ sự phát triển của đất nước, sau khi các tầng lớp tham nhũng đã no nê. Vì thế cần có dân chủ. 3-Thế nào là dân chủ? cái này thì các bạn ở Bắc Mỹ có thể cảm nhận nhưng một số bạn ở VN và chính quyền VN rất nhạy cảm, né tránh đề cập. Dĩ nhiên dân chủ theo kiểu Mỹ chưa phải là tuyệt đối hay, nhưng tạm thời ở thời điểm này là khá tự do. Bạn có quyền bày tỏ ý kiến trái ngược nhau, chưa chắc bạn đã thay đổi được tình hình, nhưng bạn có quyền nói lên suy nghĩ của mình. Tôi chắc chắn là ở VN chưa có quyền này. Ngay cả ông thủ tướng Kiệt vừa có bài phàn nàn là ý kiến của ông không được công bố vì trái ngược ý kiến của đảng cầm quyền.
Như vậy làm sao chống tham nhũng, làm sao chống cái xấu? Hiện tại ở VN nếu bạn ra công chúng nói đảng sai thì bạn có thể vào tù, đồng nghĩa với đảng lúc nào cũng đúng, thế thì làm sao khắc phục sai lầm mà phát triển? 4-Về tự do tôn giáo. Ở VN va Trung cộng không có tôn giáo, đa phần các bạn ghi vào là không tôn giáo, sau này sửa lại thành đạo ông bà. Thực ra tôi cũng kinh nghiệm qua điều này lúc còn ở VN, nếu ghi gia đình có tôn giáo, sẽ có nhiều khó khăn trong sinh hoạt. Các bạn ở VN khẳng định rất ngô nghê là ở VN có tự do tôn giáo vì chùa chiền nhiều và to lắm, ai muốn vào cũng được. Điều này chỉ chứng tỏ 1 điều là bạn ấy chả có kiến thức gì về tôn giáo. Chùa to, cúng bái nhiều nhưng không có thực sự hoạt động là cách cộng sản diệt tôn giáo, bằng cách tạo ra bề nổi mà không có bề sâu. Tôn giáo là vấn đề tâm linh, không ép buộc, không có định hướng XHCN, không có phải học Mác Lê. Tôi tin tất cả các tôn giáo đều dạy con người sống một nếp sống tâm linh lành mạnh, không thác loạn như hiện trạng thanh niên trên TG ngày nay. Việc CS cấm tôn giáo và tìm cách diệt tôn giáo là có thực, và chúng ta không thể che đậy bằng chùa chiền to và đẹp bề ngoài, nhưng bên trong tiếp tục cấm và bắt các vị tu sĩ. 5-Việc ông Khải đi Mỹ, chúng ta không thể biết được là tốt hay xấu vì còn tùy bản lĩnh của từng bên. Mặt tốt nói chung là phát triển kinh tế bang giao với Mỹ.
Kinh tế khá lên, con người no đủ sẽ kéo theo nhu cầu cần có tự do dân chủ, là điều tất yếu. Mặt xấu là chúng ta phải chơi lại bài đi 2 dây, mà đã từng chơi với Liên xô và Trung cộng ngày xưa. Ngày xưa, họ đã thành công, nên có thể hy vọng. Vô tình chúng ta lại phải nhảy vào giữa Mỹ và Trung cộng , khi quan hệ 2 bên đang xấu đi. Và cũng vì Mỹ nghi ngại Trung cộng nên lại kéo VN vào.
VN cũng không chơi được với Trung hoa từ ngàn đời nay, nên không thể theo Trung cộng và tin tưởng hoàn toàn. Trung cộng không hài lòng với việc VN nhảy ra khỏi lòng bàn tay. Dù sao cũng phải cầu chúc cho VN có được sự an bình, phát triển. 6- Cuối cùng tôi có một nhận định cá nhân, là người VN vô phúc chưa có được một chính quyền nào thực sự vì dân, từ năm 100 năm trở lại đây.
Các chính quyền từ trước đến giờ đều có quá nhiều lỗi lầm cho nhân dân VN. Người dân chúng ta chỉ là những con cờ trên bàn cờ chính trị, chưa từng được họ cân nhắc khi phải hy sinh chúng ta vì mục đích chính trị của họ. Hy vọng trong tương lai người Việt có thể dần dần tìm được chính quyền thực sự vì dân. Minh, Hà Nội Chuyện của người Việt chúng tôi hãy để chúng tôi tự xử. Có hay thì về Việt Nam mà sống mà làm việc mà xây dựng đất nước. Thu Hương, Hà Nội Chuyến thăm Hoa Kỳ của ông Phan Văn Khải đâu có hại gì cho họ, lại càng không có gì ảnh hưởng xấu đến tự do dân chủ ở Việt Nam, cớ sao những người đó lại phản đối? Như vậy chỉ còn có thể lý giải là họ vì cá nhân họ,chứ đâu phải vì dân tộc Việt Nam như họ tự xưng. Phải chăng họ đang cảm thấy tức tối khi Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản đang ngày càng phát triển hơn, ngày càng mở rộng quan hệ với nhiều nước hơn. (Tôi không có ý bênh vực cho chế độ CS, nhưng quả thật chế độ CS chưa hề mang lại điều gì có hại cho dân thường chúng tôi) Thế hệ thanh niên trong nước sinh ra khi chiến tranh vừa kết thúc như chúng tôi cảm ơn những người đã đem lại cho cho chúng tôi cuộc sống hoà bình, được học hành, được có cơ hội phấn đấu cho những mơ ước của mình. Chúng tôi biết rằng đâu đó trên đất nước Việt Nam vẫn còn những điều chưa được như mong muốn của đại đa số dân chúng. Nhưng không có gì là hoàn hảo, không quốc gia nào không có mặt trái của nó. Ngay cả những quốc gia mà những người 'chống cộng' đang tôn sùng cũng có những yếu kém của họ. Chúng tôi, những thanh niên trong nước, đủ suy nghĩ để phân biệt được đâu là những ý kiến đóng góp mang tính xây dựng, đâu là những cái cớ để thể hiện lòng hận thù hay chia rẽ nội bộ dân tộc Việt trong nước. Cảm ơn BBC đã cho chúng tôi cơ hội để bày tỏ những suy nghĩ của mình, qua đó bà con Việt Kiều, ít có thông tin khách quan về những gì đang diễn ra trong nước, cũng được biết đồng bào mình ở quê hương suy nghĩ như thế nào. Phương Anh, Hà Tĩnh Dân tộc Việt Nam đã bỏ qua rất nhiều cơ hội và thời gian để trở thành một trong những nước hùng mạnh của châu Á. Những sai lầm của Đảng Cộng sản trong quá khứ hãy để lịch sử phán xét, lịch sử cũng không thể thay đổi.
Còn hôm nay, dưới sự lãnh đạo của Đảng CS Việt Nam đi theo con đường Tư Bản Chủ Nghĩa, đất nước Việt Nam đang thay đổi từng ngày: Kinh tế phát triển mạnh, uy tín trên trường quốc tế tăng cao. Tôi đồng ý rằng Việt Nam đang có nhiều điều cần thay đổi: tham nhũng, cửa quyền, mất dân chủ. Những điều này sẽ thay đổi dần khi Việt Nam hoà nhập dần với thế giới. Chuyến đi thăm của TT Phan Văn Khải là mang lại điều tốt cho dân tộc trong thời điểm đất nước mở cửa. Là người dân trong nước không có điều kiện và cơ hội được thể hiện chính kiến của mình, tôi kêu gọi đồng bào hải ngoại hãy có tác động đến các tổ chức quốc tế và Chính phủ Hoa Kỳ để Việt Nam ngày càng dân chủ hơn bằng những phương pháp biện chứng và có văn hoá. Tôi phản đối những hành động quá khích của một vài Việt kiều trong cuộc họp báo của TT Khải tại Hoa Kỳ. Suy cho cùng, những việc làm đó không mang lại điều tốt lành nào cho bản thân đồng bào Việt kiều ở Mỹ, mà đặc biệt là đối với đồng bào trong nước. Nguyễn Trung, Boston Bản thân tôi cũng ao ước điều đó vậy. Lập luận này chỉ có thể chắp vá đất nước thôi chứ không nuôi lớn VN được. Chúng ta thử nghĩ, mình nuôi con cọp, có ngày nó cũng ăn thịt mình. VN độc đảng (như con cọp) đang trong tiến trình cố gắng xây dựng, nhưng ai bảo đảm tính độc tài của đảng sẽ không ảnh hưởng tới nhân dân VN. Qua 30 năm đảng CSVN đã làm được gì cho đất nước.
Một số thính giả cũng như cô Tuệ Châu cho rằng bây giờ cơm no áo ấm so với 30 năm trước, thiệt là ấu trĩ. Đã 30 năm rồi dân ta mới có cơm ăn, chúng ta luôn tự hào con rồng cháu tiên, thông minh cần cù, nhưng qua 30 năm chỉ có cơm ăn thôi thì làm sao so sánh với các nước bạn được. Người ta đi tới cung trăng sau 30 năm hoà bình, mình còn đi dưới đất mà tự hào làm chi. Nói cho cùng luật pháp VN còn quá tệ, vì nó không kìm chế được những quyền tự do dân chủ. Quý vị hiểu gì về tự do kiểu Mỹ? Người Mỹ rất được tự do trong pháp luật, và pháp luật Mỹ bảo vệ quyền tự do của họ chứ không chống đối tự do của người dân. Qua bài phỏng vấn của cô Mina, tôi biết được cô nếm được cái vị tự do ấy ra sao. Đúng, tự do và nhân quyền tốt chưa chắc đưa kinh tế lên nhanh, nhưng nó là yếu tố cần và có để kinh tế đi lên. Con đường lâu dài cho dân ta là phải có đa đảng, nhân quyền thật sự phải có thì VN mới hùng cường dài lâu. Muốn được điều đó chúng ta phải chuẩn bị tâm lý đổi mới tư duy. Chúng ta phải mạo hiểm với trí tuệ của chúng ta và văn minh tây phương để lập nên một kỷ nguyên mới cho dân tộc và con cháu đời đời của chúng ta. An Minh, Hà Nội Việt Nam muốn có nền dân chủ tất nhiên cần tới thế giới văn minh và tiến bộ giúp đỡ nắm tay kéo lên chứ. Thôi đừng vì định kiến này nọ mà ngăn cản bước đi tới với nhau. Nếu thế giới đẩy Việt Nam ra, thì Việt Nam mãi mãi không tiến lên được. Chúc chuyến đi của ông Phan Văn Khải thành công rực rỡ. Nguyễn Hoàng, Áo Bill, Đức Thử hỏi bà Tuệ Châu thấy hoàn cảnh thực tại đấy chưa? Là người VN dù Nam hay Bắc sống ở bất cứ nơi nào, ai ai cũng muốn quê hương mình tươi đẹp, dân tộc mình ấm no hạnh phúc. Tôi không muốn quay lại qúa khứ vì nó chỉ là những chỗi ngày oán hân và đau khổ mà chỉ muốn sống một sự bình an trong hằng ngày từng phút giậy hiện tại cũng như bình an trong tâm hồn để dạy dỗ cho con cháu nên người thành đạt. Có cháu đang trình luận án tiến sĩ đề tài “Information Mining in Webportalen“ và hy vọng một ngày nào đó nếu chúng nó có tầm nhìn và sự hiểu biết đâu là chân lí hướng về VN. Thu Hương, Hà Nội VNUK Minh, London Hoàng Triệu, Seattle Minh Tuấn, Vũng Tàu
Còn về vấn đề dân chủ và nhân quyền, một số bà con ta ở hải ngoại thường hay "thay mặt cho hàng triệu người", xin hỏi họ có bao giờ đến Việt Nam chưa? Bản thân XH nào cũng có cái tốt, cái xấu của nó. Họ nhìn bằng con mắt dân chủ, nhân quyền kiểu Mỹ thì có lẽ trên thế giới này chỉ có Mỹ là nơi có dân chủ nhất. Người Việt nam trong nước hiểu rõ họ đang sống và làm việc như thế nào. Bạn Phiêu ở TP.HCM nói rất đúng, nhưng chỉ một phần thôi. Tôi có nghe ai đó nói rằng, "khi càng nghĩ nhiều, đi nhiều về sự tiêu cực, ta chỉ thấy càng chán nản và thất vọng". Hãy nghĩ xem nước ta trong quá khứ đã gặp khó khăn như thế nào, nhưng cái quan trọng là triển vọng hiện tại, là tương lai. Những tiêu cực trong XH xuất phát từ thay đổi về kinh tế trong thời kỳ thị trường, chứ không phải là bản chất XH. TC, Hà Nội Là người sinh ra từ trước khi cuộc chiến tranh kết thúc, tôi cảm nhận được sự thay da đổi thịt hàng ngày của đất nước Việt Nam. Đâu đó trên con đường đi, không ai có thể tránh khỏi sai lầm, nhưng điều quan trọng là chúng ta biết hướng tới một mục tiêu cao cả và tự điều chỉnh bản thân mình. Thật tiếc khi thấy một bộ phận người Việt chúng ta ở hải ngoại, dương cao lá cờ ba sọc của chính quyền SG cũ, hô hào với những lời lẽ khó nghe về que hương tổ quốc mình. Hãy đừng làm vậy nếu họ còn coi mình là người Việt Nam. Một lần nữa xin cảm ơn bà Tuệ Châu, xin cảm ơn BBC. Kendal, Canada Cháu thấy mình đã có những suy nghĩ rất khác về "quê hương" khi cùng làm việc và học chung với những bạn Việt Nam này. Từ đó, cháu chỉ có suy nghĩ thế này: Hầu hết cháu thấy các Cô Bác sống ở Mỹ và chống đối chính quyền Đảng Cộng Sản ở VN vì phản đối chế độ này. Tuy nhiên, cháu cảm thấy bây giờ đất nước Việt Nam đang hòa bình. Như vậy nếu chúng ta cứ kiên quyết muốn thay đổi chế độ thì có thể là 1 lần nữa để Việt Nam lại trải qua thêm 30 năm nữa để ổn định đất nước? Chuyện đó là chắc chắn thôi vì 1 chế độ mới hình thành sẽ ảnh hưởng rất lớn đến 1 đất nước. Như vậy nếu chúng ta cứ kiên quýêt là phải thay đổi chế độ Cộng Sản thành chế độ Tư bản thì mới là giải pháp tốt va duy nhất ... hóa ra lai là RẤT KHÔNG THỰC TẾ. Bởi vì hiện tại Việt Nam đang sống trong hòa bình và dần đi vào ổn định, cố gắng tạo những sự phát triển và tiến bộ ... dù thế nào đi nữa vẫn là 1 sự ổn định và hòa bình. Do đó chẳng ai ao ước lại quay trở về bất ổn hay chiến tranh cả. Do đó, cháu rất ủng hộ tư tưởng cởi mở và tiến bộ của Cô Tuệ Châu. Chúng ta nên "bước tới" chứ chẳng nên lùi lại và quá xét nét như thế. Hải, Czech Phi Long Chúng tôi sinh ra va lớn lên ở Việt nam, sau đó di du học ở các nước phát triển trên thế giới. Chúng tôi thêm hiểu hơn về tình hình đất nước quê hương, hiểu thế nào là giá trị dân chủ.... Trên hết chúng tôi tin tưởng vào tương lai cuả việt nam. Vì mỗi dân tộc và đất nước đều có hoàn cảnh riêng, va mọi thứ đều cần có thời gian, cho nên nếp muốn áp dụng một mô hình kinh tế dân chủ kiểu mỹ hay của các nước khác vào việt nam ngay là chưa thể, hơn nữa sẽ dẫn đến mất ổn định về kinh tế và chính trị. Đọc diễn đàn của BBC tôi rất vui vì có nhiều bà con việt kiều cùng chung ý nghĩa và mong ước như tôi. Trần Minh, TP. HCM Theo tôi ý thức dân chủ nhân quyền của họ thường là vượt quá xa so với người Việt trong nước. Do đó khi nhìn về quê nhà họ cảm thấy khó chịu vì sự trì trệ thối nát trong mọi lãnh vực. Tôi rất thông cảm với sự bức xúc đó nhưng nghĩ rằng phải có thời gian để dân chủ có thể bám rễ sâu tại VN. Có một sự thật là nếu có đạt được dân chủ ngay lập tức thì với tình hình xã hội VN ngày nay không biết dân chủ có thể tồn tại và phát triển được không? Phải xây dựng mộ! t nền móng vững chắc cái đã. Có nghĩa là phải làm sao cho đất nước đa số người dân thoát được đói nghèo và dân trí phải được nâng cao.
Nhân quyền, quyền tự do của một cá nhân cần phải được tôn trọng. Thế nhưng ở cương vị một nhà lãnh đạo thì quyền tự do cá nhân và quyền lợi cộng đồng phải được cân nhắc kỹ lưỡng. Sự thay đổi quá nhanh chóng của Đông âu không phải chỉ mang lại hạnh phúc tự do cho giới trí thức nó có thể đã gây sự khổ đau âm thầm, làm nhỏ những giọt nước mắt của dân lành vì phải lặng lẽ mất mát hy sinh một điều gì đó cho quá trình đòi dân chủ quá nhanh và quá ngoạn mục. Điều này có thể hợp với phương tây nhưng không hợp với văn hoá của VN. Phải bình tĩnh, thà tiến chậm mà chắc. Không nên tạo ra một môi trường bất ổn đói khổ nữa nếu không chủ nghiã cộng sản sẽ sống lại. Khi tự do dân chủ bắt dầu bám rễ vững chắc rồi thì xã hội VN sẽ có thể tận dụng một cách có hiệu quả nguồn chất xám của người Việt hải ngoại và sẽ tăng tốc bắt kịp các nước chung quanh. Phạm Việt, TP. HCM Qua chuyến thăm này, tôi chỉ mong mỏi một điều là phía Mỹ hãy đấu tranh vì sự tự do của người dân Việt chúng tôi. Hãy cho chúng tôi được quyền nói lên những chính kiến của mình, hãy cho chúng tôi được quyền bầu lên những người có tài năng để lãnh đạo đất nước ngày càng phát triển theo xu hướng chung của thế giới. Nguyễn Việt, Thụy Điển Tadiman893 Phiêu, TP. HCM Về cái gọi là tự do ngôn luận ở cái đất nước này, bà Châu biết như thế nào là công bằng ở cái xã hội này, ai là người được hưởng quyền làm việc trong các công sở, người tài được đối xử như thế nào nếu là không phải con cách mạng? Về cái gọi là quyền sở hữu nhà hay đất của mỗi người dân như chúng tôi, bàn tìm hiểu đi rồi hãy phát biểu. Bà biết gì về cơ chế tham nhũng. Bà biết gì về nạn hành dân đen chúng tôi trong các bộ phận nhà nước, cái gọi là Cán bộ là đày tớ của nhân dân. Tôi là người được sinh ra trước 1975 nhưng đã lớn lên trong thời bình, tôi đã không hiểu những đau thương mà chiến tranh đã gây ra, nhưng chắc chắn một điều là không thể chấp nhận một chế độ độc tài như thế này mãi. Tại sao tôi phải nói lên chính những điều này bởi tôi là người đang sống và làm việc tại Việtnam. Tôi là người thuộc dân đen, nên tôi đã biết và hiểu thế nào câu nói có ý nghĩa là "Đừng nghe những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm". Nam Hoa, Hà Nội Tất nhiên tôi cũng hiểu Việt Nam còn rất nhiều hạn chế cần phải cải cách, song các bạn phải hiểu rằng không phải một sớm một chiều là chúng ta có thể thay đổi được. Nếu các bạn là người theo dõi sát tình hình trong nước các bạn sẽ hiểu trong tất cả các việc làm của Thủ tướng Phan Văn Khải có chứa rất nhiều yếu tố vì nhân dân, vì tổ quốc. Là người Việt, tôi rất muốn tất cả người Việt Nam ở Hải ngoại hãy ủng hộ Thủ tướng đạt được nhiều thành công trong chuyến công du Hoa Kỳ lần này, đừng biểu tình nữa. Giấu tên
Từ một nước có tới hơn 2 triệu người chết đói năm 1945 nhưng bây giờ đã dẫn đầu về sản lượng gạo xuất khẩu. Nếu các bạn nhìn vào các nước như Hàn Quốc để so sánh thì không ổn. Họ quá lệ thuộc vào Mỹ, nhận từ Mỹ quá nhiều ân hụê để cuối cùng là tay sai, bù nhìn trong chiến lược toàn cầu của Mỹ. Còn công việc nội bộ luôn bị Mỹ can thiệp mà không dám phản đối. Đất nước Việt Nam chắc chắn không như vậy. Nếu các bạn cần đa nguyên đa đảng thì xin trả lời : như vậy lập tức đại loạn. Hãy nhìn vào các nước phía Tây nước Nga thì biết. Hàng loạt cuộc chính biến, thậm chí đẫm máu, nổ ra, gây bất ổn chính trị không nhỏ, nhân dân hoang mang, lo sợ, còn bọn tư bản nước ngoài cứ thế thừa cơ lao vào chuẩn bị ăn chia. Thật không có gì tồi tệ hơn. Trung, Biên Hòa Không nên nhân danh cảm xúc cá nhân, ý thức hệ của riêng mình để chống lại những bước đi có lợi cho đất nước. Nhân đây tôi cũng muốn nói vài cảm nhận của mình về việc đấu tranh của người Việt ở hải ngoại. Tôi rất đồng tình với việc cần phải đấu tranh để Đảng CSVN tôn trọng tự do, dân chủ hơn nữa. Nhưng tôi không hiểu tại sao hễ người Việt hải ngoại biểu tình là tay phất cờ ba sọc và miệng hô đả đảo CS. Lại còn mở chiến dịch truy lùng cộng sản ở đâu đó nữa. Tự do dân chủ bao gồm tôn trọng mọi ý thức hệ, trong đó có ý thức hệ CS. Ở Pháp, Đảng CS vẫn là một đảng mạnh đó thôi! Chúng ta chỉ đấu tranh chống lại sự độc đoán của Đảng CSVN mà thôi. Còn việc "ăn mày dĩ vãng", bám lấy chế độ VNCH để đấu tranh khiến người ta nghi ngờ cái động cơ đấu tranh các vị lắm lắm. Các vị đang đấu tranh cho tự do dân chủ hay đang chống lại quyền lợi của đất nước chỉ vì hận thù của cá nhân các vị? Chế độ VNCH sụp đổ đã 30 năm, chế độ đó chưa bao giờ là tiêu biểu cho cả nước Việt Nam, chỉ là sản phẩm của hoàn cảnh đất nước lúc đó mà thôi. Đành rằng dành tình cảm cho chế độ đó là quyền của các vị biểu tình, nhưng các vị nhân danh nó để đấu tranh cho tự do dân chủ thì ai mà tin cho được, phản cảm lắm thay! Cũng xin quý vị nhớ cho rằng ông Phan Văn Khải và Đảng CSVN không phải là nước Việt Nam, nhưng nếu ông ta làm những việc đem lại lợi ích cho đất nước(cụ thể ở đây là cải thiện quan hệ mọi mặt với Mỹ) thì hãy ủng hộ những hành động đó, cũng như hãy đấu tranh để đòi ông ấy và Đảng CSVN tôn trọng nhân quyền hơn nữa. Trẻ Việt Để đóng lại một trang sử u tối, để có một trang sử mới tốt đẹp, mọi người dân Việt Nam phải sáng suốt đoàn kết với nhau tiến về ánh sáng tự do, dân chủ, chứ không phải kết hợp để vâng lời làm tôi mọi. Chính quyền có phục vụ nhân dân đắc lực hay không là còn tùy theo ý thức tranh đấu của nhân dân kiên cường, sáng suốt hay bạc nhược. An, Brisbane, Australia Câu nói "Không có gì quí hơn Độc Lập Tự Do" là rất đúng. Nhưng nói phải đi đôi với làm. Có Độc lập rồi thì phải trả Tự Do cho toàn dân. Bỏ chế độ hộ khẩu để công an khỏi làm phiền dân. Tự Do là phải theo đúng hiến pháp qui định.
Ở Việt Nam, nhiều người có quá nhiều tự do nhưng cũng nhiều người không có tự do. Chỉ đọc báo trong nước VN Express, Tuoi Tre on lines, Lao Dong, v.v... thì sẽ thấy được điều này. Đó là tệ nạn tham nhũng vô cùng ghê gớm đang xảy ra ở Việt Nam. Nạn cửa quyền bóc lột, hành hạ người dân. Nếu kinh tế khá hơn mà bất công tham nhũng càng phát triển hơn thì kinh tế khá để làm gì? để phục vụ cho một nhóm tư bản (CS) ích kỷ à? Vấn đề người CS hay không CS bây giờ đã khác đi rất nhiều rồi. Chúng tôi đã về VN, chúng tôi đã tiếp xúc với nhiều người kể cả đám du học sinh từ VN. Chúng tôi rất hiểu đời sống xã hội Việt Nam ngày nay. Ngày nay, có những người đã từng là đảng viên CS hàng chục năm nhưng vẫn nghèo vì không chức quyền, nhưng đã dám nói thật nói thẳng. Những người này rất yêu đất nước, dân tộc. Họ rất muốn đất nước đổi mới nhiều hơn nữa. Đổi cái hay chứ đừng đổi cái dở. Ngược lại, cũng có những kẻ ở hải ngọai tự nhận mình là trí thức, tự nhận mình là trong hàng ngũ VNCH trước kia, tự nhận mình sai lầm để rồi có được việc, kiếm được tiền, vụ lợi bất chính, làm tay sai cho nhóm thiểu số, gây chia rẽ cộng đồng dân tộc Việt Nam trong nước và ngòai nước. Có nhiều kẻ còn xấu hơn nữa đã buôn bán cần sa ma túy, mua chuộc công an địa phương ở VN để tổ chức bạc bài, đĩ điếm trên đất nước của mình. Cho nên kẻ xấu ở trong nước cũng có mà ngoài nước cũng có. Trong chính quyền từ Hành Pháp, Lập Pháp đến Tư Pháp cũng rất nhiều kẻ xấu tham nhũng. Kính xin Thủ Tướng Phan Văn Khải hãy làm một điều gì tốt đẹp ngay bây giờ khi mình hãy còn có chức có quyền. Đời người với thời gian có hạn. Chúng tôi cầu nguyện cho Thủ Tướng đủ sức khỏe và can đảm để làm điều phải. Những người biểu tình chắc cũng có điều gì muốn trình bày với Thủ Tướng. Ở đất tự do, biểu tình là hợp pháp và là chuyện thường tình. Tran Trung Dung, Melbourne, Australia Thay vào đó, có thể sẽ là một sự hỗn loạn trong nước Việt Nam. Đồng bào ta sẽ đau khổ, ngoại xâm có thể nhảy vào, còn ta có lợi gì hơn chăng? Ở đây, tôi thấy ta nên theo gương Hưng Đạo Đạo Vương. Hãy để nợ nước trên thù nhà. Hãy làm mọi việc để đất nước quê hương được giàu mạnh. Việc đấu tranh với những sai trái cụ thể cũng là việc tốt,cần thiết, là tiếng chuông cảnh tỉnh. Nhưng quá đà thì không hay, vì thái quá bất cập. Kể cả đồng bào trong nước cũng không thể hoàn toàn ủng hộ ta được. Vì nếu ta nhất định đòi lật đổ chế độ và ban lãnh đạo, thử hỏi ta có về làm lãnh đạo được hay không? Ta có thể làm thế nào hơn được ban lãnh đạo hiện nay không? Ta không thể phủ nhận rằng Việt Nam 30 năm qua đúng là đã phát triển nhiều, do kết quả của tất cả người dân Việt Nam ở trong và ngoài nước, trong đó phải thừa nhận có công của chính phủ, là người chèo lái con thuyền. Vì vậy, đúng như chị Tuệ Châu nói, tuy có những điều không đồng ý như phải chốgn nạn tham nhũng trong nước, phải cố gắng đưa đất nước thành nhà nước pháp quyền, dân chủ hơn là điều tôi muốn gíp ý với chính phủ. Tôi hoàn toàn ủng hộ chuyến đi của Thủ Tướng Phan Văn Khải sang Hoa Kỳ và cầu chúng Thủ Tướng thành công. Tuấn Khoa, Houston, USA Chúng tôi biểu tình đòi hỏi dân chủ cho đất nước. Chúng tôi xin thêm quyền tự do cho nhân dân như tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do phát biểu chính kiến. Chúng tôi chống độc đảng, chống việc đảng cử dân bầu. Chúng tôi đòi phải thả các tù nhân lương tâm bị bắt chỉ vì dịch vài bài văn, viết vài bản tố cáo. Chúng tôi không chống tổ quốc Việt Nam. Chúng tôi hiểu rất rõ bài học đoàn kết và thống nhất. Đoàn kết có nghĩa là phải chấp nhận lắng nghe ý kiến của mọi người chứ không bắt mọi người phải luôn nhất trí đồng ý. Đoàn kết không có nghĩa là tìm cách trù dập những ai nói khác mình. Thống nhất không có nghĩa là ý tôi phải là ý bạn. Bạn nghĩ chúng tôi có hiểu hết những gì đang diễn ra ở VN không? Charlie Phan, New York, USA Bạo lực là chuyện không xong Tự ái là một cái còng nặng hơn Làm người ai cũng có cơn Để người nói hết lòng hờn sẽ tan Nếu không cho nói bịt ngang Tâm người ấm ức chuyện càng khó khăn. Vài ba ngôn ngữ lằng nhằng Cho nói thoải mái đừng đằng đè chi Càng đè càng tránh được gì Chính chuyện đè tránh có khi phản mình. Đối phương không nói lặng thinh Biết đường nào đỡ, u minh nào lường Còn giận là vẫn còn thương Hãy hiểu điều đó tìm đường hòa nhau. Dân đen chờ phép nhiệm màu Nghệ thuật lãnh đạo xây cầu ấm no Sá gì ý thức giằng co Con đường chung chính là lo dân mình. Trương Việt Nguyễn, Hà Nội Tại sao 30 năm không thể khép lại một quá khứ, khi mà hiện tại và tương lai đang mở ra trước mắt mỗi người Việt chúng ta. Nếu vì đất nước VN mấy nghìn năm lịch sử văn hiến này, mỗi người Việt chúng ta cần phải khép lại quá khứ, và hơn bao giờ hết phải hiêu rõ bài học đoàn kết, bởi vì nước Việt Nam chỉ thực sự trường tồn khi nước Việt Nam đoàn kết và thống nhất. Vì vậy, tôi phản đối mọi cuộc biểu tình của Việt Kiều chống lại chuyến thăm của thủ tướng. Tôi nghĩ, nếu vì dân tộc VN, các bạn sẽ không làm như vậy. Michel Vũ, Melbourne Nhà cầm quyền VN hiện nay cần Trung Quốc, điều đó quá rõ ràng. VN không có lý do gì để làm TQ phiền lòng. Vì vậy ban lãnh đạo hiện nay phải được coi là một ban lãnh đạo đã được TQ tin cậy về mặt trung thành. Minh Đức, Houston Nguyễn Quang, Oslo Tadiman893 Nếu vào được WTO trong năm nay thì đó là điều không gì bằng, chúng ta đang đi tới đàm phán với những quốc gia cuối cùng-"khó nhằn nhất", trong đó bức tường cao nhất là Mỹ, tôi hi vọng không chỉ những người trong nước mà cả đồng bào ta ở nước ngoài cũng ủng hộ thiết thực cho điều này. Tôi đang cảm nhận có dự thay đổi đang diễn ra trong nước, không biết các bạn bên ngoài có thấy không? Nếu nói rằng nhà nước CS bây giờ càng ngày càng độc đoán là không đúng, nếu có điều đó thì thử hỏi khi gia nhập WTO và hội nhập thì có lợi cho quyền lực của họ không? Khi tham gia thì tức là họ muốn thay đổi và trong điều kiện bây giờ, tôi tin đó là hướng tốt. Tất cả mọi thứ đều có tính tương đối của nó, không thể nói một cái là tôt toàn diện cũng như không thể nói một thứ nào đó chỉ toàn là xấu. Khiếm Thị Không thức tỉnh cho nhau mà còn ru ngủ "nhìn lại lịch sử xem, mỗi khi nước ta suy yếu thì kết quả thể nào rồi đấy." Chẳng lẽ chống độc tài, tham nhũng, chống luật pháp bất công là phản quốc, là làm cho dân chúng lầm than, quốc gia bất ổn, làm lợi cho ngoại bang? Liệu đất nước lầm than mà con dân không chèo không chống thì con thuyền CS này vẫn lờ lững trôi đúng bến Tự Do? Từng là một nước xã hội chủ nghĩa sát cánh với Nga, Tàu, nuôi mộng giải phóng cho cả Đông Nam Á, mà nay mới thức tỉnh cầu thân với cựu thù thì cũng không vẻ vang gì. Tuấn Khoa, Houston Chúng tôi chỉ xin cho người dân có quyền tự do phát biểu chính kiến, sai trái của chính quyền mà không sợ bị trù dập. Chúng tôi chỉ xin cho người dân có quyền tự do thành lập đảng chống tham nhũng. Những đòi hỏi của chúng tôi đều làm đất nước giầu mạnh thêm và chỉ làm…hại cho ngoại bang thôi. Bạn hãy thử nhìn lại lịch sử VN với tôi một lần nữa xem coi có một chính quyền nào mà cấm đoán người dân toàn bộ về truyền thanh, truyền hình, báo chí, đảng phái, và ấn loát hay không? Dân đen Hoàng Hà Còn việc thay đổi thể chế phải có thời gian, không khéo chỉ dẫn tới mất ổn định, suy yếu, điều này chỉ làm lợi cho ngoại bang. Các bạn hãy thử nhìn lại lịch sử xem, mỗi khi nước ta suy yếu thì kết quả thể nào rồi đấy. Tuấn Khoa, Houston Kính anh Trần Minh, từ tp. HCM, kiến thức của anh về Hoa Kỳ thật làm tôi ngạc nhiên vô cùng. Đất nước VN sẽ tiến vượt bực nếu hiện tại trong chính quyền có được những người vừa có lòng, vừa có trình độ, như anh. Kính anh Thái Bình ở Hà Nội, tôi hy vọng nhà nước VN nhìn thấy được vị trí của mình trên chính trường thế giới, cái nguy hiểm của Trung cộng và cái lợi khi chơi với Hoa Kỳ như anh thì chỉ cần vài ba năm nữa đất nước của chúng ta sẽ có thay đổi lớn. Lời của anh vừa thuyết phục, vừa khiêm tốn, vừa thẳng thắn thật đáng kính. Xin được ngả nón kính chào các anh một lần nữa. Thành thật cám ơn lời của các anh. Thái Bình, Hà Nội Và đó là lý do Hoa Kỳ, khối Tây phương và các nước ĐNA cùng với Nhật bản muốn VN trở nên mạnh hơn để khỏi hoàn toàn cô lập hoặc yếu đi bởi Trung công. Bằng sự đầu tư, bãi bỏ cấm vận, vay mượn, giúp đỡ viện trợ và nhất là số tiền khổng lồ hơn 3 tỷ đôla do Việt kiều chúng ta đóng góp trực tiếp hoặc gián tiếp đã cứu giúp cho nền kinh tế “XHCN” của ĐCSVN khỏi bị rơi xuống vực thẳm khi không thể sống bằng “bao cấp” viện trợ của Liên Xô như xưa. Vì lý do đó mà ĐCSVN may mắn tồn tại. Trở lại VN, Hoa kỳ đả lâu không chú ý mấy vị thế VN, sau năm 1972 khi Trung Quốc không được coi là đối đầu với Hoa Kỳ, nên dẫn đến việc Hoa Kỳ triệt thoái hoàn toàn lực lượng quân sự tại VN 1973 và theo sau là sự “đổi ý một cách cố ý” dẫn đến sự sụp đổ của miền nam 1975. Nhưng sau khi bức tường Berlin sụp đổ, bản đồ chính trị và chính sách toàn cầu thay đổi, ngày nay với sự lớn mạnh và tham vọng bành trướng của Trung cộng, đe dọa an ninh với các nước Á châu. Dù cho Hoa kỳ có là “đế quốc” hoặc sen đầm quốc tế đi nữa, với chế độ tự do dân chủ, xã hội đa chủng tộc, và các nước là đồng minh sát cánh với Hoa kỳ đếu phát triển và hùng cường (đơn cử như Hàn Quốc , Nhật bản , Đài Loan , Thái Lan …) chúng ta không nên do dự hân hạnh làm bạn với Hoa Kỳ. Nhưng làm bạn với Hoa kỳ để được kính trọng, chính quyến chúng ta cũng phải “trong sạch”, can đảm từ bỏ chủ nghĩa CS vô giá trị để dân tộc VN được tư do, dân chủ, pháp luật và hiến pháp được tôn trọng. Những người tài giỏi, đạo đức và yêu nước được nhân dân dùng chính lá phiếu của mình chọn ra và giám sát, từ đó chúng ta không sợ bị các thế lực ngoại bang chi phối. Trần Minh, TP. HCM Việc mở nước về phương nam của dân Việt nào có khác gì việc bành trướng về phương tây của Mỹ? Người Việt nam tiến cũng như người Mỹ tây tiến (frontier man) đã tỏ rõ sự tinh nhuệ, tinh thần tranh đấu dẻo dai trước sự khắc nghiệt của cuộc sống để tồn tại. Nguồn sinh lực của cả hai dân tộc tưởng như vô hình ấy lại rất linh động giống như dòng Cửu Long từ nguồn suối Tây Tạng có khi lặng lẽ xuyên qua núi, có khi cuồn cuộn thác ghềnh hoặc như dòng Misissipi hùng vĩ bao la mở rộng vòng tay đưa hàng ngàn người Mỹ đến thung lũng Ohio để lập nghiệp chứ không chịu khuất phục ở lại cộng đồng cũ nơi mà sự chuyên quyền độc tài đe doạ ngăn trở mọi cải tiến. Horace Greeley năm 1851 đã từng hô hào:"Go west young man and grow up with the country": Hãy đi về phía tây, hỡi người trẻ tuổi và lớn lên cùng đất nước! Và quả thật họ đã làm nên chuyện. Họ đã giúp Mỹ lớn nhanh lớn mạnh. Những cuộc di dân khổ! ng lồ đến các vùng sâu vùng biên đã đưa đến những sự cải cách giải toả về chính trị, những điều lệ trong việc thừa nhận đất đai cũng như tự do tôn giáo. Nước Mỹ đã bao phen trải qua khủng hoảng nhưng họ đều nhanh chóng sửa đổi đưa ra những biện pháp cụ thể hữu hiệu để khắc phục. Bài học mà các nhà lãnh đạo Mỹ rút ra phần lớn không phải trong sách vở mà là những gì họ tự trải nghiệm. Nền pháp trị vững mạnh của Mỹ đã giúp cho nhà báo Peter Zenger của tờ New York Weekly Journal đấu tranh một cách có hiệu quả ngay trong tù. Cùng với luật sư tài năng Andrew Hamilton anh ta cuối cùng đã thắng, mở đầu cho một nền báo chí tự do ở Mỹ. Khi kinh tế phát triển người Mỹ cũng phải đương dầu với bao vấn đề ví dụ như bóc lột sức lao động, độc quyền đường sắt... Thập niên 1920, để duy trì sự thịnh vượng chính quyền Mỹ trở nên bảo thủ, đưa ra những luật nhằm bảo vệ doanh nghiệp trong nước tạo ra một thị trường gần như là độc quyền vì họ tin rằng nếu chính quyền tạo điều kiện thúc đẩy tư doanh phát triển thì rồi mọi tầng lớp dân chúng sẽ được chung hưởng. Sự sụp đổ thị trường chứng khoán năm 1929 đưa đến sự suy thoái kinh tế. Hàng ngàn nhà đầu tư mất hết vốn liếng. Các cửa hàng, nhà máy, nhà băng đều đóng cửa. Hàng ngàn người thất nghiệp lang thang trên đường phố tuyệt vọng vì không thể kiếm được việc. Các nhà lãnh đạo bừng tỉnh, chẳng bao lâu họ vực cả nước gượng dậy bằng những chính sách đúng hướng hơn, bớt hoang dã để việc thực thi dân chủ được hiệu quả hơn và cứ thế nước Mỹ tiến lên... Về khoa học năm 1946 uỷ viên Bernard Baruch đã đề nghị với Uỷ Ban Năng Lượng Nguyên Tử của LHQ kêu gọi việc cấm chế tạo vũ khí nguyên tử và yêu cầu thanh tra tất cả các nguyên liệu nguyên tử.Là nước duy nhất sở hữu bom nguyên tử lúc bấy giờ Mỹ đề nghị sẽ huỷ hết kho dự trữ bom của mình và tiết lộ bí mật hạt nhân của họ. Để đổi lại kế hoạch Baruch có một điều điều kiện đó là các cơ quan quốc tế phải thực thi quyền kiểm tra thật nghiêm ngặt để không một nước nào có quyền phủ quyết. Sau thế chiến II người Mỹ đã thấy được cái gọi là nguyên tử, hạt nhân, phóng xạ nguy hiểm thế nào đối với nhân loại. Và họ đã biến sự nguy hiểm ấy của nguyên tử thành những điều vô cùng ích lợi nếu không nói là phép lạ đem vào ứng dụng trong nông nghiệp, công nghiệp, y khoa...Muốn chơi với nguyên tử phải là một nước có tầm cỡ có bản lĩnh giàu có như nước Mỹ còn một nước như VN thì tốt hơn hết là đừng nên dính vào vì thể chế còn độc tài độc đảng, vô trách nhiệm từ trên xuống dưới không khéo lại đi đến chỗ tự tiêu diệt. Tinh thần bất khuất của một dân tộc hay nguyên tử hạt nhân giống như một thanh bảo kiếm nếu không khéo dùng không đủ tài năng và đức độ để sử dụng nó thì sẽ có thể dìm nhân loại vào trong biển máu. Tuấn Khoa, Houston Nếu trong nhà bạn có người làm sai, bạn có quyền nói cho họ cái sai ngay lập tức để họ sửa đổi hay bạn im lặng cho thêm thời gian. Bạn không thể cứ bắt chúng tôi lúc nào cũng “nhất trí đồng ý” hay “thứ nhất ngồi lì, thứ nhì đồng ý” được đâu. Tôi cũng là người dân bình thường, chỉ mong dân tôi được sống trong hòa bình và thịnh vượng. Nhưng tôi cũng muốn người dân tôi thật sự có được những tự do căn bản của một công dân như quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do ấn bản, tự do phát biểu chính kiến, tự do vào bất cứ websites nào trong mạng. Tất cả các bạn trẻ Việt Nam đang sống tại hải ngoại cũng có chung với tôi mong muốn đó, thưa bạn. Nếu nhà nước thật sự làm đúng thì vàng thiệt ắt sẽ không sợ lửa, mọi sự xuyên tạc sẽ bị nhận biết và chê cười. Chỉ có những người làm sai mới phải bưng bít, cấm đoán và sợ chỉ trích mà thôi. Ở Âu châu, Úc châu và ở Mỹ châu, người dân phê bình và chỉ trích chính phủ hằng ngày. Đây mới thật sự là yêu đ! t nước, muốn dân tộc tiến lên. Cứ một chiều, lạc hậu vỗ tay khen đúng luôn thì đất nước khó mà thịnh vượng được lắm. Mình có thể bất đồng nhưng không bất hòa vì mình đều yêu đất nước Việt Nam như nhau. Du Sinh, San Francisco Minh, Hungary VN được lợi gì? Trước hết, Mỹ là một đại cường quốc kinh tế. Có nước nào trên thế giới phát triển được mà không có quan hệ song phương chặt chẽ với người Mỹ? Đó là chưa nói đến chuyện Mỹ đang là bạn hàng xuất khẩu lớn nhất của VN trong những năm lại đây. Sẽ rất khó khăn, nhưng tôi hy vọng VN trong dịp này có thể kết thúc đàm phán song phương gia nhập WTO với Hoa Kỳ.
Xong với Hoa Kỳ coi như con đường vào WTO dang rộng trước mặt VN. Đầu tư từ Mỹ chắc chắn sẽ vào VN nhiều hơn. Tôi cũng kỳ vọng rằng, qua chuyến thăm của TT Khải, nhiều người Mỹ sẽ hiểu thêm về VN ngày nay, VN là một đất nước chứ không phải là một cuộc chiến, đưa đến cho họ một hình ảnh mới, thân thiện và tươi đẹp về VN ; từ đó mà VN sẽ thu hút được nhiều hơn về số lượng khách du lịch đến từ Hoa Kỳ. Chuyến thăm sẽ làm giảm khoảng cách giữa cộng đồng người Việt tại Mỹ với chính phủ VN, và nhiều người Việt có tâm huyết sẽ về VN làm ăn, đầu tư ... Tiếp nữa, quan hệ với người Mỹ, nhất là về quân sự có thể giúp VN tạo thế đứng cân bằng hơn đối với người láng giềng khổng lồ TQ. Điều này là hết sức cần thiết trong một thế giới mà bạn thù thay đổi theo sự chuyển biến của quyền lợi. Tôi hy vọng Mỹ sẽ hợp tác với VN về quân sự và đào tạo nhiều sĩ quan cho VN. Trong giáo dục , thêm nhiều thanh niên VN sẽ được qua Hoa Kỳ học tập ; thêm nhiều quan chức cao cấp của chính phủ sẽ được qua tu học thêm về quản lý chính sách công tại các trường đại học bên Mỹ. Tư bản vào VN làm ăn dần dần sẽ tạo một sân chơi công bằng hơn cho tất cả mọi người. Lúc ấy dù muốn hay không thì các giá trị của tự do dân chủ sẽ phải được đề cao, sức mạnh của pháp luật sẽ kiện toàn hơn và xã hội VN sẽ cởi mở hơn. Còn người Mỹ được gì? Họ cần VN cho chiến lược toàn cầu của họ, khi mà càng ngày TQ càng lớn mạnh. VN là một thị trường tiềm năng với 100 triệu dân trong vòng 20 năm tới ; tư bản Mỹ không thể nào bỏ qua VN. Với người Mỹ thì nếu với ai mà không mang lại cho họ ưu thế chính trị hoặc lợi nhuận tài chính ; thì có bao giờ họ chơi cùng? Tôi nghĩ lãnh đạo VN nên rút kinh nghiệm về những bài học của VNCH với người Mỹ trong quá khứ. Đồng thời phải đề cao sự tự tin mạnh mẽ của một đất nước độc lập thống nhất nhằm phát triển quan hệ sâu rộng với Hoa Kỳ. Phát triển quan hệ tốt với Hoa Kỳ không có nghĩa là VN sẽ đối địch với TQ. Lãnh đạo VN ngày xưa đánh đu rất giỏi giữa TQ và LX, ngày nay càng cần phát huy nghệ thuật đánh đu đó giữa TQ và Hoa Kỳ. An, Garden Grove Quốc Huy Năm 2000 tôi đã từng theo chân mọi người đứng ở tuyến đường dự đoán cựu TT Clinton sẽ đi qua, thật ra tôi chẳng nhìn thấy gì ngoài một đoàn xe chạy vút qua rất nhanh, nhiều người vui vẻ kể lại họ có nhìn thấy bà Hillary vẫy tay. Tâm trạng của người dân đổ ra đường chào đón TT Clinton vô cùng hồ hởi, ai không đi xem được đều cố gặng hỏi ngay khi những người chứng kiến được chiêm ngưỡng trực tiếp TT Mỹ trở về. Mọi người đều công nhận chưa bao giờ người dân chào đón một vị nguyên thủ nước ngoài với tình cảm vui mừng bột phát tự nhiên mạnh như thế, mặc cho tuyên truyền Mỹ là kẻ thù vẫn phổ biến trong Đảng. Thời kỳ của cựu TBT Phiêu đã không tận dụng tốt được cơ hội Mỹ dành cho VN. Điều kiện của TT Khải bây giờ thuận lợi do ông Mạnh nhu mỳ hơn ông Phiêu, và hình như khi Đảng không tích cực nhúng tay vào thì mọi việc có vẻ thuận lợi hơn. Những thông tin mật về cố TT Kennedy muốn có một giải pháp chính trị hòa bình cho VN năm 1962 rồi lại đến việc cố TBT Lê Duẩn có ý định muốn hợp tác với Mỹ khai thác dầu khí vào năm 1968(?) đều là chỉ dấu bật đèn xanh dọn đường dư luận, chứng tỏ lực lượng chính trị ngầm hai bên đang muốn thắt chặt quan hệ. Thế nhưng thành công sau chuyến đi này có được duy trì và phát triển hay không còn phụ thuộc nhiều vào khả năng của phe cánh ông Khải. So với các vị lãnh đạo trước đây ví dụ như Lê Duẩn thì khả năng chính trị của đội ngũ lãnh đạo Đảng hiện nay còn thua xa, ông Duẩn không ngại va chạm đối đầu, dám nghĩ dám làm những việc ông cho là đúng và phải làm bằng được. Điểm yếu nhất trong quan hệ Việt-Mỹ là quan hệ hợp tác giữa lập pháp hai bên, quốc hội ở VN rất yếu kém và nó gần như tê liệt không tiếp nhận được sự giúp đỡ tư vấn luật (dù miễn phí), hệ thống luật mà không cải thiện thì chắc chắn mọi nỗ lực khác sẽ tiêu tan. “Diễn biến hòa bình” là sản phẩm của một hệ tư tưởng đã bạc nhược mất phương hướng trong hoạt động chính trị Đảng, gây nên sự hoài nghi và cố chấp - đạo đức và hòa bình của “kẻ thù” cũng là kẻ thù của Đảng, phải chăng Đảng luôn cần tìm kiếm một kẻ thù nào đó để khỏi phải đối diện với một “kẻ thù” là chính mình? Quan hệ không có chiều sâu với Mỹ thì cũng không hy vọng nhận được sự giúp đỡ đáng kể, người Mỹ chắc cũng không ngạc nhiên với “tình bạn” kiểu CS - Nghĩa là khi cần được anh giúp đỡ thì tôi mới đến chơi gõ cửa nhà anh, còn nếu tôi vẫn ổn thì không cần biết anh sống chết ra sao. TD Bill, Đức Thật vậy chuyến đi của Thủ tướng Phan Văn Khải sẽ có nhiều triển vọng góp phần nhanh chóng chuyển đổi tư duy Vô sản sang Tư bản, và sẽ chuyển biến cơ cấu chính trị, kinh tế với tầm nhìn xa hơn không bị gò bó bởi CNCS Phương Bắc vì muốn có vị trí đứng vững ở ĐNA không thể thiếu Mỹ cũng như không muốn phụ thuộc nhiều và phân chia biên giới hải đảo và biển cả cho Trung quốc bá quyền thêm lần nữa. Ngày nay Mỹ đã bình thuờng hóa quan hệ ngoại giao và với hiệp ước thương mại cũng như ủng hộ VN vào WTO nghĩa là chiến lược “diễn biến hòa bình“ của Mỹ đã áp dụng thực tiễn tại VN rồi và từ đó Mỹ dùng sức mạnh diễn đàn kinh tế để chế tài bằng cách lên án vấn đề đàn áp tôn giáo nhân quyền của những tiếng nói đòi chỉ tự do dân chủ, chống độc đảng, chống tham nhũng.
Theo tôi, cái nhìn xa hơn là đầu tư của Việt Kiều chỉ là phần nhỏ mà vấn đề chính là đầu tư của nước ngoài như Mỹ là việc lớn. Nếu CSVN mong đợi Việt Kiều gởi tiền và đầu tư về VN phát triển đất nước thì đó là sự sai lầm vì Việt Kiều không cùng chung lý tưởng không theo CNCS. VN nên tự biết mình mà liên kết quan hệ với Mỹ nhiều hơn để tạo điều kiện cho các doanh nghiệp đầu tư nước ngoài vào, hình thành kinh tế tư nhân, chủ doanh nghiệp vừa và nhỏ trong nước ngày càng lớn mạnh.. Hy vọng chuyến đi xa công du của Thủ tướng Phan Văn Khải sang Hoa Kỳ sẽ nhìn thấy và học được cái khôn, cái hay, cái đẹp mà từ lâu đã học thuyết Mac-Lenin và đã từng suy nghĩ kẻ thù của CSVN cho là Chủ Nghĩa Tư Bản bọn bóc lột đang dãy chết. Kịch sĩ Gia Khanh, Hải Phòng
Không thể phủ nhận những thực tế đó đang tồn tại ở Việt Nam nhưng cũng không thể phủ nhận những cố gắng của lãnh đạo Việt Nam trong những năm gần đây cho quá trình phát triển kinh tế của đất nước. Bằng chứng chính là việc mở rộng quan hệ hợp tác với các nước, các vùng, các tổ chức trên thế giới để cuối cùng phục vụ cho mục tiêu phát triển kinh tế. Đất nước nào cũng có những vấn đề của nó, điều quan trọng là phải giải quyết những vấn đề đó như thế nào. Tôi muốn nói đến những người "chê bai" lãnh đạo Việt Nam rằng: hãy kiên nhẫn và cho họ nhiều thời gian hơn. Tôi cũng muốn nói với các nhà lãnh đạo Việt Nam rằng, chúng ta cần phải tự kiểm điểm, phải nhanh hơn, phải vì những mục đích lớn lao hơn. Tôi là người dân bình thường, chỉ mong được sống trong hòa bình và thịnh vượng. Các bạn trẻ Việt Nam như tôi và phần lớn các bạn trẻ Việt Nam đang sống tại hải ngoại cũng có chung với tôi mong muốn đó. Nguyên, Thái Nguyên Bên cạnh đó Việtnam không thể tuyệt đối dựa vào chính sách quan hệ 2 mặt lắt léo của Bắc Kinh. Nếu không có quan hệ với Hoa Kỳ thì Việt nam sẽ còn bị ăn hiếp nhiều hơn sau bao lần tranh chấp như nguời Việt đã thấy. Chim Cu, Hà Nội Chúc ông và cả đoàn sẽ tận dụng thành công mọi cơ hội cho tương lai tốt đẹp của Việt nam. Chúc ông Thủ tướng may mắn! Thanh Hà
Các vị lãnh đạo đáng kính của đảng cộng sản nên xem gương những quốc gia như Thái lan & Hàn quốc khi chơi thân với Mỹ thì như thế nào? Ngày xưa họ cũng như ta thôi mà sao bây giờ nhìn thấy họ khác chúng ta nhiều quá. Nguyễn Tùng Lâm, Praha, CH Czech Nguyễn Quốc Bảo, Anchorage, Alaska, USA Đỗ Trung An, Toronto, Canada |
| |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
| ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||