Skip to main contentAccess keys helpA-Z index
BBCVietnamese.com
chinese
russian
french
Other Languages
 
16 Tháng 1 2006 - Cập nhật 12h49 GMT
 
Gửi trang này cho bè bạn Bản để in ra
Thư bạn Nguyễn Trung gửi về Diễn Đàn
 
Dù mới chỉ là ở bước đầu sơ khởi, công cuộc đổi mới đang đi vào hướng đúng đắn là tạo điều kiện cho mỗi người tự thắp đuốc tìm đường đi lên cho chính mình!

Một dân tộc có mỗi cá nhân thành viên của mình có khả năng tự thắp đuốc tìm đường đi lên cho chính mình, dân tộc đó là bất khả chiến bại! Một đảng chính trị có khả năng tạo ra cho mỗi cá nhân thành viên trong cộng đồng dân tộc mình làm được việc tự thắp đuốc tìm đường cho mình đi lên, đó chính là đảng lãnh đạo của dân tộc đó!

Chính vì những lẽ vừa trình bày, sự lãnh đạo sáng suốt và đúng đắn của Đảng là đòi hỏi tất yếu. Thời cơ vàng của dân tộc cũng là thời cơ vàng của Đảng ta! Vậy kẻ thù đối với vai trò lãnh đạo của Đảng ta là ai? Trên con đường phát triển của mình, nhân dân phải nhận rõ kẻ thù của mình.

Là người lãnh đạo, Đảng càng phải hiểu rõ hơn ai hết điều gì cản trở vai trò lãnh đạo của mình. Đảng không thể không nêu ra cho mình câu hỏi đâu là kẻ thù đối với sứ mệnh lãnh đạo nhân dân, lãnh đạo đất nước của mình. Có nhiều câu trả lời. Cũng có nghĩa là có nhiều kẻ thù.

Câu trả lời nghiêm khắc nhất, câu trả lời quyết định sứ mệnh vai trò lãnh đạo của Đảng chỉ có thể là: Kẻ thù nguy hiểm nhất đối với vai trò lãnh đạo của Đảng ta là sự hẫng hụt về trí tuệ và phẩm chất so với đòi hỏi của sứ mệnh Đảng lãnh đạo trong nhiệm vụ dẫn dắt dân tộc ta tiến bước thành công trên con đường chấn hưng đất nước! (cho đến nay các văn kiện chính thức của Đảng mới chỉ nói là “chưa ngang tầm với nhiệm vụ đòi hỏi”).

Chiến thắng kẻ thù này Đảng ta mới tự bảo vệ được mình. Tiêu biểu nhất cho sự hẫng hụt về trí tuệ là Đảng ta chưa thành công bao nhiêu trong sự nghiệp làm cho nhân dân ta giác ngộ sâu sắc và thực hiện được vai trò một dân tộc tự do là chủ nhân ông của đất nước độc lập tự do, để từ đó làm nền tảng cho việc xây dựng thể chế chính trị và hệ thống tổ chức xã hội dân sự, làm nền tảng cho sự phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội của đất nước, phát triển quan hệ với thế giới bên ngoài.

Có bao nhiêu yếu kém lớn mắc phải về mọi mặt trong 30 năm qua, nhất là trong 10 năm đầu sau khi ra khỏi chiến tranh, kìm hãm nước ta trong vòng lạc hậu, trước hết chính là do Đảng lãnh đạo mắc phải yếu kém tiêu biểu này. Các văn kiện chính thức của Đảng đã coi tham nhũng là quốc nạn. Tuy nhiên, tiêu biểu nhất cho sự hẫng hụt về phẩm chất của Đảng ta hiện nay phải nói là tệ nạn quan liêu tham nhũng và tiêu cực. Sự hẫng hụt về trí tuệ và phẩm chất như vậy đang hạ thấp vai trò lãnh đạo của Đảng, đang làm mai một nhiều truyền thống cách mạng quí báu của Đảng, đang từng bước đẩy lùi đảng lãnh đạo xuống thành đảng cai trị, điều mà tôn chỉ mục đích của Đảng không bao giờ cho phép. Sứ mệnh lãnh đạo và sự tồn tại của Đảng đòi hỏi phải khắc phục bằng được sự hẫng hụt này.

Tuy nhiên, sự hẫng hụt này có hai phần cần làm rõ và có cách khắc phục thích hợp thì mới có hiệu quả. Đó là (1) hẫng hụt do tha hóa và bất cập; (2) hẫng hụt do tầm cao của nhiệm vụ mới trong giai đoạn cách mạng mới diễn ra trong tình hình mới đến mức gần như thay đổi hoàn toàn so với trước. Tha hóa tự thân và hẫng hụt trong cuộc sống là hiện tượng thường xuyên diễn ra, là một mặt vận động của cuộc sống. Ngay cả một đảng phái hay một nhân vật lý tưởng có thể vẽ ra hay dàn dựng lên trong kinh sách cũng không bao giờ hoàn hảo, không thể thoát khỏi những khiếm khuyết.

Cho nên chẳng có gì để hoang mang, cũng không phải là bôi nhọ, khi thẳng thắn vạch ra sự tha hóa tự thân và sự hẫng hụt này của Đảng ta. Hơn thế nữa, phải có dũng khí của Đại hội VI “nhìn thẳng vào sự thật!”, “nói sự thật!” để có dũng khí khắc phục sự tha hóa và sự hẫng hụt này! Có ý kiến đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng để thực hiện đa nguyên đa đảng để có tự do dân chủ dựa trên lập luận: ĐCSVN không thể bước qua cái bóng của mình. Có ý kiến đòi hỏi Đảng phải khắc phục bằng được sự hẫng hụt của mình để thực hiện tốt vai trò lãnh đạo dựa vào truyền thống cách mạng của Đảng và sự gắn bó của nhân dân với Đảng.

Đảng ta lựa chọn sự ứng xử nào? Không ai có thể trả lời thay, và Đảng ta không thể để bất kỳ ai trả lời thay mình câu hỏi này! Trong khi nội tình ở nhiều quốc gia có sự tranh giành khốc liệt giữa các lực lượng chính trị để xác lập vị trí lãnh đạo của một lực lượng nào đó, thì ở nước ta Đảng ta là lực lượng chính trị đã được thử thách dày dạn nhất và đang hội tụ được trong hàng ngũ của mình nhiều nhất những công dân ưu tú của đất nước. Đến giờ phút này Đảng vẫn còn giữ được tấm lòng của quảng đại nhân dân đối với Đảng, vẫn đang được hưởng sự bao dung và bảo vệ của nhân dân.

Chỉ cần Đảng đặt lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc lên trên hết, phát huy tự do dân chủ trong Đảng để phát huy tự do dân chủ trong cả nước, Đảng sẽ tự tạo ra được cho mình nghị lực và phẩm chất cách mạng, để lựa chọn được sự ứng xử của Đảng mà dân tộc ta đang mong đợi. Trong lịch sử của mình, Đảng ta đã hơn một lần vượt qua cái bóng của mình - lẽ đơn giản là Đảng chỉ có một mục đích duy nhất là phụng sự nhân dân, phụng sự Tổ quốc.

Gần đây nhất Đại hội VI là như thế, trong những năm đổi mới đã có nhiều ví dụ như thế. Ý kiến cho rằng ĐCSVN không vượt qua được cái bóng của mình nói: người đảng viên bây giờ có quá nhiều đặc quyền đặc lợi, đã dính chặt vào cái ghế cầm quyền của mình rồi! Không thay đổi được!... Đưa hai tay bịt tai lại, hay phùng má đao to búa lớn đối với ý kiến trên - cả hai loại việc này đều vô nghĩa. Điều trước sau quyết định sống còn vẫn là: Đảng ta lựa chọn sự ứng xử nào? Cuộc sống luôn luôn có những sự thật đanh thép.

Hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay. Hôm qua người cộng sản Việt Nam đã không dưới một lần vượt qua cái bóng của mình - như nhiều người cộng sản Việt Nam đã tự chứng minh, nhiều khi bằng cả tính mạng của mình. Song điều đó không có nghĩa là cuộc sống hôm nay sẽ tự lặp lại như thế như một lập trình được cài đặt sẵn trong máy tính! Cuộc sống ngày nay đang đòi hỏi khắt khe ở mỗi đảng viên ĐCSVN: sống là mỗi ngày phải vượt qua cái bóng của mình! Không như thế không còn danh hiệu người đảng viên! Không như thế Đảng ta không còn lý do để tồn tại với tư cách là đảng lãnh đạo.

Đau thấu nỗi đau của dân tộc, khát vọng da diết khát vọng của dân tộc, mỗi đảng viên và toàn thể Đảng ta sẽ mỗi ngày vượt qua được cái bóng của mình! Đau thấu nỗi đau của dân tộc, khát vọng da diết khát vọng của dân tộc, Đảng ta sẽ tự trang bị được cho mình trí tuệ mẫn tiệp và ý chí bất khuất, trước hết là để thu phục nhân tâm toàn thể cộng đồng dân tộc ta về một mối cho sự nghiệp chấn hưng đất nước, để phấn đấu làm cho Đảng trở thành lực lượng tinh hoa của dân tộc, và nhờ đó Đảng sẽ thực hiện được sứ mệnh là lực lượng lãnh đạo sự nghiệp chấn hưng đất nước.

Khi nói đến xây dựng Đảng trở thành lực lượng tinh hoa của dân tộc cũng có nghĩa là tự do dân chủ phải được phát huy mạnh mẽ trong cộng đồng dân tộc. Thời cơ vàng đang đến của dân tộc, vì vậy cũng chính là thời cơ vàng của Đảng ta! Hoặc là... Hay sẽ là... Mong rằng Đại hội X dành tâm trí cho vấn đề sống còn này của Đảng ta - vì hạnh phúc và vinh quang của Tổ quốc chúng ta.

NGUYỄN TRUNG

---------------------------------------------------------

Minh, TPHCM
Là một công dân trẻ của đất nước trong thời kỳ cách mạng mới, xin trân trọng ngả mũ trước bài viết của ông Nguyễn Trung.

Đỗ Minh Nam, Việt Nam
Ông Nguyễn Trung đã 70 tuổi, là thành viên lâu năm trong tổ nghiên cứu đối ngoại của thủ tướng, cố nhiên ông là đảng viên (nói thế, đúng 90-99%). Rõ ràng, ông còn là đảng viên được tin cậy. Nếu có 4 loại đảng viên thì ông thuộc loại mong muốn đảng của ông cố tu sửa để "ngang tầm thời đại", giữ được tín nhiệm và vai trò lãnh đạo. Ba loại đảng viên còn lại là: a)loại ngoan cố, hầu như không chấp nhận sai lầm; kiên trì chủ nghĩa; b) loại "chán ngấy đảng đến tận cổ"; thể hiện bằng lời nói và hành động và cuối cùng c) là loại cơ hội, vô đảng để mưu lợi ích riêng, kể cả việc cố ngoi lên bộ chính trị.

Ông Trung nhìn ra hai khuyết tật cơ bản của đảng ông: tha hoá và hẫng hụt năng lực. Đây là hai khuyết tật "chết người", sinh ra mọi cái xấu xa khác. Chẳng có "bọn thù dịch, phản động" nào gây nổi ra hai khuyết tật trên; mà là bệnh sinh ra từ bên trong, nay phát ra ngoài để ai cũng thấy. Nhưng cả hai điều này quá khó sửa chữa, thay đổi. Xin nhớ lại lòi Gorbachov (hoặc Eltsin) "ĐCS LX chỉ có thể thay thế chớ đến lúc này thì không thể thay đổi". Ông ở ngay cạnh thủ tướng sao không nói cho thủ tướng biết mà lại phải mượn báo chí, dùng áp lực công luận? Điều này chứng tỏ đảng "ta" chẳng muốn nghe "ta" và bất cứ ai nói trái ý. Nói trái ý mà không bị khủng bố đã là may, mong gì đảng sửa chữa và nâng cao năng lực lãnh đạo "ngang tầm thời dại"?. Còn khuyết tật tha hoá thì chẳng riêng đảng ta, mà mọi đảng CS từng "cướp" được chính quyền đều thế. Hãy nhìn quân Cờ Đen trước đây. Lúc đầu đây là đội quân khởi nghĩa, lấy của nhà giàu chia cho người nghèo; khi thất bại ở bên Tàu chạy sang VN vẫn giúp VN chống xâm lược Pháp... Sau đó "tha hoá" thành đám ô hợp khiến dân ta kinh hoàng, khủng khiếp, mà gọi là "giặc".

Ông Nguyễn Trung quá rõ bọn tham nhũng (giặc nội xâm) hiện nay hầu hết là đảng viên CS.! Đây chỉ là biểu hiện quá dễ thấy của sự tha hoá. Còn "phai nhạt lý tưởng", "vô cảm với đau khổ của dân"... như đảng ta chính thức thừa nhận, nhắc lại nhiều lần trong các đợt "chỉnh đốn đảng" diễn ra cả chục năm nay là dạng tha hoá rất khó sửa. Dù đã cố sửa cả chục năm nay. Hầu hết chi bộ đều "bốn tốt" mà tham nhũng không giảm, lại còn tăng; có khác gì tỷ lệ học sinh "khá giỏi" gần 100% mà chất lượng giáo dục cứ sa sút. Hãy thông cảm với cụ Trung. Cụ nhìn ra những điều còn ghê gớm hơn, nhưng để ý kiến được đăng báo, cụ phải chọn cách nói đừng "trái tai, gai mắt" đảng ta quá. Đến cỡ cụ Võ Văn Kiệt mà còn phải lựa câu chữ cơ mà. Cách an toàn nhất là ca ngợi đảng vài câu, xác nhận sứ mạng lãnh đạo, nói thành tựu to lớn, nêu dẫn ra vài lới lãnh tụ... rồi mới nói "sơ sơ" ý kiến của mình để đông đảo người đọc tự suy thêm. Các bạn chê cụ Trung nên thông cảm với cụ. Ở vị trí ấy, nói được vậy là ghê lắm rồi đó. Cứ tìm ra chỗ cần thiết để khen đi, hy vọng sẽ có nhiều cụ Trung khác.

Tô vân Trình
Các bạn không nên đọc với thành kiến vội vàng về bài xã luận này, vì tác giả Nguyễn Trung là người có tầm nhìn rất thấu đáo trong đảng bộ, ông thuộc Tổ nghiên cứu Kinh tế đối ngoại của Thủ tướng Chính phủ, và là nguyên Đại sứ VN tại Thái Lan, Australia. Ngoài bài viết này, ông còn một bài viết giá trị khác đăng trên báo quốc nội mang tựa đề "Thời cơ vàng của Đảng ta", phản ánh rất chính xác kiến thức của những người CS. Đối với các em sinh viên, học sinh, nội dung những bài này có giá trị nghiên cứu cao, giúp các em có thêm tư tưởng và lập luận sắc bén trong các kỳ thi văn, các cuộc bộ đàm, hùng biện của niên học. Ý kiến của DVM,Trung Dung, và Anh Nguyên....là những ý kiến bôi bác, quậy phá vô ý thức.

Thái Đình Hòa, Hội An
Xin các bạn các nhà trí thức nên chiêm nghiệm lịch sử văn minh trên thế giới để thấy rõ: " Bất cứ một nền chính trị chuyên chính nào trong lịch sử cũng đều làm cho xã hội chậm phát triển về mọi mặt", hãy thử xem Trung Quốc có nền văn hóa và khoa học phát triển rất sớm từ hơn 2000 năm nay vẫn là một quốc gia kém phát triển vì họ bị thống trị của một chính quyền chuyên chính phong kiến mấy nghìn năm.

Rồi ngay cả châu Âu chỉ ra khỏi "đêm dài Trung cổ" sau cuộc cách mạng Pháp 1789 nhờ những tư tưởng dân chủ tư sản của các nhà tư tưởng Voltaire, Montesquieu,Didero, v.v... các nước Âu châu dần dần xây dựng được nền "dân chủ pháp trị" phân quyền minh bạch Hành pháp, Lập pháp, Tư pháp và đệ tứ quyền là các cơ quan ngôn luận. Xã hội từ đó rất ổn định về chính trị vì nhân quyền, dân quyền được bảo đảm mới phát huy được mọi nguồn lực trí tuệ, tài chánh từ nhân dân là cho đất nước phú cường và có bộ mặt như hiện nay.

Nước Nhật thời Minh trị cũng cải cách chế độ chính trị phân quyền (Hành pháp, Lập pháp, Tư pháp)nên mới phát triển cho đến ngày nay. Như vậy, nói về "khoa học cai trị, khoa học quản lý" thì một chính quyền chuyên chính" không thể phát huy được nguồn lực của nhân dân nên không thể đưa đất nước phát triển trong đó chính quyền Việt Nam ta hiện nay cũng không ngoại lệ.

Anh Nguyễn, San Jose
Tôi nhận thấy ông NT thuộc lòng rất nhiều chữ, nhưng nghĩa thì hình như không thấu đáo lắm, ông trình bầy một bài về chính trị mà cứ y như là đốt pháo Tết, vui đáo để, để tôi chỉ dùm cho ông NT kẻ thù mạnh nhất, lớn nhất, nhiều nhất của ĐCSVN của ông nhé: ĐÓ LÀ TOÀN DÂN TỘC VIỆT NAM KHÔNG CỘNG SẢN CẢ TRONG LẪN NGOÀI NƯỚC đó ông. Ông đã sáng mắt, sáng lòng ra chưa?

Nguyễn Quang Duy, Canberra, Úc
Đại hội X cuả ĐCS sẽ chỉ tập trung vào "lý luận và thực tiễn cuả 20 năm đổi mới". Những người cấp tiến như ông vận động để ĐCS phải có một cái nhìn mở rộng hơn, 30 năm. Cũng như ông đòi hỏi phải có dân chủ trong đảng. Lịch sử đòi hỏi hơn, sẽ khách quan đánh giá và nhận xét về ĐCS, 75 năm từ ngày thành lập, 60 năm đảng cầm quyền, chiến tranh với Pháp, taị miền Nam, tại Cam Bốt và tại biên giới Việt Trung. Lịch sử sẽ không phải chỉ nhận xét về kinh tế hay chính trị, mà sẽ đánh giá toàn diện.

Ông đề cập đến trí tụê. Trí tuệ chỉ có thể ở "tầm thời đại" nếu con người được tự do học tập, nghiên cứu, sáng tạo, tích lũy, trao đổi... Đấu tranh giai cấp, chiến tranh, độc tài toàn trị đã hủy hoại, tàn phá bao nhiêu thế hệ trí tuệ của Việt Nam. Ngày 1/1 vừa qua ông Trần xuân Bách một ngôi sao sáng trong ĐCS vừa tắt. Ông đã bị ĐCS thất sủng cũng chỉ vì cho rằng chủ nghĩa Mark Lenin đã lỗi thời, đã bị đào thải ngay cả ở quốc gia sản sinh ra nó và Việt Nam cần đổi mới cả kinh tế lẫn chính trị.

Nếu tôi là một đảng viên ĐCS như ông, tôi sẽ đóng góp với ĐCS rằng chủ nghiã Mark Lenin chính là kẻ thù cuả đảng. Vì chủ nghiã này sử dụng bạo lực và giai cấp đấu tranh như cứu cánh. Vì chủ nghiã này đi ngược với dân tộc với nhân bản. Buồn thay, ĐCS đã, đang (và có thể sẽ) tiếp tục lấy chủ nghiã này như một chỗ dựa trí tuệ, một kim chỉ nam định hướng cho ĐCS và cho Việt Nam.

Trung Dung
Tôi đánh giá cao ông Nguyễn Trung là người mang nhiều ưu tư, trách nhiệm với tương lai của đảng, nhưng có lẽ ông là một nhà văn, nhà thơ hơn là một nhà lý luận cho nên ông thích dùng những câu, những chữ cầu kỳ và trừu tượng khiến chính ông cũng dễ bị vấp ngã trong ý tưởng, dễ bị ....bóng đè. Tôi cho đây cũng là nghệ thuật chung của các nhà nghiên cứu tư tưởng Mác Lê, những "phù thủy" ngôn ngữ chính trị, trong mức độ nào đó cách diễn đạt này dễ dẫn dắt người nghe vào mê hồn trận cho những viễn tưởng về tương lai, nhưng để nói đến thực tế trước mắt thì nó lại phản tác dụng, giống như cách giăng tơ của một chú nhện vụng về càng giăng càng trói buộc chính mình.

DVM
Chỉ một bài viết ngắn mà bạn Nguyễn Trung tự 'mâu thuẫn' với chính mình. Đoạn đầu bạn Nguyễn Trung nói: 'Một dân tộc có mỗi cá nhân thành viên của mình có khả năng tự thắp đuốc tìm đường đi lên cho chính mình, dân tộc đó là bất khả chiến bại! Một đảng chính trị có khả năng tạo ra cho mỗi cá nhân thành viên trong cộng đồng dân tộc mình làm được việc tự thắp đuốc tìm đường cho mình đi lên, đó chính là đảng lãnh đạo của dân tộc đó!'. Vậy thì "tốn" nhiên liệu quá để thắp sáng! (riêng kinh tế là kém hiệu quả) Ai cũng thắp sáng bằng chính ngọn đuốc của chính mình thì cần gì Đảng lãnh đạo nữa? TÁM MƯƠI HAI triệu người dân Việt Nam cùng thắp sáng ngọn đuốc soi đường đi lên có lẽ đốt cháy giang sơn mất! Lại nữa, bạn NT nói rằng Đảng ta phải nhận rõ được kẻ thù đang cản trở vai trò lãnh đạo của chính mình thì làm gì có cái ngày Đảng tự làm xói mòn lòng tin vào Đảng của nhân dân ta(?)

Bạn Nguyễn Trung nói rằng Đảng CSVN có hai kẻ thù chính là 'hẫng hụt về trí tuệ và phẩm chất' vậy thì "khổ" cho Đảng ta quá rồi, bởi vì hai phẩm chất đó không TỰ NHIÊN có mà phải đòi hỏi một quá trình KHỔ LUYỆN và GIỮ MÌNH lâu dài như chính một đời người vậy. Không nhẽ chỉ cần chỉ cần nhận ra sự thiếu hụt và ngủ một đêm và khi thức dậy là có ngay tài năng và đạo đức hay sao? 'Chiến thắng kẻ thù này Đảng ta (có lẽ là của tác giả) mới tự bảo vệ được mình'.

Té ra từ nay Đảng CSVN tự bảo vệ lấy chính mình chứ không phải nhân dân Việt Nam bảo vệ Đảng? Thế này thì nguy to cho ĐCSVN! Vân vân và vân vân, bạn Nguyễn Trung khuyên Đảng tự ra khỏi 'cái bóng' của chính mình. Theo tôi, chẳng ai hay vật thể nào tự thoát được cái bóng của chính mình cả. Chỉ còn có mỗi cách là đặt đèn dưới chân và nhảy lên thì sẽ thoát được cái bóng đó vài phần giây rồi lại rơi xuống dính chặt lấy bóng mình(!). Tóm lại, bạn Nguyến Trung "khuyên" Đảng ta tự trang bị cho Đảng "trí tuệ mẫn tiêp" và "ý chí bất khuất" là lại khổ cho nhân dân Việt Nam rồi. Như trên người viết bài này đã nói rằng TRÍ TUỆ MẪN TIỆP và Ý CHÍ BẤT KHUẤT (không sợ ai?) là không thể TỰ NHIÊN có và muốn có khi nào cũng được phải không bạn Trung? Đợi đến 30 năm nữa với một người có tố chất thông minh và có trách nhiệm cộng với đạo đức tốt thì MAY RA mới có một Đảng Cộng Sản Việt Nam đủ các phẩm chất trên chứ làm gì có ở Đại Hội X này? Có lẽ bạn nên tìm hộ cho Đảng con đường khác thôi, dễ thực hiện hơn ấy.

 
 
Tên
Họ*
Thành phố
Nước
Điện thư
Điện thoại*
* không bắt buộc
Ý kiến
 
  
Đài BBC có thể biên tập lại ý kiến của quí vị và không bảo đảm tất cả thư đều được đăng.
 
CÁC BÀI LIÊN QUAN
Vui buồn về quê ăn Tết
04 Tháng 1, 2006 | Diễn đàn BBC
TIN MỚI NHẤT
 
 
Gửi trang này cho bè bạn Bản để in ra
 
   
 
BBC Copyright Logo ^^ Trở lại đầu
 
  Trang chủ| Thế giới | Việt Nam | Diễn đàn | Bóng đá |Văn hóa | Trang ảnh |
Chuyên đề| Learning English
 
  BBC News >> | BBC Sport >> | BBC Weather >> | BBC World Service >> | BBC Languages >>
 
  Ban Việt ngữ | Liên lạc | Giúp đỡ | Nguyên tắc thông tin cá nhân