|
Non nớt về pháp luật và chính trị? | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Thời gian gần đây, sự kiện một nhóm năm người ở Hà Nội tuyên bố “họ định ấn hành trong tháng Tám Tập san Tự Do Dân Chủ, do ông Hoàng Tiến làm Tổng Biên Tập” nhưng đã bị “Công An Việt Nam ngăn chặn” nên Tập san không thể ra đời, đã phần nào gây sự chú ý cho người Việt trong và ngoài nước. Nhóm ông Hoàng Tiến xác định biện pháp đấu tranh của họ là “bất bạo động, đấu tranh hợp pháp” nhưng hình như họ không biết như thế nào là “đấu tranh hợp pháp”. Hiểu biết pháp luật mơ hồ? Hợp pháp là phù hợp với pháp luật đương thời quy định, tức người đấu tranh hợp pháp phải biết lợi dụng kẽ hở của pháp luật để khai thác sơ hở đó phục vụ cho mục đích của mình (Cái này thì pháp luật Việt Nam hiện nay có vô thiên lủng, cứ nhìn cáí cách các quan tham lách luật để thủ lợi đăng trên các báo trong nước hàng ngày thì biết). Ví dụ: Đang chạy xe ngoài đường thấy đèn đỏ bật lên, nhìn thấy bên lề phải ngay ngã 4 có cây xăng tôi bèn lái luôn vào cây xăng, chạy xe qua hết đường nội bộ trong cây xăng rồi trở ra mặt đường thì rõ ràng là tôi đang công nhiên vượt đèn đỏ ngay trước mắt Cảnh Sát Giao Thông, nhưng CSGT không thể xử phạt tôi theo Luật Giao thông đường bộ được vì tôi không vượt đèn đỏ trên phạm vi đường bộ. Có người bảo tôi rằng: “Luật Gia cố tình vi phạm Luật Giao thông”, tôi nói: “Không phải vi phạm Luật mà tôi đang lách vào kẻ hở của pháp luật”.
Nhóm ông Hoàng Tiến bảo rằng ý định thành lập một tờ báo đối lập là họ đấu tranh “không phạm luật” nhưng rõ ràng là họ đã phạm luật. Hiến pháp quy định “công dân có quyền tự do báo chí” có nghĩa là mọi công dân có quyền phát ngôn ý kiến của mình (gởi đến Tòa soạn) lên các loại hình báo chí (in, hình, truyền thanh), còn có đưa lên mặt báo hay không phụ thuộc vào quyền quyết định của Tổng Biên tập. Muốn ra một tờ báo mới, xuất bản, phát hành báo phải tuân thủ theo Luật báo chí, Luật xuất bản. Hai Luật này đang có hiệu lực pháp luật nên bắt buộc mọi công dân phải thi hành. Nếu ai đó cho rằng hai Luật này trái Hiến Pháp thì phải đấu tranh để sửa Luật trước đã, còn hiện nay cho dù biết rõ Luật đó sai rành rành đi nữa, nhưng nếu chưa sửa mà không chấp hành đúng quy định của Luật đó thì đó là hành vi vi phạm pháp luật. Theo Điều 12 Luật Báo chí thì “Bộ Văn hoá - Thông tin và Thể thao là cơ quan cấp giấy phép thành lập cơ quan báo chí và quy định nội dung, hình dạng con dấu của cơ quan báo chí”, chỉ cấp phép cho cơ quan, tổ chức cụ thể nào đó chớ không cấp phép cho cá nhân. Điều 11 cũng quy định cơ quan, tổ chức muốn ra báo phải có đầy đủ điều kiện về “tôn chỉ, mục đích, đối tượng, phạm vi phát hành, toả sóng của cơ quan báo chí phù hợp với chức năng, nhiệm vụ của cơ quan chủ quản báo chí. Có người đứng đầu cơ quan báo chí, các chức danh chủ yếu, đủ tiêu chuẩn, có đội ngũ phóng viên, biên tập viên, bảo đảm cho hoạt động của cơ quan báo chí. Có đủ điều kiện tài chính và cơ sở vật chất kỹ thuật bảo đảm cho hoạt động của cơ quan báo chí. Kê khai rõ ràng tất cả các nguồn tài chính, kể cả tài trợ của các cơ quan, tổ chức, cá nhân trong nước và nước ngoài (nếu có)”, rồi mới làm đơn xin phép, nếu không đủ những điều kiện nêu trên đương nhiên sẽ không được cơ quan có thẩm quyền cấp phép. “Chỉ sau khi nhận được giấy phép hoạt động báo chí, cơ quan báo chí mới được quảng cáo, ký hợp đồng in, phát hành, phát sóng” (Điều 13). Nếu cơ quan, tổ chức nào chưa được cấp giấy phép mà cứ tiến hành làm báo và phát hành báo thì rõ ràng đã vi phạm Điều 22 Luật Báo chí: “Hoạt động báo chí không có giấy phép”. Thẩm quyền xử phạt các hành vi vi phạm Luật Báo chí là: “1. Bộ trưởng Bộ Văn hoá - Thông tin và Thể thao quyết định hình thức, mức phạt đối với các vi phạm của các cơ quan báo chí Trung ương. 2. Chủ tịch Uỷ ban nhân dân tỉnh, thành phố quyết định hình thức mức phạt đối với các vi phạm của các cơ quan báo chí địa phương.." (Điều 24 Luật Báo chí); chứ không phải là ngành Công An. Trường hợp mới chuẩn bị nội dung, hình thức, chưa in ấn, chưa phát hành đến người đọc thì không cấu thành hành vi “Hoạt động báo chí không có giấy phép” vì bản thân những thứ mới chuẩn bị ấy chưa phải là tác phẩm báo chí thì không thuộc phạm vi điều chỉnh của Luật Báo chí. Nội dung bài viết đã chuẩn bị nếu bịa đặt giả dối để làm những việc như “Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân; Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt, gây hoang mang trong nhân dân..." thì phạm vào tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” (Điều 88 BLHS), nhưng cơ quan tố tụng phải có chứng cứ chứng minh được đương sự có mục đích này. Nếu không chứng minh được thì hành vi không cấu thành tội theo Điều luật này, mà có thể phạm vào một Điều khác. Ví dụ: Tội vu khống (Điều 122 BLHS), Tội làm nhục người khác (Điều 121 BLHS), v.v… và thẩm quyền xử lý là Cơ quan điều tra (Công an), Viện Kiểm Sát Nhân Dân và Tòa Án Nhân Dân. Ngược lại, nếu nội dung bài viết đã chuẩn bị chỉ phản ánh sự thật khách quan (có chứng cứ chứng minh) thì không vi phạm Điều nào của Luật Báo chí cũng như Bộ Luật Hình sự, và đương nhiên không ai có quyền khám xét, tịch thu, lập biên bản, xử lý… gì cả. Nếu cơ quan, tổ chức nào đó dược cấp phép hoạt động báo chí rồi mà “lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, tự do hội họp, lập hội và các quyền tự do dân chủ khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” thì sẽ bị xử lý theo Điều 258 Bộ Luật Hình sự về “Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ." Non nớt về chính trị? Tuy nhiên, những người chủ trương “ra báo đối lập” có thể biện minh rằng họ muốn ra tờ báo “của mình” chớ không muốn dựa vào cơ quan, tổ chức nào; vì các cơ quan, tổ chức có ra báo hiện nay đều của chính quyền Cộng sản. Nói như thế là họ chưa hiểu hết làm chính trị là gì và phương pháp đấu tranh chính trị công khai như thế nào. Xin hãy nhìn vào tấm gương các nhà báo Cộng sản để thấy rằng đấu tranh chính trị công khai là cuộc đấu tranh rất kiên trì, đặc biệt rất sáng tạo nhằm tránh lưỡi kéo kiểm duyệt của đối phương mà vẫn đạt được mục đích. Trong cuộc chiến vừa qua, những người Cộng Sản đã thắng, và trong chiến thắng này có công lao đóng góp không nhỏ của các nhà báo Cộng Sản ở miền Nam. Tôi nghĩ rằng nhóm của ông Hoàng Tiến phải học tập phương pháp làm báo của các nhà báo Cộng Sản lão thành trước khi bắt tay vào xây dựng một tờ báo “của mình”. Pháp luật Việt Nam hiện nay chưa cho phép cá nhân ra báo, nhưng không cấm cơ quan, tổ chức nào ra báo nếu cơ quan, tổ chức đó đáp ứng đủ điều kiện pháp luật quy định. Và cũng không cấm công dân thành lập các Hội nghề nghiệp, cụ thể mới đây Hội Cá Cảnh ở Tp.HCM vừa được thành lập. Còn nhớ ngày xưa các nhà báo cách mạng đều dựa vào các tờ báo lớn đang hoạt động hợp pháp cả, điển hình khu vực miền Nam có nhà văn-nhà báo Huỳnh Bá Thành (cố Tổng Biên Tập báo Công An Tp.HCM) chuyên viết bài đả kích, vẽ tranh châm biếm nguyên Tổng thống chế độ Sài Gòn Nguyễn Văn Thiệu. Ở miền Nam trước 30/4/1975 còn phát hành báo chí cách mạng không cần xin phép bằng cách tổ chức viết, in ấn bí mật, mượn mạng lưới phát hành trong nhân dân là cán bộ và quần chúng ủng hộ cách mạng mà tung báo ra bất ngờ làm chính quyền Sài Gòn trở tay không kịp. Ít ra, những người có chủ trương ra báo đối lập phải hiểu rõ những điều này và phải thành lập một Hiệp Hội nghề nghiệp nào đó trước, củng cố cơ sở vật chất kỹ thuật, lực lượng con người đầy đủ theo quy định rồi mới xin cấp phép ra báo. Sau đó thì chen vào nội dung tờ báo những bài viết “đấu tranh chống tham nhũng” (như những người chủ trương ra báo đối lập phát biểu) hay nội dung gì khác nữa không phải là chuyện khó. Cổ nhân có dạy, sức mạnh của văn chương là “Ngôn tại ý ngoại”, lẽ nào “nhà văn Hoàng Tiến” dự định viết báo mà không hiểu điều này? Đây cũng là cách mà những người Cộng Sản ở miền Nam ra báo cách mạng hợp pháp trong lòng địch đã từng thực hiện. Là nhà văn, kỹ sư, luật sư… thì có thể liệt vào hàng nhân sĩ, trí thức nên khó có thể tin rằng nhóm ông Hoàng Tiến nhận thức xã hội kém. Tuy nhiên, bằng vào việc mạnh miệng tuyên bố sẽ ra mắt Tập san Tự Do Dân Chủ trong khi chưa chuẩn bị được lực lượng và cơ sở vật chất kỹ thuật, chưa được có tấm giấy phép lộn lưng, làm cho người khác không khỏi nghi ngờ: Họ non nớt về pháp luật và chính trị hay chỉ muốn “khua chiêng gióng trống” để được nổi tiếng mà thôi? ................................................ Cao Chung Người dân có quyền thực hiện HIẾN PHÁP, LUẬT PHÁP chứ không phải làm cái trò luồn lách Luật pháp như ông đã nói tại VN. Tôi dám chắc với ông rằng những người thành lập Tập san TDDC còn rành hơn ông những yêu cầu do luật báo chí đặt ra, họ đã đáp ứng đầy đủ hơn ông biết, nhiều lần họ đã làm đơn xin phép, do sợ sự thật phơi bày (như vụ biểu tình của nông dân Hưng Yên v..v..), chính quyền CS không bao giờ chịu cấp giấy phép mặc dù phải được cấp theo qui định của Pháp luật. Thực hiện quyền DÂN! CHỦ, công dân có quyền tuyên bố thành lập tập san TDDC theo qui định của HIẾN PHÁP, như vậy kẻ có tội là chính quyền CS đã vi hiến chứ không phải là người thành lập báo. Phong Trần, Hà Nội Tôi cho rằng ở đây TPT chưa đúng, hoặc hiểu về giá trị pháp lý của Hiến pháp chưa thấu đáo. Hiến pháp là văn bản quy phạm pháp luật có giá trị pháp lý cao nhất, và vì vậy mọi văn bản quy phạm pháp luật khác có nội dung trái với nó đương nhiên phải được coi là không có giá trị pháp lý. Trong trường hợp này, công dân được làm những việc không trái với quy đinh của Hiến pháp. Nói cách khác, Hiến pháp có giá trị áp dụng trực tiếp, công dân không cần tuân thủ các văn bản pháp quy trái với Hiến pháp. Quang Vinh, Hà Nội Pháp luật VN thời nay còn có bao nhiêu văn bản dưới luật nữa, có văn bản phủ định văn bản ra trước nó và mỗi khi ra nghị định, qui định mới, người ta không bãi bỏ các qui định, văn bản cũ, thành ra các cơ quan đại diện pháp luật sẽ tùy ý dựa vào văn bản nào để mà xử. Ông Hoàng Tiến bị như vậy là còn nhẹ, nếu họ muốn làm dữ hơn, họ chỉ cần đưa ra một văn bản nào đó, mặc dù đã rất cũ để buộc tội ông, lúc đó thí khó có cơ hội mà ra báo. Phải có phương pháp, dần dần rồi cái gì phải đến sẽ đến, bác Tiến ạ Tony, Canada Tôi chưa thấy ở nước nào trên thế giới mà người dân dễ vào tù như VN, tôi cũng chưa thấy nước nào trên thế giới mà những cán bộ đảng hoặc nhà nước là tội phạm nghiêm trọng lại hạ cánh an toàn và dễ dàng như VN. Điều đó chỉ có thể nói lên một điều "luật pháp VN rất mơ hồ", đây là điều một người dân VN trí hiểu ở bậc tầm thường cũng thấy được. Vì vậy bạn đánh giá các ông làm báo đối lập là hiểu biết pháp luật mơ hồ tôi e là sự hiểu biết của bạn về mấy ông này chưa đủ tầm thôi. 2-Bạn chê các nhà báo này non nớt về chính trị vì tờ báo bị cấm thì tôi e bạn lại chưa đủ tầm để hiểu thấu vấn đề. Đối với người lão làng về chính trị họ sẽ không lạ gì hai từ "Diện" và "Điểm". Một tờ báo bị cấm, một cá nhân bị bỏ tù, nó là những "Điểm", còn nguyên cả một phong trào đấu tranh dân chủ mới là "Diện", đảng csVN có thể tự coi mình đang thắng khi có quyền bỏ tù các nhà dân chủ, có quyền cấm cấm đoán các tờ báo đối lập. Tuy nhiên khi càng bỏ tù nhiều người, càng cấm đoán trắng trợn thì đảng càng thua trên diện rộng hơn đó là vì lòng dân đã mất. Văn Minh, Hà Nội Còn bây giờ với ĐCS này thì có hiến pháp cũng như không. Bạn cứ thử viết bài châm biếm 1 tệ nạn nào đó trong đảng thử xem có tờ báo nào dám đăng không. Đảng nói nhiều đến tự do, dân chủ. Nhưng đảng cho bao nhiêu thì hưởng bấy nhiêu, chứ nếu có ai đòi thì sẽ có công an gọi lên thẩm vấn ngay. An Phong, Sài Gòn Tôi nhớ rằng ngày trước 1975 tại miền Nam có rất nhiều người ra báo tư nhân, cũng có xin phép nhưng sau 7 ngày mà không có trả lời của cơ quan nhà nước là có quyền ra báo. Trước kia chính quyền miền Nam cũng đàn áp cũng cấm nhưng là sau khi báo đã ra rồi và có gây ảnh hưởng đến an ninh chính trị họ mới cấm phát hành. Ngày đó tôi chỉ là một học sinh trung học đệ nhị cấp thôi nhưng cũng làm được tập san quay rônêo của lớp mà không hề xin ai, và muốn đăng gì là đăng không hề sợ ai bắt bớ. Đơn giản là bởi miền Nam dù sao cũng là một chế độ TB, có tư do dân chủ đúng nghĩa chứ không như VN bây giờ cái gì cũng phải xin, xin mà chưa chắc đã cho. Còn việc lách luật ư? Cái đó để cho các Đảng viên CS lách, chứ người dân thì lách đằng trời cũng khó mà thoát đấy. Hay là lách luật pháp như lách luật giao thông? Lách một cách quỷ quái ranh ma ấu trỉ như thế sao? Với chế độ này tôi nghĩ thật là bó tay. Ngọc Việt Còn riêng tôi, tôi rất thích cách bình luận của tác giả Tạ Phong Tần. Muốn đấu tranh thì phải có phương pháp. Hành động "giương buồm trong bão" là hành động của kẻ hoặc xuẩn ngốc, hoặc tâm thần, hoặc háo danh. Trân, Hà Nội Có thể họ thực tâm không muốn nổi tiêng nhưng có đấu tranh ở VN hiện nay mới thấy hết những khó khăn phức tạp. Một mặt họ không sợ đàn áp nhưng do lực lượng còn mỏng nên họ vẫn phải "khua chiêng gióng trống" để được dư luận quan tâm giảm bớt khủng bố vì nếu để nhà nước cộng sản đàn áp quá mạnh thì những tiếng nói đấu tranh của họ sẽ bị dập tắt hoàn toàn. Một vấn đề nữa là họ cũng không thể ngồi im chờ thời mà phải hành động và học hỏi, rút tỉa kinh nghiệm. Chúng ta nên ủng hộ họ để ngày càng có nhiều tiếng nói! trọng lượng hơn để thay đổi số đông đang sống một cách thụ động, tiêu cực và vô trách nhiệm với thế hệ sau. Quyết Tiến Giả sử như nhóm Hoàng Tiến tham gia đấu tranh vào thời điểm cách đây hơn 30 năm tại VN thì nhóm này cũng phải dựa vào một tờ báo uy tín nào đó, hoặc núp bóng dưới một hình thức nào đó để đấu tranh vì lúc bấy giờ hệ thống thông tin đại chúng toàn cầu còn quá ư là chậm chạp, đấu tranh không khéo là có thể bị bắt cóc thủ tiêu như chơi mà chẳng ai biết đến. Bây giờ thì khác rồi. Mục tiêu đấu tranh chính trị là làm sao thông tin của mình cập nhật nhanh nhất đến đại chúng. Tiếng nói của nhóm Hoàng Tiến đã làm được điều này ở thời điểm mà chỉ cần một cái bấm chuột là thông tin của họ đã được mọi người trên thế giới biết đến. Minh Nam, Hà Nội Tác dụng hơn hẳn các nhóm đối lập. Họ vưà bị đàn áp, vừa nhọc sức, lại chẳng được ăn, được chơi rông. TLHT Để đạt được mục đích có thể có nhiều cách khác nhau, quá sớm để kết luận ai hơn ai, và cách nào tốt nhất. Dễ thấy nơi bạn những ý tưởng vô thưởng vô phạt của những người cầm bút hay nói, rất phổ biến ở VN hiện nay. Tôi có cảm giác rằng bạn “siêu nhân sĩ trí thức”có thể làm tốt cả 2 việc: Bộ trưởng bộ VH-TT (hay Bộ Công an) chống lại kẻ ra báo và ngược lại! Minh Vân Trần Quang, Dallas Chính nghĩa sẽ thắng nhưng nhanh hay chậm tùy thuộc vào kế hoạch, tổ chức của những ngừơi lãnh đạo. Dân chúng có sức mạnh nhưng không tập hợp lại đựơc thì chỉ là đám đông vô tổ chức, và sẽ bị chính quyền độc tài dùng thủ đọan mà phá vỡ ngay thôi. Cũng đừng quên những người trong chính quyền, họ cũng có thể là một phần quan trọng nếu biết dùng. Hiện nay tôi (và có thể đa số dân chúng trong nứơc) vẫn mong một người lãnh đạo xứng đáng đứng ra tổ chức, nhưng chưa thấy ai cả. Smile Hùng, TP. HCM Hãy như tôi đây này, gió theo chiều nào ngả theo chiều nấy, hãy biết sống chung với lũ. Tôi đã gia nhập đảng 5 năm qua. Công việc là sáng đến cơ quan đọc báo, uống trà, chơi game. canh khoảng 11g thì đi tìm độ nhậu, mà nhậu có cần phải trả tiền đâu. Cứ gọi chủ một doanh nghiệp nào đó đóng trong địa bàn của mình quản lý ra là ok. Thử hỏi nếu cứ đa nguyên đa đảng các bác có được như vậy không, thử hỏi ở các nước phát triển đố các bác có được. Tường Lâm, TP. HCM Anh muốn làm gì đều được cả, miễn sau đúng pháp luật. Có thể pháp luật đó ko đúng thì vận động sửa lại hay như thế nào. Còn không thì bị buộc vào tội không tuân pháp luật thì chịu thôi. Không biết ở nước ngoài các bác muốn ra một tờ báo thì làm sao, có phải xin phép hay là làm đại rồi đi bán cho người ta, tệ nhất chắc cũng bị các nhân viên công lực thuế quan tới hỏi thăm vì không chịu đóng thuế do thu nhập bán báo thu được. | CÁC BÀI LIÊN QUAN Cảnh báo về nhân quyền25 Tháng 8, 2006 | Nghe các tạp chí Chưa ra được báo đối lập 17 Tháng 8, 2006 | Việt Nam 'Mục đích là đấu tranh ôn hòa'10 Tháng 8, 2006 | Việt Nam TRANG NGOÀI BBC BBC không chịu trách nhiệm về nội dung các trang bên ngoài. | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
| |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||