![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() |
![]() |
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
Phật ơi, tiếng Việt
|
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Học tiếng Việt đang ngày càng được thêm nhiều người nước ngoài quan tâm, kèm theo là thêm nhiều góc nhìn rất
lý thú về tiếng Việt, như tâm sự của anh Ryan, được BBCVietnamese.com dịch từ tiếng Anh sang.
Tôi là Ryan Nelson, sinh viên người Mỹ học tiếng Việt ở Nha Trang, thứ ngôn ngữ mà với tôi thực sự khó học vô cùng. Nhưng có cả những điều thú vị trong việc học nữa. Mỗi ngày tôi học hai tiếng đồng hồ, cho đến nay liên tục đã 6 tháng rồi, mà mới chỉ biết phát âm đại khái sao cho chính xác mà thôi, chưa thể nào đúng 100% được, nhưng dù sao thì cũng đỡ rối rắm hơn lúc mới bắt đầu học. Theo tôi, "ng" là phụ âm đôi khó học nhất, giống như "n" nhưng kết thúc hơi bằng cổ và mũi. Thật là vất vả, nhưng "dễ thôi mà" - nhiều người Việt nói vậy. Rồi còn các dấu phát âm nữa, làm thay đổi nghĩa của chữ. Nhiều chữ không có dấu sắc nhưng vẫn nghe như có vậy, như khi tôi nghe người ta nói "không", hay cách bạn bè gọi tên cô bạn của tôi là "Qua". Khi người Việt nói cả câu liền nhau thì hầu như không còn có thể phân biệt dấu nào ra dấu nào nữa. Tôi cũng từng thử học tiếng Việt bằng cách đọc và dịch chữ trên các bảng khẩu hiệu tuyên truyền. Nhưng không dễ dàng gì phân định chính xác cấu trúc câu để mà dịch ý của chúng được. Nhiều lúc không thể tìm từ ngữ nào chính xác để dịch các từ ngữ trên đó. Người ta hay bỏ bớt chữ, cấu trúc thì giống thơ, kết cấu giản lược hơn tiếng Anh, và chắc tôi sẽ phải mất thêm một năm để học ngữ pháp. Đó là chưa kể đến phương ngữ, mới thật là phức tạp hơn. Cô giáo của tôi nói giọng Bắc, mà tôi hiểu là thứ phương ngữ phổ biến nhất. Còn người Nha Trang thì hầu như cứ thấy chữ nào kết thúc bằng 'n' là đổi hết thành 'ing'. Ví dụ mỗi khi tôi tự giới thiệu "tôi là một sinh viên" (I am a student) thì họ đều cười và lặp lại "Ohhhh, sinh ving". Rồi như chữ "thích", mà người Nha Trang rõ ràng nói là "thứt". Tạm vậy, bây giờ tôi phải ngừng để "đi học", ngày nào cũng phải "đi học".
Chi Các bạn đừng có cho là tiếng Việt khó quá, chẳng qua tiếng Việt có tính đa dạng và không câu nệ quy tắc. Nó hình thành từ trong văn hoá, tư tưởng cởi mở, không quá lý tưởng và cứng ngắt, nó là một hình thức văn hoá có tính dung hoà trong sự đa dạng. Nên từ ngữ của tiếng Việt rất thú vị, vì thế mới có Nguyễn Du,Trịnh Công Sơn. Nên tôi khuyên Ryan, nên học tiếng Việt với cách học những từ vựng thông dụng rồi áp dụng trong giao tế với người Việt và không cần câu nệ quy tắt quá, rồi dần dần bạn sẽ cảm nhận được văn hoá Việt trong ngôn ngữ, bạn sẽ tiến bộ. Tuấn, Cần Thơ Đoàn Tích Chi Vô danh Trung, VN Hầu như người VN nào cũng viết sai chính tả, ngay cả diễn đàn BBC này cũng thường xuyên viết sai chính tả. Vấn đề là khi đọc thì ai cũng hiểu. Do đó anh đừng quá quan trọng về chính tả. Về giọng nói tiếng Việt thì nó thay đổi theo vùng miền. Trung bình anh đi 100km thì anh nghe giọng nói khác nhau. Khi nghe giọng nói thì tôi có thể đoán gần chính xác nơi người ta cư ngụ. Trong các giọng nói đó thì khó nghe và khó bắt chước nhất là các giọng nói của dân miền núi phía Bắc VN và dân vùng tây nguyên nam trung bộ. Nha Trang, Khánh Hoà, Phú Yên, Bình Định là cá vùng Tây Nguyên Nam Trung Bộ. Ở đây người ta nói rất khó nghe, ngay cả những người sống ở thành thị. Khác với sự muợt mà của giọng Nam bộ, sự sang trọng của người Hà Nội, giọng nói dân ở đây rất "cứng" và méo mó. Ví dụ nguyên âm A thì đọc là E, âm "ƠI" thì đọc là "Â" ... (tất nhiên, giọng nói ở đây cũng có cái hay riêng, chẳng hạn như khi nghe người ta có thể cảm nhận được sự chất phác mộc mạc, sự cần cù dải gió dầm sương...). Do đó, nếu không vì công việc anh phải ở Nha Trang thì anh nên chọn giáo viên là người có giọng Sài Gòn hoặc giọng Hà Nội để anh học nhé. Chúc anh thành công. Peter, USA Tôi có một điều xin tuyên bố với bạn rằng nếu không có giọng miền Tây thì sẽ không có "Vọng Cổ, Cải Lương". Người miền Tây nói "dậng" chớ không phải "giậng" đâu nhé! Không có giọng miền nào là "mắc cười" và kém "giáo dục" cả, mà là ở những người đánh giá và nhận định nó một cánh sai lầm. Quang Tú Mỗi lần phải dịch cho một người bạn nước ngoài nào đó tôi luôn có cảm giác rằng mình đang nói dối họ. Nếu nhìn từ góc độ ngôn ngữ thì nếu người ta nói chúng ta là một thế giới ngươc lại với họ. Nếu họ nói my book tức là của tôi quyển sách này , thì chúng ta thì nói ngược lại sách này là của tôi. Mặc dù vậy việc dịch câu văn đó cũng không hoàn toàn tương đương. Chúng ta chỉ có thể tìm sự tương đồng trong ngôn ngữ với ngôn ngữ trung hoa mà thôi . Đó cũng là lý do vì sao người Việt lại gần gũi với văn hoá Trung hoa vì ở đó họ có sự đồng điệu. Vũ Phố, tp.HCM Nguyễn Đức Phú, Hà Nội Nguyễn Ngọc Hùng Noname Ban Xu Dua, tp.HCM SSI, USA Noname Nguyễn Tuân, Slovakia Noname |
TRANG NGOÀI BBC
BBC không chịu trách nhiệm về nội dung các trang bên ngoài.
|
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||