Kỳ thi Suneung: 13 giờ định đoạt tương lai của giới trẻ Hàn Quốc

Nguồn hình ảnh, BBC/Hosu Lee

Chụp lại hình ảnh, Han Dong-hyun, một học sinh tại Trường Hanbit dành cho người khiếm thị ở Seoul, là một trong những người sẽ tham gia "phiên bản dài nhất" của kỳ thi Suneung khét tiếng
    • Tác giả, Hyojung Kim
    • Vai trò, BBC News Korean

Cứ vào tháng 11, mọi hoạt động ở Hàn Quốc dường như dừng lại để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học khét tiếng.

Hàng quán đóng cửa, các chuyến bay hoãn lại để tránh tiếng ồn và ngay cả nhịp sống buổi sáng cũng chậm lại để tạo điều kiện cho các thí sinh.

Đến cuối giờ chiều, hầu hết các thí sinh đều bước ra khỏi cổng trường, thở phào nhẹ nhõm và ôm chầm lấy gia đình đang chờ bên ngoài.

Nhưng không phải ai cũng hoàn thành bài thi vào giờ đó. Ngay cả khi trời đã tối hẳn và màn đêm buông xuống, một số thí sinh vẫn còn ở trong phòng thi - gần 22 giờ tối mới xong.

Đó là những học sinh khiếm thị, những thí sinh thường dành hơn 12 tiếng để làm bài thi Suneung dài nhất.

Vào hôm 13/11, hơn 550.000 học sinh trên khắp cả nước tham dự kỳ thi Suneung - viết tắt của kỳ thi tuyển sinh đại học trong tiếng Hàn Quốc. Đây là số lượng thí sinh dự thi cao nhất trong bảy năm qua.

Kỳ thi này không chỉ quyết định liệu một người có thể vào đại học hay không mà còn có thể ảnh hưởng đến triển vọng nghề nghiệp, thu nhập, nơi ở và thậm chí cả các mối quan hệ trong tương lai.

Tùy thuộc vào lựa chọn môn, học sinh sẽ trả lời khoảng 200 câu hỏi về tiếng Hàn, toán, tiếng Anh, khoa học xã hội hoặc tự nhiên, một ngoại ngữ thứ hai và Hanja (chữ Hán cổ được sử dụng trong tiếng Hàn).

Đối với hầu hết học sinh, đây là một cuộc thi marathon kéo dài tám tiếng liên tiếp. Bài thi Suneung bắt đầu lúc 8 giờ 40 phút và kết thúc vào khoảng 17 giờ 40 phút.

Các thí sinh bị suy giảm thị lực ở mức nghiêm trọng được hưởng thời gian làm bài dài hơn 1,7 lần so với thời gian tiêu chuẩn.

Điều này có nghĩa là, nếu thí sinh tham gia cả phần thi ngoại ngữ bổ sung, kỳ thi có thể kết thúc muộn nhất là 21 giờ 48 phút - gần 13 tiếng đồng hồ sau khi bắt đầu. Đáng chú ý là kỳ thi diễn ra liên tục, không có thời gian nghỉ ăn tối.

Thời gian thi kéo dài còn do khối lượng bài thi chữ nổi quá lớn.

Khi mọi câu, ký hiệu và biểu đồ được chuyển đổi sang chữ nổi, mỗi cuốn đề thi trở nên dày hơn gấp 6-9 lần so với đề thi thông thường.

Nguồn hình ảnh, BBC/Hosu Lee

Chụp lại hình ảnh, Ma sát liên tục khi đọc chữ nổi trong nhiều giờ liền có thể khiến tay học sinh bị đau

Tại Trường Hanbit dành cho người khiếm thị tại Seoul, Han Donghyun, 18 tuổi, là một trong những học sinh tham gia kỳ thi Suneung dài nhất năm nay.

Năm ngoái, có 111 thí sinh khiếm thị trên toàn quốc - gồm 99 người có thị lực yếu và 12 người bị khiếm thị nặng như Dong-hyun - theo dữ liệu từ Bộ Giáo dục và Viện Khảo thí và Chương trình giảng dạy Hàn Quốc.

Dong-hyun sinh ra đã bị mù hoàn toàn và không thể phân biệt ánh sáng.

Khi phóng viên BBC gặp thí sinh này tại trường vào ngày 7/11, các ngón tay của Dong lướt nhanh trên một tập bài tập chữ nổi gồm các câu hỏi thi trước đây.

Chỉ còn một tuần nữa là đến kỳ thi, Dong tập trung vào việc giữ gìn sức khỏe và tâm lý của mình. Dong-hyun sẽ làm bài thi bằng đề thi chữ nổi và máy tính đọc màn hình.

"Thật sự rất mệt vì kỳ thi quá dài," cậu nói. "Nhưng không có chiêu nào đặc biệt cả. Tôi chỉ cần tuân thủ lịch học và cố gắng kiểm soát tình trạng sức khỏe của mình. Đó là cách duy nhất."

Dong-hyun cho hay phần tiếng Hàn đặc biệt khó đối với mình.

Một tập đề thi tiêu chuẩn cho phần này có độ dài khoảng 16 trang - nhưng phiên bản chữ nổi dày cả trăm trang.

Ngay cả với phần mềm đọc màn hình, thông tin bằng lời nói sẽ biến mất ngay khi được nghe, không giống như văn bản có thể nhìn thấy và đọc lại. Dong-hyun phải ghi nhớ các chi tiết trong khi làm bài.

Phần toán cũng không dễ dàng hơn.

Dong phải diễn giải các biểu đồ và bảng biểu phức tạp đã được chuyển đổi sang chữ nổi, chỉ bằng đầu ngón tay.

Tuy nhiên, Dong nhận thấy mọi thứ đã tốt hơn trước. Trước đây, học sinh hầu như phải tính nhẩm trong đầu. Nhưng kể từ năm 2016, những thí sinh khiếm thị đã được phép sử dụng máy ghi chú chữ nổi, được gọi là Hansone.

"Cũng giống như học sinh sáng mắt viết các phép tính của mình bằng bút chì, chúng tôi nhập các phép tính bằng chữ nổi trên Hansone để làm theo các bước," Dong chia sẻ.

Nguồn hình ảnh, BBC/Hosu Lee

Chụp lại hình ảnh, Thí sinh như Oh Jeong-won phải sử dụng thiết bị hiển thị chữ nổi trong kỳ thi

Một học sinh khác tại Trường Khiếm thị Hanbit, Oh Jeong-won, 18 tuổi, cũng tham gia kỳ thi Suneung năm nay, cho hay buổi chiều muộn là "thời điểm khó khăn nhất" trong ngày.

"Cho đến giờ ăn trưa, mọi thứ vẫn ổn," cậu nói. "Nhưng khoảng 16 hoặc 17 giờ chiều, sau giờ tiếng Anh và trước giờ thi môn Lịch sử Hàn Quốc, đó là lúc thực sự khó khăn.

"Không có giờ nghỉ ăn tối," cậu giải thích. "Chúng tôi phải làm bài trong suốt khoảng thời gian mà bình thường là giờ ăn, nên cảm giác càng mệt mỏi hơn. Tuy nhiên, tôi vẫn tiếp tục vì tôi biết rằng cuối cùng sẽ có cảm giác đạt được thành tựu."

Đối với Jeong-won, cảm giác mệt mỏi còn trầm trọng hơn bởi nhu cầu phải tập trung cao độ bằng cả tay và tai.

"Khi tôi đọc chữ nổi bằng ngón tay và tiếp nhận thông tin qua âm thanh, tôi cảm thấy mệt mỏi hơn nhiều so với học sinh sáng mắt", Jeong nói.

Nhưng các học sinh nói rằng độ dài của kỳ thi và thời gian học tập dài không phải là phần khó nhất. Điều khó khăn nhất là việc tiếp cận tài liệu học tập.

Các sách giáo khoa phổ biến và bài giảng trực tuyến mà học sinh sáng mắt sử dụng thường nằm ngoài tầm với.

Có rất ít phiên bản chữ nổi, và việc chuyển đổi tài liệu sang âm thanh đòi hỏi phải có tệp văn bản - điều rất khó để có được. Trong nhiều trường hợp, phải có người tự gõ toàn bộ bài tập mới sử dụng được.

Các bài giảng trực tuyến cũng gặp thách thức, vì nhiều giáo viên giải thích các khái niệm bằng ghi chú trực quan, sơ đồ và đồ họa trên màn hình, và những thứ này không thể theo dõi chỉ bằng âm thanh.

Nguồn hình ảnh, BBC/Hosu Lee

Chụp lại hình ảnh, Trước kỳ thi Suneung, Han Dong-hyun và Oh Jeong-won giải các câu hỏi trước đây bằng trình đọc màn hình và chữ nổi

Tuy nhiên, một trong những rào cản đáng kể nhất là sự chậm trễ trong việc nhận được phiên bản chữ nổi của sách luyện thi EBS do nhà nước biên soạn - một bộ tài liệu cốt lõi gắn liền với kỳ thi quốc gia.

Do sự chậm trễ này, học sinh khiếm thị thường nhận được tài liệu muộn hơn nhiều tháng so với những người khác.

"Học sinh sáng mắt nhận được sách EBS từ tháng 1 đến tháng 3 và học trong cả năm", Jeong-won nói. "Chúng tôi chỉ nhận được tài liệu chữ nổi vào khoảng tháng 8 hoặc tháng 9, khi kỳ thi chỉ còn vài tháng nữa là đến."

Dong-hyun cũng chia sẻ mối lo ngại tương tự.

"Tài liệu chữ nổi chỉ được hoàn thành khi còn chưa đầy 90 ngày trước kỳ thi", Dong nói. "Tôi cứ ước là quá trình xuất bản có thể nhanh hơn."

Viện Giáo dục Đặc biệt Quốc gia, đơn vị biên soạn phiên bản chữ nổi của tài liệu thi EBS, nói với BBC rằng quá trình này mất ít nhất ba tháng cho mỗi cuốn sách vì phải tuân thủ các hướng dẫn liên quan.

Tổ chức này cho biết thêm rằng họ đang "thực hiện nhiều nỗ lực để đảm bảo học sinh khiếm thị có thể học tập mà không bị gián đoạn, chẳng hạn như biên soạn và cung cấp tài liệu thành các tập riêng biệt."

Hiệp hội Người khiếm thị Hàn Quốc cho biết họ đã nêu vấn đề này với chính quyền từ lâu và có kế hoạch đệ đơn kiến ​​nghị hiến pháp yêu cầu mở rộng khả năng tiếp cận với phiên bản chữ nổi của tất cả sách giáo khoa.

Nguồn hình ảnh, BBC/Hosu Lee

Chụp lại hình ảnh, Đối với học sinh khiếm thị, kỳ thi Suneung có thể kéo dài hơn 12 giờ

Đối với những học sinh này, kỳ thi Suneung không chỉ là kỳ thi tuyển sinh đại học - mà còn là minh chứng cho những năm tháng mà họ đã nỗ lực để đạt được thành quả hiện tại.

Jeong-won mô tả kỳ thi này là "sự kiên trì".

"Hầu như không gì có thể làm được trong cuộc sống nếu không có sự kiên trì," Jeong nói. "Tôi nghĩ đây là một quá trình rèn luyện ý chí của mình."

Giáo viên của họ, Kang Seok-ju, theo dõi học sinh làm bài thi hàng năm - và nói rằng sức bền của các học sinh khiếm thị thật "đáng kinh ngạc".

"Đọc chữ nổi Braille nghĩa là phải dùng đầu ngón tay vẽ những chấm nổi. Sự ma sát liên tục có thể khiến tay các em khá đau," ông nói. "Nhưng các em làm việc đó hàng giờ liền."

Thầy Kang khuyến khích học sinh của mình coi trọng sự hoàn thành hơn là cảm giác hối tiếc.

"Kỳ thi này là nơi các em dồn hết tất cả những gì mình đã học từ lớp một vào một ngày duy nhất," ông nói. "Nhiều học sinh cảm thấy thất vọng sau đó, nhưng tôi chỉ muốn các em ra về với niềm tin rằng mình đã làm hết sức mình.

"Kỳ thi không phải là tất cả."