Skip to main contentAccess keys helpA-Z index
BBCVietnamese.com
chinese
russian
french
Other Languages
 
31 Tháng 7 2004 - Cập nhật 10h51 GMT
 
Gửi trang này cho bè bạn Bản để in ra
Ý kiến về nhân quyền ở Việt Nam
 
Đường phố ở TP. HCM
Vấn đề nhân quyền được nhiều thính giả quan tâm thảo luận
Hạ viện Mỹ đã bỏ phiếu thông qua "Dự luật nhân quyền Việt Nam 2004".

Dự luật bao gồm nhiều điều khoản chế tài nếu Việt Nam không chứng minh được với Hoa Kỳ là đã cải thiện tình hình nhân quyền trong nước.

Bộ ngoại giao Việt Nam đã có tuyên bố bác bỏ dự luật này, nói rằng nó xuyên tạc và bóp méo tình hình ở Việt Nam.

Dự luật nhân quyền Việt Nam 2004 hiện còn đang được vận động để xem có thể đưa Thượng viện Mỹ bỏ phiếu hay không.

Dưới đây là những ý kiến đã gửi về trong tuần qua. Để đọc và thảo luận cùng những thư mới nhất, quý vị hãy vào trang sau:

---------------------------------------------------------

Nguyễn Thanh, San Diego
Trước hết xin tường cho những qúy vị nào còn tuyên bố rằng thì là Dự Luật Nhân Quyền là của chính quyền Bush, hay do chính phủ Mỹ bày ra để ..phá bĩnh đảng, nhà nước VN cho vui thì xin qúy vị tìm hiểu lại một chút.

Dự Luật NQ đưọc hình thành là do vận động của những người đấu tranh cho nhân quyền ở Mỹ, trong số đó đa phần là cử tri người Mỹ gốc Việt, họ vận động với Dân Biểu ( nhân biểu sao thì làm vậy) của họ, mà các ông DB này, vì tiếng nói mạnh của các lá phiếu dân chủ trong chế độ dân chủ nên họ sẵng sàng ...hầu hạ nhân dân, bằng chứng là họ ra sức vận động với chính phủ thông qua Quốc Hội ở Hạ Viện, sau đó sẽ lên Thượng Viện để bỏ phiếu thông qua Dự Luật mà một số lớn nhân dân (cử tri) mong muốn nó được các DB bảo trợ để tiến hành việc cho nó đưọc đưa vào tới Hạ Viện, rồi sau đó lại từ HV vận động, lôi kéo các Thượng Nghị Sĩ ở Thượng Viện bảo trợ cho nó thông qua luôn. Ấy, chỉ có thế, chứ tự dưng chả có chính quyền nào hay ông đảng viên chóp bu nào muốn có 1 dự luật là có liền, muốn ra tay làm trời làm đất gì là đuọc liền đâu. Nhân dân muốn thì các Dân Biểu của dân phải hộc tốc mà chìu họ . Không thôi nhân dân lại hò nhau vận động tẩy chay ông đó.

Đây cho thấy 1 sự thật rất hiển nhiên là, ngoài VN ra, các nưóc như Mỹ dân mới thật sự là Chủ, còn chính quyền là tôi tớ. Những ngụy biện về dân chủ bên Đông khác bên Tây... chỉ là để ru ngủ ngưòi dân bị kìm kẹp, và để vuốt ve tự ái hão của vài kẻ còn chưa chịu mở mắt nhìn ra ngoài thế giới.

Một người dân
Nhận xét về nhân quyền của thính giả Lê Thoa thật là chí lý đối với tôi, những quốc gia được đánh gía là dân chủ từ hàng trăm năm nay vẫn không ngừng cải cách luật pháp cho công bằng,thích hợp với từng hoàn cảnh sống của mỗi địa phương, mỗi công nghiệp, mỗi giai cấp và cả giới tính nữa. Một chính quyền từ nhân dân mà ra, vì nhân dân quên mình, vì nhân dân hi sinh, thì không nên chấp nhất những lời phê phán khuyết điểm của mình.

Nếu vì lý do gì không nhận được viện trợ thì cũng nhận được cách phục vụ dân tốt hơn. Mấy ngày nay tôi theo dõi trên CNN cuộc vận động của đảng Dân Chủ ở Hoa Kỳ cho hai ứng viên tổng thống và phó tổng thống mà biết thêm được thế nào là một trong những thứ nhân quyền . Toàn nước Mỹ hàng mấy chục triệu cái TV được mở ra để theo dõi, hàng bốn năm chục ngàn người tập trung nơi hội trường để phát biểu, tung hô trong sự bảo vệ của cảnh sát, an ninh. Có phải đây là sự cho phép của chính quyền đương thời, dễ dãi của tổng thống Bush ? Không, từ trước tới giờ chính phủ nào cũng có bổn phận bảo vệ quyền nghe, quyền phát biểu chính kiến của từng cá nhân, đoàn thể như thế. Chính quyền nào phục vụ kém, nhân dân sẽ "mời" xuống để ...tự kiểm điểm, phấn đấu cho kỳ tới. Ước mong nhân quyền sẽ đâm chồi nẩy lộc trên đất nước chúng ta.

Lê Thoa, TP. HCM
Theo thiển ý của tôi, nhân quyền cũng giống như kiến thức, nó không bao giờ có giới hạn. Ngay các nước như Mỹ, Canada, Thụy Ðiển vẫn phải liên tục phấn đấu để nâng cao nhân quyền tại nước họ. Vì nhân quyền giống như kiến thức, cho nên các chính quyền cũng giống như anh học trò. Hiếm có anh học trò nào chịu tự giác học hành, vì vậy nên phải có thầy cô, có cha mẹ vừa khuyên bảo, vừa răn đe, vừa giúp đỡ nhưng cũng phải vừa quở phạt.

Tại các nước dân chủ như Mỹ, Pháp, Canada, Úc thì người dân và các đoàn thể không chính phủ đóng vai trò đôn đốc, răn đe, kiểm soát chính quyền để buộc chính quyền phải đảm bảo và cố gắng nâng cao nhân quyền trong nước. Còn tại Việt Nam thì chẳng có ai dám đả động đến Ðảng và Nhà Nước cả. Vì thế cho nên người Việt trong và ngoài nước phải dựa vào các biện pháp răn đe bất khả kháng (nhưng nhiều khi lại có hiệu quả) như các dự luật Nhân Quyền tại Quốc Hội Mỹ hay châu Âu để buộc nhà nuớc VN phải thực hiện một số yêu sách về tự do, dân chủ. Thật sự mà nói, sự đấu tranh liên tục của các đoàn thể phi chính phủ trên thế giới đã góp phần thúc đẩy tạo ra xã hội VN ngày nay, một xã hội càng ngày càng cởi mở và tự do hơn lên so với thập niên 70-80.

Nguyễn An, TP. HCM
Nếu có bạn nào chê nước Mỹ này nọ, dân chủ ở nước mình chắc gì đã có mà đã rêu rao cho nước khác. Nhưng bạn thử nghĩ coi, ví dụ như cái vụ ngược đãi tù nhân ở Iraq, đúng là lính Mỹ đã vi phạm quyền con người nhưng do đâu mà bạn biết cũng như thế giới biết được vụ việc ấy. Xin thưa, bởi vì trong hệ thống của xã hội tư bản, báo chí là đại diện của tiếng nói độc lập (tuy chưa hẳn đã tuyệt đối) với chính quyền nên chính quyền mà làm sai thì bị phui lên mặt báo, chứ còn ở VN báo chí do nhà nước nắm nên những gì ở "mức độ vừa phải" thì nói được chứ cái gì ảnh hưởng đến "an ninh quốc gia" thì chớ dại mà đụng vào.

Ở VN nói thẳng ra bây giờ đa phần người dân nhận thức về dân chủ kém lắm, bởi vì họ bị bịt mắt bởi sự "hướng dẫn về dư luận" của báo chí trong nước. Người dân VN luôn bị nhồi nhét liên tục bởi cái chủ nghĩa bài Mỹ trên cái mặt báo hàng ngày nên hở Mỹ làm cái gì là "đả đảo" liền. Đó là vấn đề sơ sơ tôi chỉ đề cập ở trên cho mọi người dễ hình dung. Còn cái quan trọng là mối quan hệ giữa chính quyền và người dân hiện nay như thế nào, các bạn chắc cũng khá rõ. Biểu hiện của sự mất dân chủ chính là việc người dân ngày càng xa cách chính quyền.

Nhân quyền gì mà dân sợ cán bộ như sợ cọp. Hễ đụng tới cái gì liên quan tới giấy má mà phải lên phường, xã, công an, thuế... thì thôi ai cũng lắc đầu lè lưỡi. Tôi nói có đúng không, các bạn nào bênh chính phủ Vn thì thẳng thắng trả lời cho tôi coi có phải tôi bịa đặt không. Dân chủ nhân quyền có phải là cái mà khi người dân muốn làm cái gì như mắc điện thoại, xin cấp nước, nộp thuế, xin giấu hộ khẩu, giấy CMND... thì trong lá đơn phải ghi là "đơn xin" thay vì "đơn yêu cầu" vì thực chất dân chẳng đi "xin" cái gì cả. Đi mua nước, mua điện, nộp thuế...trả tiền đàng hoàng mà phải "xin" thì mắc cười quá?!

Tôi xin hỏi thêm các bạn ở hải ngoại rằng, các bạn ở nước ngoài khi các bạn không phạm tội, vi phạm pháp luật các bạn có sợ công an không? Nhưng ở VN dân người ta "hãi" mấy ông công an nhân dân lắm. Công an nhân dân gì mà gặp dân thì luôn có giọng kẻ cả, hách dịch "hét ra khói ra lửa". Theo tôi thì những người của nhà nước hiện nay sao mà giống với các bậc "phụ mẫu tri dân" của ngày xưa cũ quá, cái ngày xưa cũ của chế độ phong kiến mà những người CS đã lật đổ để đem lại "tự do, dân chủ" cho nhân dân.

Nói tóm lại nói về tự do, nhân quyền tôi xin không bàn đến cái xa xôi chi cho mệt chỉ xin mạn phép nói đến cái thiết thực mà người dân phải trải qua trong cuộc sống hàng ngày. Đó mới chính là dân chủ, nhân quyền. Có những cái vụn vặn mới có được cái lớn lao. Còn về vụ Hạ viện Mỹ có thông qua Dự luật nhân quyền này nọ thì xin thưa các nhà lãnh đạo an tâm, nếu cái ngài biết thương dân, lắng nghe dân và làm đúng như những gì mà cái ngày nói luôn luôn là "nhà nước của dân, do dân và vì dân" hay "dân biết, dân làm, dân kiểm tra" và biết lấy lời dặn của tiền nhân "Lấy dân làm gốc" (Trần Hưng Đạo) thì dù có 10 hay 100 cái dự luật của người Mỹ thì cũng chẳng sợ. Vì chẳng có gì mạnh hơn sức mạnh của nhân dân đâu, nếu như cái ngày có được nó. Nếu đúng với lương tâm thì: "dù ai nói nghả nói nghiêng. Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân".

Ba Phải
Nhiều vị sống ở Mỹ hùa nhau chê Việt Nam đang tụt hậu, thế nhưng trên mục này có một vị ở Mỹ, tên Mỹ nhưng cũng đâu hiểu rõ thế nào là nhân quyền và những tổ chức tranh đấu cho quyền làm người từ những tổ chức thế nào. Tôi đồng ý là trong giao dịch nước mạnh luôn lợi dụng những điều kiện để chèn ép nước yếu với đủ lý do, tuy nhiên khi họ lợi dụng vấn đề nhân quyền với những nước khác đôi khi cũng tạo ra sức ép vừa có lợi cho họ, và cho người dân cả hai nước . Đừng vì đã sống thoải mái, yêu đảng,ghét Mỹ mà không màng đến sự phát triển nhân quyền cho đồng bào trong nước. Việt Nam đã ý thức nhiều trong việc bảo vệ rừng, bảo vệ thú hoang, thì cũng nên làm tốt (hơn nữa) trong việc phục vụ cho quyền người dân.

Phát, Hoa Kỳ
Tôi thì đồng ý với N.Chau, nước Mỹ muốn có đòi hỏi kèm theo với viện trợ là việc của họ, VN không cần tiền thì cứ việc làm ngơ đi. Mà cho dù có nhận được tiền đi nữa, tôi cũng không tin là dân chúng sẽ được hưởng số tiền viện trợ này bao nhiêu đâu. Có trách là trách Mỹ đã biết chính phủ họ vậy mà cứ giúp đỡ làm chi cho mang thêm tai tiếng. Phải biết rằng Mỹ hiện là 1 trong những nước thiếu nợ nhiều nhất thế giới, đã vậy không lo đem tiền của nuôi dân mình đi, mà cứ làm phiền mấy ông anh hùng dân tộc kia chi cho mệt vậy cà?

Tiến Danh, Hà Nội
Người Mỹ có quyền đưa ra dự luật của họ. Nếu dự luật này được thông qua thì nhiều viện trợ cho Việt Nam sẽ bị cắt, tức là sẽ bất lợi cho Việt Nam, vì dù sao có viện trợ vẫn hơn. Hãy khoan bàn đến liệu dự luật này đúng hay sai, việc Việt Nam lên tiếng phản đối là bình thường chứ sao, phải bảo vệ quyền lợi của đất nước chứ, chả nhẽ lại vì sĩ diện mà dỗi nước Mỹ, không thèm nhận viện trợ nữa ư. Nền chính trị ở Việt Nam và Mỹ khác nhau, nền văn hoá và giáo dục cũng khác nhau, do đó tất yếu là có những điểm khác nhau trong cách nhìn về khái niệm tự do và nhân quyền giữa thế hệ trẻ người Việt trong và ngoài nước.

Tôi chỉ bàn về thế hệ trẻ thôi, không lạm bàn về thế hệ già trong và ngoài nước. Tôi xin khẳng định là chẳng có ai giáo dục thế hệ trẻ trong nước thù hằn Việt kiều cả, hận thù thế giới bên ngoài lại càng không. Tôi là trí thức trẻ trong nước, tôi được giáo dục lòng yêu nước và tinh thần chống xâm lược, tôi chẳng có hằn thù gì với Việt kiều cả, tôi vẫn nghe Khánh Ly hát đều đều, những người quanh tôi cũng thế thôi, có chăng họ chỉ thấy Việt kiều giàu hơn và tiêu pha thoải mái hơn người trong nước thôi.

Còn quan điểm của nhà nước Việt Nam thì rõ rồi, chỉ thấy đài báo khuyến khích Việt kiều đầu tư vốn và chất xám về xây dựng đất nước chứ chẳng thấy hằn học ở chỗ nào. Tôi hết sức phản đối những người vận động cho dự luật chống Việt Nam này. Đã nhận mình là người Việt Nam thì đừng nên gây bất lợi cho đất nước. Sao không thấy họ lên tiếng bênh vực người nông dân Việt Nam trong mấy vụ kiện chống phá giá, hay bảo vệ nạn nhân chất độc da cam.

Hãy nghe ông Nguyễn Cao Kỳ nói về đoàn kết dân tộc và xây dựng kinh tế, đó mới chính là điều người Việt nên làm. Có bạn đã nhắc đến nước Nhật. Họ bị Mỹ ném tới 2 quả bom nguyên tử, chết cả trăm ngàn người, nhưng họ đã nén đau thương nắm chặt tay nhau để xây dựng kinh tế thành 1 cường quốc từ đống đổ nát, nếu họ quay ra bới móc nhau thì còn lâu mói được như vậy. Tôi nghĩ tại sao người Việt không làm như họ nhỉ?

Lê Oanh
Bà Tôn Nữ Thị Ninh đã lập luận mỗi quốc gia có những đòi hỏi về nhân quyền khác nhau, tôi tạm đồng ý, nhưng bà lại đem thí dụ về quyền sở hữu súng ở Mỹ để mà dẫn chứng thì quả là khập khiễng. Dân VN không đòi có súng , giữ súng làm gì, nhưng dân VN cũng cần phải có tự do phương tiện, tự do cư trú, tự do ngôn luận chứ ? Khác với người ta sao đươc.

Bằng chứng ư? Hiện nay dân ngoại thành Hà Nội đang bị hăm he không được đi xe gắn máy vào Hà Nội, mua nhà ở Hà nội, cấp hộ khẩu ở Hà Nội mặc dù có người đã sống đã làm việc cho các cơ quan tại Hà Nội nhiều năm (thành phố HCM cũng đang muốn làm như vậy). Luật sư của Lương quốc Dũng thì lại bị Giám sát viện hạch sách "hợp đồng" bênh vực gì đó, một điều lệ chưa từng xảy ra với giới luật sư.

Ngoài ra cách đối xử của luật pháp đối với những phát biểu của các nhà trí thức bất đồng chính kiến, không được xét xử công khai minh bạch bằng cách xét xử những giết người cướp của. Mỹ nói gì mặc Mỹ, nhưng chẳng lẽ những người cai trị nhân dân không cần cải tiến nhân quyền thêm nữa ? Hãy tự hỏi chúng ta cần đứng về phía dân lành hay đứng về phía chính quyền độc đoán?

Peter Ha, Hoa Kỳ
Hiện tôi đang sống ở Mỹ, San Diego nhưng tôi không thích chính phủ Mỹ, đạo đức giả, tự coi mình là cường quốc, lúc nào cũng muốn xem vào chuyện của nước khác. Nhân quyền là do Mỹ đặt ra để bắt chẹt những nước nghèo làm theo ý họ.

Trần Quang, Đà Nẵng
Dự luật nhân quyền Việt Nam 2004 của Hoa Kỳ là hành động thù địch và hết sức vô lý của chính quyền TT BUSH. Hình như, ông Bush luôn cảm thấy "hậm hực" khi nhìn thấy kinh tế các nước khác phát triển ổn định và nếu họ giàu tài nguyên thì chính quyền ông ta càng tức tối. Đáng lẽ ra sau bao nhiêu năm chiến tranh và nhiều tang tóc do nước Mỹ hậu thuẫn và tiến hành, chính quyền Mỹ phải tự thấy trách nhiệm nặng nề và cùng giúp đỡ Việt Nam xây dựng và phát triển thì ngược lại, dù đã và đang bình thường hoá quan hệ nhưng không ít người vẫn hàng ngày, hàng giờ tìm cách chống phá hoặc ủng hộ sự chống phá.

Tất nhiên ở nước nào cũng vậy, kèm theo sự phát triển là sự mẫu thuẫn, những thói hư, tật xấu phát triển, một đất nước cũng như cơ thể con người, làm sao hoàn hảo được. Chính phủ các nước, nhất là chính phủ Mỹ nên hết lòng giúp đỡ Việt Nam trên mọi phương diện để cùng phát triển hơn là tìm cách chống phá cả kinh tế và chính trị. Mỹ áp dụng đánh thuế chống phá cá da trơn và tôm có phải là vi phạm nhân quyền không ? Mỹ gây ra hoạ "chất độc da cam" cho mấy triệu người dân Việt Nam có phải là vi phạm nhân quyền không ? Hình như chính quyền ông Bush ít khi muốn tìm sự yên ổn và an ninh cho người Mỹ như các đời Tổng thống khác, họ rất hiếu chiến và đối đầu.

N.Chau, Sài Gòn
Chuyện người Mỹ họ muốn ký dự luật gì là chuyện của họ. Chính Việt Nam mới là xen vào nội bộ chuyện nước Mỹ. Đúng là 'có tật giật mình'. Nếu không vi phạm nhân quyền thì mắc gì mà phải phản ứng gay gắt...Người Mỹ họ quyết định cúp viện trợ, ít viện trợ cho VN là chuyện của họ, tiền riêng của họ chứ đâu phải của Việt Nam. Bây giờ VN ra dự luật nhân quyền phê phán Mỹ thử đi, chắc là người Mỹ không để ý làm gì cả.

Giang, Denver, Hoa Kỳ
Chiến tranh đã qua đi, đất nước đã thống nhất và hoàn toàn độc lập gần 30 năm, nhưng cái lăng kính mà cả hai bên nhìn vào tương lai đất nước vẫn còn cách xa nhau quá. Nếu như thế hệ trẻ ở 2 phía vẫn có cách nhìn như những người mà vẫn coi con đường mình đã chọn là chân lý thì tương lai đất nước sẽ không có gì sáng sủa hơn. Tôi hoàn toàn đồng ý với bạn Mai ở Sydney về cách nhìn những người cảm thấy có công và hiện nay đang có chức quyền ở trong nước.

Nhưng tôi không đồng ý với cách làm của nhiều người ở hải ngoại với dự luật HR 1587 cũng như NQ36 và một số vấn đề khác. Họ hoan hỉ khi thấy Chính phủ trong nước thất bại trong một công việc gì đó, cho dù thất bại đó gắn với sự đau khổ của của hàng triệu người nghèo như vụ Cá basa, vụ kiện tôm hay việc gia nhập WTO. Với cách nhìn đó thì làm sao họ hiểu được người dân trong nước cần gì, muốn gì. Sự phủ nhận lẫn nhau chẳng đem lại điều gì tốt đẹp cả.

Tôi thích bài diễn văn của cựu tổng thống Bill Clinton tại Boston hôm qua, người Dân chủ hay người Cộng hòa đều yêu nước, tổng thống Bush hay TNS Kerry đều yêu nước, nhưng họ khác nhau ở cách làm. Có lẽ người Việt chúng ta cũng cần cái tinh thần đó, là sự chia sẻ trách nhiệm và cùng nhau hưởng các cơ hội. Về tương lai trước mắt, tôi đồng ý với quan điểm của ông Nguyễn Cao Kỳ là phải ổn định chính trị để tập trung phát triển kinh tế, tạo ra một tầng lớp trung lưu trong xã hội, lúc đó sẽ có nhu cầu về tự do, dân chủ và nhân quyền thực sự. Những điều mà những người ủng hộ dự luật HR 1587 muốn chỉ đưa tới một kiểu tự do như ở Iraq mà thôi.

Thưa anh Quang ở Garden Grove, ở Iraq bây giờ tự do lắm, tự do lập đảng, tự do biểu tình chống sự chiếm đóng, tự do biểu tình chống chính phủ nhưng lại cả tự do đánh bom nữa, và tôi thấy chính phủ mới được giao quyền đang phải tiến hành các biện pháp để hạn chế sự tự do đó. Kiểu tự do như vậy chắc không ai ở trong nước Việt nam muốn có cả. Giới lãnh đạo trong nước đã thay đổi cách nhìn về phát triển kinh tế, có lẽ họ đang thay đổi cách nhìn người Việt ở hải ngoại, nhưng xem ra với nhiều người Việt ra đi sau sự kiện 1975 vẫn nhìn về quê nhà với con mắt không thay đổi. Đó là một điều buồn cho dân tộc chúng ta.

Tuấn, Hà Nội
Người Mỹ luôn tự cho mình cái quyền phát xét các quốc gia khác trong khi họ cũng chẳng coi UN ra cái gì. Ai dám bảo chính quyền Mỹ không bao che cho những viên chức trong chính quyền.

Phạm B, Canada
Dự luật nhân quyền đúng là bất lợi cho chính quyền Việt nam hiện tại, nhưng có lợi cho nhân dân Việt nam trong nước về lâu dài. Rất nhiều bạn trẻ cho rằng phát triển kinh tế trước đã rồi mới nói đến nhân quyền, chính tri, bỏ chính trị qua một bên. Nếu bạn muốn thành lâp một cơ sở sản xuất mà chính quyền sở tại thì rất tham nhủng, báo chí thì không giám nói, thì làm sao công ty có thể phát triển được. Không có cải tổ chính trị thì làm sao kinh tế có thể phát triển được. Kinh tế đã bị chính trị kìm hãm.

Một số các bạn trong nước cho rằng Việt kiều thù hằn với chính quyền trong nước. Các bạn trẻ trong nước thì lớn lên đưới mái trường của cộng sản, hàng ngày ngay từ tiểu học được giáo dục nào là "chống Mỹ cứu nước", hận thù đế quốc, nguỵ quân, nguỵ quyền. Còn ở hải ngoại, các bạn trẻ được lớn lên chưa bao giờ được nghe một tiếng hận thù cộng sản Việt nam từ nhà trường. Thử hỏi làm gì có tư tưởng thù hằn trong giới trẻ Việt nam hải ngoại. Có chăng là người trẻ Việt nam trong nước đã bị giáo đục tư tưởng thù địch đối với thế giới bên ngoài.

Đối với thế giới bên ngoài, tự do nhân quyền là điều chính yếu cho sự phát triển của bất cứ một xã hội nào. Bà Tôn Nữ Thị Ninh đã so sánh nhân quyền của Mỹ và Việt nam. Đúng là nước nào cũng có thể vi phạm nhân quyền trong một hoàn cảnh đặt biệt nào đó để bảo vệ quyền lợi quốc gia, công dân; giống như bạn thường đánh trả mạnh hơn là bạn bị đánh. Nhưng không thể so sánh những tù nhân Guantanamo với những nhà trí thức Việt nam.

Tù nhân Guantanamo có liên quan đến khủng bố, giết hàng nghìn người Mỹ vô tội, nhưng họ vẫn được xét xử có luật sư. Còn các nhà trí thức Việt nam, chỉ vì lên tiếng phản đối tệ nạn xã hội, bênh vực lợi ích quốc gia (biên giới Việt-Hoa) thì bì đàn áp, tù đày. Nếu Michael Moore ở Việt nam, có lẽ ông đã bị treo cổ mất. Tôi cảm thấy mắc cở cho bà Tôn Nữ Thị Ninh, tự nhận mình là từng sống ở Pháp nhiều năm mà không có mắt để thấy được tự do nhân quyền của xã hội Pháp.

Nếu chính phủ Việt nam tôn trọng nhân quyền, tự do ngôn luận, khuyến khích tiếng nói đối lập, thì nạn quan liêu tham nhủng sẽ không có đất để tồn tại. Chính quyền Việt nam không cần phải hô hào phát triển kinh tế, hay đỗ lỗi cho chiến tranh. Kinh tế Việt nam sẽ tự nó phát triển đến chóng mặt.

Huỳnh Khương, TP. HCM
Tại sao các bạn cứ đổ lỗi cho chiến tranh? Hãy xem Nhật đi. Tôi nói ít, xin các bạn động não.

Quốc Trọng, Marseille
Điều quan trọng đối với Việt Nam hiện nay là: an ninh về chính trị, an ninh về quốc phòng để phát triển kinh tế, đó là cái gốc nâng cao đời sống toàn dân tộc. Sự suy nghĩ về Tự do, Dân chủ, Nhân quyền mỗi dân tộc khác nhau, trong đó lẽ phải bao giờ cũng thuộc về kẻ mạnh. Nước Mỹ phê phán một số nước trên thế giới vi phạm nhân quyền, ngược lại, các nước đó nêu Hoa Kỳ chính là quốc gia vi phạm nhân quyền nhiều nhất trên thế giới (ý kiến đó,không phải cuả một cá nhân). Vậy thì, ai đúng ai sai đây?

Riêng tôi, trong thời điểm hiện nay, đó là cách làm chặt chẽ cuả chính quyền VN, hiệu quả cuả nó là được quốc tế công nhận quốc gia an ninh nhất thế giới, người dân, người nước ngoài, yên tâm du lịch, làm giầu, đầu tư...Chỉ có người bịt mắt, bịt tai mới không thấy nhà thờ, chuà chiền ở VN xây dựng nhiều, dân chúng đi lễ đông đúc và vui vẻ như vậy. Lợi dụng tôn giáo, quấy rối, làm chính trị, kích động gây mất trật tự, an ninh, kẻ cầm đầu bị trừng trị là rất cần thiết. Vì Tự do, Dân chủ cho muôn người, sẵn sàng tước đoạt cái "tự do "cuả một kẻ phá hoại, đó mới là nhân quyền đích thực, sự dũng cảm cuả một chính phủ! Qua báo chí, truyền hình, tôi thấy, các nước phương Tây, kể cả Hoa Kỳ, lúc nào cũng lo lắng về khủng bố, an ninh về vũ khí, về biểu tình, có vụ đàn áp bằng dùi cui, hơi cay, có người chết, bị thương, có vụ đoàn xe cuả Nữ hoàng Anh đi qua, còn có kẻ vô lễ tồng ngồng không mặc quần áo gì cả, chạy ngang qua đường, vất vả lắm cảnh sát mới bắt được! Có phải đấy là hậu quả cuả Tự do, Dân chủ quá trớn không? Cho nên hiện tượng hạ nghị viện Mỹ lên tiếng thông qua một nghị quyết răn dạy VN là một hành vi lạc lõng, can thiệp vào công việc nội bộ cuả nước khác mà thôi.

Đỗ Hoàng, Orlando, Hoa Kỳ
Nhân quyền là một vấn đề chung của thế giới, đã trở thành một xu hướng chung của nhân loại, không riêng của nước nào. Liên Hiệp Quốc đã thông qua tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền năm 1948. Do đó, không có nước nào muốn hoà nhập với trào lưu nhân loại có thể biện minh bất cứ lý do gì để không tôn trọng quyền căn bản của con người: tự do cá nhân, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tôn giáo, tự do lập hội, tự do bầu cử...

Tuấn Nguyễn, Sydney
Tôi phản đối những người vận động cho dự luật nhân quyền Việt Nam. Trên thực tế, Việt Nam đang tiến đến một xã hội tốt đẹp hơn, tuy nhiên còn một vài điều nhỏ cần cải thiện trong luật pháp. Nhưng tôi hoàn toàn phản đối những người vận động chống lại Việt Nam. Điều đó đi ngược lại lợi ích dân tộc, không có lợi cho Việt Nam.

Lâm Minh, Toronto
Chính sách, luật pháp, điều hành quốc gia 81 triệu người VN được soạn thảo, ban hành một cách "chung chung", gây ra rất nhiều trăn trở cho người dân góp phần xây dựng đất nước. Tệ hại hơn, nhiều cơ hội đầu tư của thương nhân nước ngoài đã lắc đầu không hiểu. Mọi thiệt hại do cái "chung chung" sẽ được gánh chịu bởi 81 triệu dân và các thế hệ con cháu mai sau.

Trong cái gọi là "Nghị quyết cho Kiều bào nước ngoài số 36" thì nên "tu chính" thêm nội dung cho phù hợp với tình hình mới sau: Chống một chánh phủ đàn áp dân chúng, Không chống Cộng sản hay Quốc gia. Thế hệ thứ 2, thứ 3 của những người lưu vong sẽ không chống cộng và không nhân nhượng với: sự áp bức người dân (từ trong nước gọi là khủng bố), sự đàn áp người dân (bạo lực cách mạng), sự bè phái độc, quyền của ĐCSVN (bao che trong nội bộ Đảng), sự bất đồng chánh kiến của người dân phải được tôn trọng, hạnh phúc trong niềm tin, tôn giáo không được ngăn trở bằng quyền cai trị sự công bằng. Luật pháp không chỉ dành cho dân, mà cho cả cá nhân cầm quyền.

Hãy cho "Việt Kiều" tham gia giám sát, tranh luận công khai về vấn đề này thì tôi thiết nghĩ quí vị không cần tốn công sức cho cái gọi là "Nghị quyết 36 - dành cho người VN ở nước ngoài". Được vậy, cộng đồng Kiều bào nước ngoài sẽ mời quí vị đến chứ không "xua đuổi" như ở Los Angeles & Wesminster đã làm. Xin đơn cử điều "bất cập": Quý vị nghĩ sao khi dân trong nước chưa no, y tế bê bết, giáo dục tụt hậu, hạ tầng cơ sở nhếch nhác, nền công nghiệp không vượt trội, chế độ hành chính tắc trách... chưa có đủ tiền của, vật chất để khắc phục, cần nhiều sự trợ giúp của nước ngoài. Mặt khác quí vị lại mang tiền của cho Việt kiều đang sinh sống ngoài nước qua các chương trình: dạy tiếng Việt, đưa nghệ thuật đến với Kiều bào, tổ chức ổn định đời sống Kiều bào? Xin "giải trình" dùm!

Thanh Hải, Hải Phòng
Tôi thấy việc một số hạ nghị sĩ Mỹ bỏ phiếu thông qua Dự luật nhân quyền không chỉ năm 2004 mà các năm trước đó, luôn thể hiện thái độ thù địch và một việc làm thiếu trách nhiệm và lương tâm. Chính phủ Mỹ làm sao đủ tư cách dạy bảo nhân quyền cho quốc gia khác, và làm sao các dân tộc khác chấp nhận được khi hàng ngày họ chứng kiến những điều phi nhân quyền của chính phủ Mỹ gây ra.

Hãy nhìn vào một ví dụ của Việt Nam. Những nạn nhân chất độc màu da cam. Những người đang thừa hưởng nền văn minh và dân chủ Mỹ bao nhiêu năm, và chính phủ Mỹ đã làm gì để giảm bớt nỗi đau mà con người Việt Nam đang chịu đựng? Không những thế chính phủ Mỹ còn gia tăng nỗi đau bằng những chèn ép vô lý trong mọi lĩnh vực, đặc biệt là kinh tế.

Mai, Sydney
Tôi thấy nước Việt mình hay bị người nước ngoài ăn hiếp,1000 năm nô lệ giặc Tàu , 100 năm đô hộ giặc Tây. Chiến thắng Điên biên phủ nhưng cũng không thống nhất được đất nước chỉ vì mình là nước nhỏ, nghèo xác nghèo xơ, ngồi vào bàn hội nghị với tư cách người chiến thắng mà vẫn bị ăn hiếp phải chia đôi đất nước gây cảnh huynh đệ tương tàn.

Đã gần 30 năm sau ngày thống nhất đất nước, đã có được một nước Việt nam độc lập trên bản đồ thế giới, bây giờ chỉ còn mỗi một việc là cùng nhau xây dựng lại để sánh vai cùng các cường quốc năm châu,vậy mà : - Ở trong nước : Sau ngày giải phóng, một số không ít người cảm thấy công của mình quá lớn, bây giờ là lúc phải thụ hưởng và họ đã dễ dàng rơi vào cạm bẫy của đồng tiền, của quyền lực, của sự nịnh bợ và sự đua đòi. Họ đã hủy hoại những năm tháng hào hùng mà chính họ đã tạo nên. Họ là gốc rễ của sự tham nhũng, bè phái, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, làm chậm sự phát triển của xã hội.

Ở ngoài nước, một số cũng không ít người thù hận ngất trời, có cơ hội là vạch áo cho người xem lưng, cảm thấy hả dạ hài lòng và vỗ tay hoan hô khi người CSVN bị nhục trước thế giới, họ quên rằng đó cũng là những người chung dòng máu với họ.

Về "Dự luật nhân quyền Việt Nam 2004"cũng vậy, dù vô tình hay cố ý họ cũng đã "cõng rắn cắn gà nhà" cố gắng vận động cho người Mỹ ăn hiếp Việt Nam mà thôi. Không thể đòi hỏi VN một nước vừa ra khỏi chiến tranh, còn rất nghèo nàn lạc hậu có cuộc sống như nước Mỹ hay Úc được. Cần phải có thời gian xây dựng, mà nhanh hay chậm còn tùy thuộc chính người VN ở trong và ngoài nước quyết định mà thôi.

Thanh Minh, Việt Nam
Phản đối "Dự luật nhân quyền Việt Nam 2004". Lý do: Mỹ không nên can thiệp quá sâu vào nội bộ nước khác.

Quang, Garden Grove
Tôi thấy đã gần 30 năm nay, con người Cộng sản vẫn vậy. Họ nói nhiều nhưng vẫn luận điệu cũ. Bà Tôn Nữ Thị Ninh nói bây giờ người Việt Nam có nhiều quyền tự do hơn so với năm 1975, thì bà thử kể ra coi. Chứ ngày xưa tôi còn nhớ cũng đã từng biểu tình đả đảo Nguyễn Văn Thiệu, vậy bây giờ có ai có quyền đi đả đảo một cá nhân nhỏ như chủ tịch quận thôi không? Có được bao nhiêu tờ báo tư nhân, ký giả được viết tự do những nhận định, những vấn nạn của dân chúng? Hiện nay nhiều nhà báo Việt Nam vẫn bị quy kết là phản động, tình báo nước ngoài hay lợi dụng dân chủ. Có lẽ chỉ có Việt Nam mới có bản án là lợi dụng dân chủ làm phương hại an ninh quốc gia mà thôi.

 
 
Tên
Họ*
Thành phố
Nước
Điện thư
Điện thoại*
* không bắt buộc
Ý kiến
 
  
 
Đài BBC có thể biên tập lại ý kiến của quí vị và không bảo đảm tất cả thư đều được đăng.
 
CÁC BÀI LIÊN QUAN
 
 
TRANG NGOÀI BBC
 
BBC không chịu trách nhiệm về nội dung các trang bên ngoài.
 
TIN MỚI NHẤT
 
 
Gửi trang này cho bè bạn Bản để in ra
 
   
 
BBC Copyright Logo ^^ Trở lại đầu
 
  Trang chủ| Thế giới | Việt Nam | Diễn đàn | Bóng đá |Văn hóa | Trang ảnh |
Chuyên đề| Learning English
 
  BBC News >> | BBC Sport >> | BBC Weather >> | BBC World Service >> | BBC Languages >>
 
  Ban Việt ngữ | Liên lạc | Giúp đỡ | Nguyên tắc thông tin cá nhân