![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() | ![]() | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
Ông Võ Văn Kiệt kêu gọi đoàn kết dân tộc | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Cựu thủ tướng Việt Nam, ông Võ Văn Kiệt, thừa nhận Việt Nam sau 1975 đã có cách nhìn hẹp hòi, phân biệt thắng - thua, và kêu gọi có đại đoàn kết dân tộc. Trong một bài viết nhân 60 năm Quốc khánh Việt Nam và được các báo trong nước đồng loạt đăng lại, ông Võ Văn Kiệt nhắc đến chủ trương thời kì đầu lập nước 1945 khi chính phủ Hồ Chí Minh "xoá bỏ mọi hận thù và chia rẽ do chế độ cũ để lại, sẵn sàng thu dụng những người có tài, có năng lực, có tâm huyết, mà không kể đến quá khứ." Ông nói thêm "tiếc rằng một số năm sau đó, tư tưởng đại đoàn kết đã bị coi nhẹ, quan điểm giai cấp đã được vận dụng một cách máy móc, một chiều." Trong thời gian gần đây, vị cựu thủ tướng Việt Nam có một số bình luận được đánh giá là cởi mở, trong đó điểm xuyên suốt là ông bày tỏ mong muốn có sự nhìn nhận lại một số vấn đề lịch sử và thu phục nhân tâm từ các giới trong ngoài nước. Coi nhẹ tư tưởng đại đoàn kết Trong bài viết mang tiêu đề "Đại đoàn kết dân tộc-cội nguồn sức mạnh của chúng ta", ông Võ Văn Kiệt nhắc lại những lời nói của chủ tịch Hồ Chí Minh như một điểm tựa trước khi bày tỏ suy nghĩ của mình về tình hình Việt Nam mấy mươi năm qua. "Bác đã tuyên bố: 'Chính phủ không để tâm moi ra những tội cũ để đem ra làm án mới làm gì."
Ông Võ Văn Kiệt bày tỏ tiếc nuối rằng "một số năm sau đó, tư tưởng đại đoàn kết đã bị coi nhẹ, quan điểm giai cấp đã được vận dụng một cách máy móc, một chiều." "Trong các chiến dịch cải cách ruộng đất và cải tạo công thương nghiệp, nhiều nhân sỹ yêu nước, nhiều nhà kinh doanh có công với cách mạng đã không được coi là bạn nữa, gây những tổn thất lớn về chính trị và kinh tế." "Tư tưởng thành phần chủ nghĩa đã dẫn tới hai kết quả: Làm mất đi nhiều tài năng của một bộ phận đáng kể trong dân tộc, đồng thời đưa một cách gượng ép những nhân tố tuy rất cơ bản về chính trị nhưng lại không đủ chất lượng trong quản lý và xây dựng." Đoàn kết phải đồng nghĩa khoan dung Ông Võ Văn Kiệt nhắc rằng sau khi chiến tranh Việt Nam kết thúc, nhiều người ở miền Nam muốn đóng góp cho công cuộc xây dựng đất nước: "Một đội ngũ đông đảo công thương gia và trí thức miền Nam, có những khả năng và kinh nghiệm trên nhiều lĩnh vực khác nhau, là một vốn quý, có thể đóng góp vào việc xây dựng một nước Việt Nam hoà bình, giàu mạnh." "Hầu hết quân đội, sỹ quan và những viên chức trong chính quyền cũ cũng đều mong mỏi được sống trong hoà bình, hoà hợp, có cơ hội làm lại một cuộc sống yên ổn." Nhưng tác giả nói ý thức đoàn kết một lần nữa bị xao lãng. "Rất tiếc là ý thức đoàn kết dân tộc lại một lần nữa bị phần nào xao nhãng bởi bệnh chủ quan và say sưa vì chiến thắng, bởi những cách nhìn hẹp hòi, biệt phái, bởi chuyện phân biệt thắng- thua, bởi những kỳ thị ta - ngụy…"
"Tiếp đó, cuộc cải tạo công thương nghiệp tư nhân ở miền Nam và việc hợp tác hoá nông nghiệp một cách rập khuôn, mà sau này Đại hội Đảng lần thứ VI đã rút kinh nghiệm, là vừa đụng chạm tới cả những người đã từng có công đóng góp cho cách mạng, vừa triệt tiêu đi một nguồn lực kinh tế rất quan trọng." "Kinh tế khó khăn, đời sống bế tắc, cộng với những phương thức quản lý xã hội quá cứng nhắc và tình trạng kỳ thị thành phần…đã làm cho cả một số người yêu nước, muốn đóng góp cho đất nước cũng đành dứt áo ra đi." Những phát biểu gây tranh luận Đây là một đánh giá hiếm gặp trong những tuyên bố chính thức của các lãnh đạo ở Việt Nam khi nhìn về giai đoạn này. Trong một cuộc phỏng vấn gây tranh luận của tuần báo Quốc Tế đầu năm nay, ông Võ Văn Kiệt cũng bộc lộ suy nghĩ tương tự về cách đánh giá lại thời kì này. Tổng kết bài viết, cựu thủ tướng Việt Nam nhấn mạnh "chỉ dùng đối đầu và bạo lực để giải quyết những thù hận thì chỉ đẻ ra thù hận." "Nếu dùng cách cảm hoá để giải quyết thù hận thì có thể triệt tiêu được thù hận và tạo ra sức mạnh càng ngày càng dồi dào hơn." "Nếu cứ còn chia rẽ do hận vì bại, kiêu vì thắng, thì có ích gì cho bản thân, cho đất nước, cho hình ảnh Việt Nam trên trường quốc tế?" "Nhìn ra thế giới, càng nghiệm thấy rằng tài nguyên lớn nhất cho mọi quốc gia chính là tài nguyên con người. Nếu quy tụ được sức người, thì nhiều nguồn lực khác cũng có thể được quy tụ. Con người mà không quy tụ, thì mọi nguồn lực khác cũng rơi rụng." ......................................................................... Xin lưu ý do thư gửi về cho chủ đề rất nhiều, nên chúng tôi chỉ có thể đưa lên trang web những email có đánh dấu tiếng Việt. Mong quý vị thông cảm. Quang Trung, TPHCM Độc giả ở Phan Rang Chiến tranh đã gây bao nhiêu là đau thương cho đạI gia đình Việt Nam, không lý gì lạI giữ mãi những thù hằn âm ỷ cháy trong lòng mỗI ngườI, nhưng sự thật không phảI thế. Không biết Ông Kiệt đang đứng ở góc độ nào mà phát biểu. Nếu kêu gọI hòa giảI dân tộc, theo tôi nghĩ các phương tiện truyền thông nên ít đi cái gợi lên niềm đau của rất nhiều gia đình miền nam, bạn có chạnh lòng khi thấy trên truyền hình cứ chiếu đi chiếu lạI mãi hình ảnh chiến thắng, trong đó có ảnh các chiến sĩ chế độ củ nằm phơi thây trên chiến trường không ?họ là ai ?họ cũng là ngườI Việt Nam, da vàng máu đỏ… Thôi cái gì đã qua đi khá xa xôi rồI thì nên cho nó qua đi nhắc lạI làm gì thêm đau lòng! Vài chục năm nữa lịch sử cận đạI của Việt Nam sẽ phơi bày ra tất cả, nên để dành lạI cho các nhà sử học. Đã 30 mươi năm qua, mặc dù cho là đã chiến thắng, thì đã đến lúc nên nghĩ lạI trả công bằng cho xã hộI, tôi đồng ý là có công thì thưởng, nhưng không thể thưởng trong lãnh vực trí tuệ đư ợc, các gia đình có công có thể được thưởng về vấn đề vật chất như nhà cửa, xe cộ, tiền bạc nhưng con cái họ không thể thưởng bằng điểm ưu tiên vào các trường ĐạI học được. MH, Hà Nội Có lẽ tôi phải đồng ý với lời lẽ của bạn Khanh ở Biên hoà mới dược. Các ông hãy đặt lại cuộc chiến, nếu bây giờ mới kết thúc và chiến thắng thuộc về CS thì các thì chắc rằng vùng đất mà các ông đang sống và gọi là thế giới tự do đó họ không chứa chấp các ông đâu. thời thế thay đổi rồi tất nhiên là muốn nhanh thì phải chung sức còn người xây kẻ phá thì chỉ chậm thêm thôi! Minh Nam, Hà Nội Phát biểu hớ hênh rất dễ bị trấn áp, bị giam giữ thì còn đâu hoàn cảnh và điều kiện mà đấu tranh tiếp, nói gì chuyện hy vọng vào trung ương đảng khoá tới mà đấu tranh trực diện hơn. Một biện pháp an toàn là sử dụng ngay lời nói của lãnh tụ thần tượng và chê trách giới lãnh đạo hiện nay là "chưa quán triệt lời lãnh tụ". Ví dụ, ông Kiệt từng đề nghị phát huy dân chủ trong đảng. Nếu được thực hiện, người ta hy vọng thành phần ban chấp hành TW sắp tới sẽ thay đổi và nhân tố đổi mới sẽ tăng tỷ lệ đáng kể. Nên vun đắp, phát tán và khuếch trương yếu tố tích cực trong lời phát biểu của các nhân vật CS phản tỉnh thì hơn là chửi bới họ. ĐCSVN rất mong có nhiều lời chửi bới, càng thô tục càng hay, đối với những người phản tỉnh mà giới lãnh đạo hiện thời rất không ưa, căm ghét và kiếm cớ cô lập, trấn áp. Quang Huy, Hà Nội Song nguy cơ tụt hậu về kinh tế vẫn còn. Giá như lúc còn đương chức ông Kiệt mà thực hiện được hòa hợp dân tộc có lẽ mọi người còn ngưỡng mộ hơn, nhưng nói ra những điều mình còn trăn trở chưa làm được cũng là điều tốt để nhắc nhở thể hệ sau thực hiện. Đất nước 30 chiến tranh đau! thương và chia rẽ, rồi 30 năm giải phóng mà lòng người vẫn còn phân cách. 30 năm quá dài xin đừng để dài thêm nữa. Trần Thanh Thu Phong, Silver Spring USA Huy, TP.HCM Từ Nguyên, Milwaukee, USA Hung Van, Sidney Australia Trong bài với bao nhiêu lỗi lầm tày trời cho chính anh nêu ra, anh Sáu chỉ thốt lên có mỗi một chữ " Tiếc" với thờ kỳ HCM làm chủ tịch ( Tiếc rằng một số năm sau đó (1954) ...quan điểm giai cấp đã được vận dụng một cách máy móc, một chiều). Lúc đó, HCM ở đâu ? Ông ta là chủ tịch nước mà ! Và lại cũng "Rất Tiếc" trong thời kỳ anh Sáu làm Thủ tướng ( Rất tiếc là ý thức .....lại một lần nữa ( sau 75) bị phần nào sao nhãng bởi bệnh chủ quan, những cách nhìn hạn hẹp, biệt phái, những kỳ thị ta và ngụy...). Chỉ có "tiếc rằng" rồi "rất tiếc" là giải quyết xong mọi lỗi lầm mà đảng của anh từng gây ra cho nước Việt thôi sao ? Ai đó chỉ cần nói lên vài lời phê bình đảng của anh thì bộ máy công an cho sớm đi chơi mút mùa, không có tiếc và rất tiếc gì cả ! Ðảng cũng tiếc nhưng rồi sau đó bình chân như vại mà lại còn lộng quyền thêm hơn. Nóii lòng vòng thì anh cũng lòi cái đuôi của "kẻ cả". Ðảng anh khoan dung, đảng anh tha thứ, đảng anh kêu gọi đoàn kết với điều lệnh phải nghe đảng anh chỉ bảo. Dân Việt trong ngoài nước đòi đảng anh trả lại quyền của họ chứ không phải cầu xin đảng anh khoan dung. Nói vòng vòng, anh cũng lấy bóng ma của HCM ra khoe và "nổ". Anh dùng lời rất ư là đại ngôn mà cũng dám nói : "nền văn hóa Việt Nam không của riêng ai, của một giai cấp đảng phái nào". Còn việc điều hành đất nước thì anh không đá động gì vì anh chỉ muốn đảng anh độc quyền cai trị. Anh ra lệnh mọi người Việt phải có trách nhiệm đóng góp, không lôi thôi đối lập phê bình gì cả. Nói chung thì cũng là thùng rỗng kêu rè. Ngày nào nước Việt được thực sự tự do, không bị độc quyền cai trị bởi một đảng nào thì ngày đó không cần phải réo gọi hòa giải, yêu nước mà tất cả mọi người sẽ tự nhiên mở rộng vòng tay để " châu về hiệp phố ". Ðảng của ông Võ văn Kiệt nếu " thực sự" yêu nước như HCM và hậu duệ đã từng tuyên bố thì chỉ cần thực hiện một điều thôi: đó lá xóa bỏ điều Bốn của bản Hiến pháp do đảng ông viết ra. Ngay lúc điều Bốn được thay thế, thì cả nước sẽ mở hội ăn mừng. Mọi người sẽ ôm nhau vui cả và vòng tay hòa giải sẽ tự động mở rộng. Cả nước sẽ thăng hoa. Khi đó không phải hàng ngàn người Việt nước ngoài về lại quê hương, mà hàng triệu sẽ về. Dân Việt không cần visa mà chỉ cần mang họ Việt là tự do ra vào. Ðó mới thực sự là hội Long Hoa như cả nước hằng mơ ước. Không cần kêu gọi đoàn kết gì cả. Mong lắm thay. Lincoln USA Hong USA Trung Dung, Hà Nội Michael Tran, San Jose USA Nguyen Hung, Đà Nẵng Hoa La Lan, TP HCM Nguyễn Nam, TP HCM Việc cải cách ruộng đất ruộng đất năm 1946 và việc quy hoạch giải tỏa hôm nay chỉ là một. Cải cách ruộng đất để điạ chủ mất ruộng, còn quy hoạch giải tỏa thì dân mất đất; nhưng cả hai lần thì quan chức CS dùng quyền lực để thỏa mãn sự thèm khát và tham vọng của họ. Chính sách CS chỉ làm gia tăng bất công xã hội, chứ làm sao mà có thể đoàn kết được. Nếu những ai không tin điều tôi nói thì hãy đi theo Đoàn kiểm tra về tình hình thực hiện Luật đất đai ở các địa phương sẽ rõ. Cứ mỗi lần muốn giải quyết khó khăn gặp phải thì những quan chức CS thường nhắc lại di huấn cuả ông Hồ. Bác Hồ từng đã nói thế này, đã từng đã nói thế kia. Những lời Bác dạy vẫn còn giá trị đến ngày nay... Những người lãnh đạo nên giải quyết những bức xúc cuả nhân dân, chứ không phải học thuộc lòng những lời huấn thị. Những nhà chính trị phải có đầu óc thực tế và tầm nhìn xa trông rộng, chứ không phải ngồi hối hận với những sai lầm cuả mình. Nên nhớ rằng; xã hội CS là một xã hội khép kín, tất cả phải vận động theo quỹ đạo cuả nó. Cấp trên ban quyền lực, quyền lợi cho cấp dưới thì bên dưới phải chấp nhận đường lối của bên trên. Bên dưới muốn giữ được quyền lực (cái ghế) thì phải cống nạp cho lên trên. Những quan chức cấp cao thì thường đổ lỗi rằng; sai sót là do cán bộ cấp dưới, chứ đường lối không bao giờ sai... Đây là một cách ngụy biện cuả CS. Những quan chức cấp thấp phải cướp bóc cuả dân chúng thì mới có cuả cải để cống nạp lên trên, đây cũng là cách giải thích tại sao tham nhũng ở VN ngày càng gia tăng. Tục ngữ VN có câu: Một cây làm chẳng nên non. Ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Chứ đâu cần đến lời dạy của ông Hồ: Đoàn kết, đoàn kết... Thành công, thành công... Ai cũng biết đoàn kết dẫn đến thành công, nhưng vì tham lợi tham danh nên chẳng muốn đoàn kết với ai hết. Dại gì đoàn kết để nó cùng hưởng, phải đập chết nó đi để hưởng một mình. Ngay trong nội bộ cuả đảng hiện nay lại chia rẽ rất sâu sắt thì làm sao mà có thể đoàn kết toàn dân được? Trần Ngọc Hùng, TP HCM Hoài Lan, Bắc Ninh Hiện nay trong nội bộ đảng cộng sản cũng có rất nhiều người cùng quan điểm với ông. Tôi hy vọng ông không chỉ "NÓI HAY" mà phải "LÀM HAY" nữa, như ông đã từng làm khi còn đương nhiệm. Xin ông hãy một lần nữa chiến đấu vì tương lai của dân tộc. Để một ngày nào đó khi ra nước ngoài, chúng ta có thể ngẩng cao đầu, không phải xấu hổ cúi gằm mặt xuống và nói "I come from Viet Nam". Phước, Biên Hòa Việc ông còn ca tụng hoặc dẫn chúng lời của ông Hồ Chí Minh chỉ để ngắm giúp ông ta còn được cơ hội nổi lên tiếng nói của mình mà thôi. Xin quí bạn hiểu dùm, chắc quí bạn cũng đã biết rằng chế độ này sẽ không chừa một ai nếu họ xét ra là nguy hiểm cho họ. Quang Huy, Hà Nội Đứng trước nguy cơ tụt hậu về kinh tế, hơn bao giờ hết cần phát huy mọi tiềm lực của cả dân tộc, của đồng bào trong nước và đang ở nước ngoài. Giang sơn tổ quốc Vn không phải là của riêng ai, hãy đặt lợi ích của dân tộc lên trên hết, đặt mục tiêu đất nước giàu mạnh là đích quan trọng nhất. Gia đình tôi có một người bác ruột hy sinh trong cuộc chiến, và vừa rồi nhân ngày lễ Vu lan, Phật giáo Vn có tổ chức một buổi lễ cầu siêu cho các nạn nhân chiến tranh. Tôi mong hàng năm đến ngày này sẽ có một buổi lễ cầu siêu cho tất cả mọi người dù họ ở bên nào, và họ đều là nạn nhân của một thời kỳ lịch sử đau thương của dân tộc. Để nhắc nhở mọi người rằng chiến tranh có nhiều mất mát, đã có nhiều đau thương và chia rẽ, mọi người hãy cùng nhau giữ gìn cuộc sống thanh bình hôm nay, đừng để bao giờ quá khứ lặp lại cũng như đừng để cơ hội hòa giải đoàn kết dân tộc một lần nữa bị bỏ qua. Camel, Huế Những gì cựu thủ tướng Kiệt nêu ra, theo ý kiến cá nhân tôi là những ý kiến đúng đắn và đáng nghe. Bỏ qua tất cả những nghi ngờ, nhiều bạn cũng đồng ý với tôi điểm đó. Nhưng tôi cũng biết rằng, để thực hiện được một phần nhỏ việc mà ông Kiệt nêu ra thôi, rằng phải xoá bỏ hận thù cũ, cùng nhau xây dựng đất nước,... là một việc vô cùng khó. Kể cả phía "thắng" và bên "thua". Ông Kiệt viết bài này chủ yếu cho độc giả là người trong chính quyền VN hiện nay, khi ông tập trung chỉ ra những sai lầm trong quá khứ của họ. Dù với động cơ gì, dù muộn hay không thì những ý kiến đó là có giá trị và tôi coi đó là một điều tốt cho tương lai đất nước. Xin đừng vì thù hận mà bỏ qua những điều tốt như vậy, trong khi tôi nghĩ rằng bất cứ người VN chân chính nào cũng đều mong muốn người VN đoàn kết hơn, tập trung loại bỏ cái sai lầm, cái xấu xa hiện tại (dù bằng những cách khác nhau). Nhất là đối với những người trẻ, sinh ra sau khi cuộc chiến tranh kết thúc, tôi muốn khuyên các bạn: học lịch sử là để hiểu quá khứ, học được những bài học trong quá khứ nhằm phục vụ cho tương lai tốt đẹp hơn cho chính các bạn và con cháu các bạn. Xin đừng để cho bóng ma quá khứ (kể cả bóng ma kiêu hãnh của chiến thắng phải đánh đổi bằng nhiều xương máu, hay bóng ma đen tối của kẻ bị coi là thua cuộc) làm chùn bước trên con đường đi lên của dân tộc. Lính già Lời kêu gọi "Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết" từ hồi nào đến giờ của những người CS vẫn là đoàn kết phe ta với nhau mà thôi để có thể đem lại "Thành công, thành công, đại thành công" cho sự trường tồn một chính quyền CS. Văn Tâm, Copenhagen Tại sao khi đương tại chức không nghe một vị nào phê phán chính sách nhà nước trực tiếp như vậy? Ông nào cũng đem cái thời kỳ ”vàng son” của thời kỳ cụ Hồ còn sống để so sánh, nào là thời ấy có dân chủ, tự do, đoàn kết dân tộc vân vân, thực ra ”cái quả” tựu thành phải từ ”cái nhân” mà ra. Tại các quốc gia dân chủ như Đài Loan, Nam Hàn, Singaborg, hay như bên Âu-Mỹ ý kiến phê phán trực tiếp rất cần thiết vì chánh quyền ”đuợc” các đảng đối lập kềm chế bớt lại và đi đúng theo nguyện vọng của đa số cử tri, từ đó quốc gia mới phát triển được. Tôi đã dùng chữ ”được” thay vì ”bị”, vì đảng đối lập rất cần để giúp chánh quyền xây dựng đất nước, vì khi phê phán sửa sai không có nghĩa là không có đại đoàn kết dân tộc hay có ý đồ lật đổ chánh phủ. Văn A, Đà Nẵng Thanh Thanh Nguyễn Văn Nam, Đà Nẵng Quách Vương, Đức Trung, USA +Chỉ những cựu này, cựu kia (cựa TBT Lê Khả Phiêu, cựu TT Võ Văn Kiệt) khi về hưu, hết chức, hết quyền thì mới thừa nhận sai lầm này, thiếu sót nọ, đầy rẫy kỳ thị, thiếu dân chủ, v.v.. Nếu bây giờ ông Phan Văn Khải, Nông Đức Mạnh, Trần Đức Lương -những lãnh đạo cao cấp đương thời- lên tiếng thừa nhận sai lầm & nhận thức lại thì đúng đó mới một cuộc hòa hợp hoà giải thật sự mới bắt đầu. Lúc đó mới gọi là "Đảng thừa nhận sai lầm" được, còn hiện tại các phát biểu, suy nghĩ của ông Kiệt, ông Phiêu hoàn toàn chỉ mang tính cá nhân của các ông ấy thôi, chẳng có đại diện cho ai hay đảng phái, tổ chức nào hết. +Thừa nhận sai lầm như vậy chính là gián tiếp khẳng định sự đúng đắn của những người đã và đang dám chỉ ra những sai lầm, thiếu sót, lên tiếng đòi tự do dân chủ. Quá khứ đã sai lầm tại sao hiện tại vẫn tiếp tục sai lầm như vậy? (đàn áp Phật Giáo Hoà Hòa, TIn Lành, Giáo Hội Phật Giáo VN Thống Nhất, bắt bớ cầm tù những người bất đồng chính kiến, v.v...) Minh, Veenendaal, Hòa Lan Lê Văn, Đà Nẵng Billy Nguyễn, Anaheim, Hoa Kỳ Sau vài năm ăn bánh vẽ về một xã hộ công băng, nhà nhà no đủ, chính sách mang dân thành phố lên vùng kinh tế mới với mỗi hộ một căn nhà mái cỏ tranh và bốn cây cột trống không tường vách, tôi cảm thấy hình như chúng đã tôi bị lừa...... Hùm chết để da, người chết để tiếng, nên bây giờ nguyên thủ tướng mới nói lên ít nhiều sự thật về tình người sau cuộc chiến. Hy vọng rằng chính sách đại đoàn kết dân tộc sẽ có và được áp dụng cho tương lai VN sáng lạn hơn chứ không còn là cái BÁNH VẼ như mấy chục năm về trước. Tri Đạo, Biên Hòa Khanh, Biên Hòa Tôi nói với mấy ông như thế này,CSVN mạnh lắm, lẽ ra họ không thèm đại đoàn kết với mấy ông làm gì, nhưng họ đang làm đấy, còn đoàn hay không đoàn kết với họ tuỳ mấy ông, có điều những giọng điệu mấy ông viết thực sự gây phản cảm cho người trong nước, ít nhất trong đó là tôi.Thực ra các ông chả là gì so với những lãnh tụ CSVN, chỉ là những viên sỏi nhỏ bên cạnh núi cao, xin đừng hồ đồ. Tôi thấy CSVN đã làm những điều mà lẽ ra họ phải làm từ lâu, xã hội công dân đang dần hình thành, quản lý đất nước bằng luật (mặc dù chưa đủ,Quốc Hội nói còn thiếu gần hơn 200 luật nữa), chính sách đại đoàn kết dân tộc đang được dư luận đón nhận, họ xét xử và bỏ tù bọn CS hư hỏng ngày càng nhiều, đời sống kinh tế ngày có khá hơn. Chưa đáp ứng yêu cầu nhưng tôi cho rằng cần trân trọng và hãy cùng họ xây dựng đất nước phát triển hơn là chăm chăm cấu xé, đấu đá lẫn nhau. Nhat Glorious, tp Hồ Chí Minh Các tờ báo lớn của Việt Nam như VietNamnet, Tuoitre,...đều đăng tải bài viết này trên trang đầu, nên bài viết được phổ biến khắp nơi. Vì thế các bạn cũng đừng nghi ngờ nhiều về tính trong sáng, và tích cực của bài viết. Thiết nghĩ "trước trách mình, sau trách người, truớc xem xét mình, sau xem xét người", mỗi người chúng ta cần xem lại bản thân mình đã làm được gì chưa, đã giúp ích cho đất nước chưa? Các bạn nêu ra "tội" của Đảng CSVN là rất đúng, và cần tiếp tục nêu ra nữa, nhưng các bạn cũng nên ghi nhận những gì Đảng CSVN đã cùng toàn dân làm được:phá! bỏ chế độ phong kiến, đánh đuổi giặc ngoại xâm giành lại độc lập, tự chủ cho đất nước, và những thành quả đã đạt được trong giai đoạn đổi mới từ năm 1986 đến nay, tuy chưa xứng với tiềm năng... Chúng ta cùng đoàn kết đấu tranh với cái sai, cái xấu, và cùng ghi nhận, ủng hộ,...cái đúng, cái tốt đẹp phải không? Chúc các bạn tham gia diễn đàn sức khỏe, thành đạt và hạnh phúc. Minh Khố Chuối, Chicago Mấy lời nói này có gì mới đâu? Tôi đã nghe nói quá nhiều từ khi còn nhỏ xíu cho đến nay đã sắp già rồi mà Vũ Như Cẫn cũng chỉ vẫn như cũ. Tôi không tin và không được thuyết phục gì cả bởi những lời tuyên truyền, nói suông, nói không biết gượng. Vừa rồi về VN, tôi có đến nhà đứa em họ chơi. Tình cờ nó đang làm đơn xin việc. Mèn ơi, đã 30 năm rồi mà còn phải khai "sơ yếu lý lịch".
Tôi có xem qua và thấy nội dung y hệt 20 năm trước khi tôi còn ở VN. Đoàn kết cái gì hở khi mà mọi người dân khi xin việc làm phải kê khai cố sơ sờ sỗng đã từng làm gì, phản động cho ai, bán nước cho ai, ngụy quân ngụy quyền cho ai, giết bao nhiêu người, có công với cách mạng như thế nào,... Tôi đọc mà thấy rợn tóc gáy. Chưa hết, sau đó thằng em họ rủ tôi đi ra phố mua một gói "555". Tôi hỏi, "bộ em hút thuốc hả". Nó trả lời một cách bất mãn nghe não ruột, "thế đó anh, VN là thế đó anh, không biết mua chuộc thì không có thể làm gì cả. Mọi chuyện ở đây khởi đầu từ ba số 555 đó anh"
Thế là tôi chỉ biết câm miệng thở dài. Sau đó nó chở tôi vào UBND xã (ủy ban nhân dân) để cho tôi xem nó trổ tài đút lót. Và y như dự đoán, cái "sơ yếu lý lịch" đã được đóng dấu và có vài chữ ký mặc dù có vài khoản thằng em họ phải khai láo và nó còn bảo, "bà con mình đi Mỹ làm gì cho em khổ vậy? Em mà khai vô đây có bà con ở nước ngoài thì chắc nằm nhà chết đói dài dài" . Tôi vội an ủi nó, "còn đỡ hơn ngày xưa em. Em mà khai như vậy chắc vào tù đếm lịch dài dài". Nó bỗng bật cười và nói, "em thà ngồi tù đếm lịch mà còn được ăn không ngày ba bữa còn hơn nằm dài chết đói anh". Rồi hai đứa cười xòa. Nguyễn Brian, California Qua sách vở đọc được, tôi thấy ông Hồ Chí Minh không nêu cao tinh thần đại đoàn đoàn kết ,đã vậy ông còn làm ngược lại. Vì ngay khi cướp chính quyền từ tay thực dân Pháp và Phát xít Nhật Chính quyền và Đảng do ông lãnh đạo đã giết chết không biết bao nhiêu chiến sĩ yêu nước không CS, chẳng hạn như ông Tạ Thu Thâu Cọng sản đệ tứ Quốc tế bị chặn bắt và giết tại tỉnh Quảng Ngãi v.v. rồi rập khuôn theo kiểu Trung Quốc phát động chiến dịch cải cách ruộng đất đấu tố giết người qua nhiêu năm tháng, rồi vụ Nhân văn giai phẩm,... để cho những chiến dịch đó đã chín mùi "Bác" tuyên bố vài điều vô bổ.
Cuối cùng đâu vào đó rồi chấm dứt, người nào thiệt mạng, thiệt hại cứ thiệt mạng thiệt hại,đừng nói rằng "Bác" không biết đấy nhé, bởi bác là người lãnh đạo tài giỏi thì đừng hòng hạ cấp qua mặt, như tôi đã ý kiến trong mục " Đạn lạc thời bình". Người chỉ huy là người đưa ra kế hoạch , ban chỉ thị (Lệnh) và phải kiểm soát việc thi hành lệnh, cho nên đừng đổ thừa mọi sai trái cho thuộc cấp. Theo tôi chuyện CS phân biệt thắng thua, phân biệt giai cấp là một chính sách, một sách lược vĩnh viễn, nếu không thì không là CS. Cho nên nếu muốn có sự đoàn kết dân tộc thì chỉ có con đường Tự do , Nhân quyền, Dân quyền. Huynh Phan, San Jose Tony, Canada Chỉ sợ rằng họ chỉ là tập hợp một đội ngũ có CÔNG nên họ cho rằng chỉ có họ mới có quyền chia nhau cái bánh DÂN TỘC dưới mọi hình thái, ngoài mặt thì lúc nào cũng kêu gọi đoàn kết nhưng thâm tâm thì nghĩ rằng chẳng ngu gì, ngay cả những đồng chí ruột thịt trong kháng chiến là các cán bộ cao cấp của mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam sau giải phóng còn bị thất sủng, bị gạt ra ngoài chiếu trên,thì làm sao những thành phần chế độ cũ VNCH có cơ may được trọng dụng.
Hậu quả là gì? sự sai lầm trong chính sách thưởng bổng lộc cho kẻ có công cách mạng bằng chức quyền mở đường cho hàng loạt cán bộ yếu kém văn hóa tham chính,xã hội đầy dẫy những ông bà giám đốc xí nghiệp lớn với văn bằng lớp năm,một xã hội như vậy mà tiến được mới là lạ. Trở lại vấn đề đoàn kết dân tộc mà ông Kiệt kêu gọi tôi thấy nghe thì hay nhưng chẳng có tác dụng, vì cái gốc của hiểm hoạ vẫn còn đó,nếu cho tôi làm thủ tướng VN, tôi sẽ ra các tuyên bố sau: 1-Các cán bộ có công trong kháng chiến suốt 30 năm qua đã hưởng biết bao bổng lộc rồi,kể từ nay chấm dứt mọi hình thức đặc cách bổ nhiệm cán bộ mà chỉ xét theo công lao trong kháng chiến. 2-Trong bộ máy lãnh đạo nhà nước,ông nào không có văn bằng đại học xin tự giác từ chức trước khi bị buộc thôi việc vì không có khả năng,song song với qui định học xong 12 mới được vào đoàn,có bằng đại học mới được vào đảng,như vậy thì không thể lọt vào bộ máy lãnh đạo những kẻ dốt nát cơ hội. 3-Cho tự do thành lập đảng và bầu cử tự do,(không lẽ 80 triệu dân VN đều dốt nát hay sao mà lại bầu cho những đảng không biết mang lợi ích cho dân tộc). Lúc đó tôi tin rằng con rồng Việt Nam sẽ trỗi dậy chứ không phải 1 con rồng ngủ mớ tự bẻ gẫy nah vuốt của mình. Phan Kim Lan, Zurich, Thụy Sĩ A&A, Tuy Hòa, Việt Nam Lượng giấy dành cho các bản báo cáo, các bài diễn văn, các nghị quyết của các đồng chí lãnh đạo, của các ban ngành đoàn thể e rằng đủ để phát không cho học sinh học cả năm không hết! Chính vì thế, dân gian vẫn thường bông đùa nhắc lại câu nói của ông Tổng thống Thiệu : “Đừng nghe những gì cộng sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm”. Cho nên, những gì ông Cựu thủ Tướng Kiệt phát biểu thật đúng, thật hay, nhưng e rằng sẽ không bao giờ trở thành hiện thực trong định hướng chính trị của Đảng hiện nay. Ưu tiên hàng đầu của Đảng hiện nay vẫn là “xây dựng Đảng” vững mạnh, đào tạo đảng viên có bản lĩnh chính trị v! ng, thấm nhuần hệ tư tưởng Mác-Lê và tư tưởng bác Hồ…Tôi có linh cảm rằng nếu bài phát biểu trên không phải là một “chiêu bài” xuất phát từ mệnh lệnh của Đảng, thì e rằng, sẽ là một “dấu chấm hết” sự nghiệp cách mạng mà ông cựu Thủ Tướng đã một đời tích góp được. Chỉ mong Ông bình an. Nguyễn Quang, Oslo, Na Uy Quách Vương Phong Huy, Đức Trước bối cảnh Việt Nam đầy rẫy kỳ thị, phân hóa, chia rẽ trên khắp mọi lãnh vực nào chính trị, tôn giáo, xã hội v.vv.. Tại sao ông VVK không dùng ảnh hưởng chính trị còn lại của bản thân mình trong guồng máy chính phủ, trong đảng CS, để điều chỉnh cụ thể một vài việc làm nho nhỏ mà ích lợi vô cùng to lớn. Để tạo nền tảng cho các bước đi xa hơn của ông về sau (nếu có), vừa làm thước đo cho lời nói mình và cũng như trước khi chia tay với cuộc đời ô trọc này không mang tiếng là nói cho to hơn các đồng chí của ông, nhưng chỉ có bấy nhiêu là hết! Thí dụ như ngưng đàn áp những giáo phái Tin Lành, Phật Giáo Hòa Hảo. Cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất phục hoạt. Trả tự do tức khắc những người tù lương tâm như Nguyễn Vũ Bình, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn v.vv.. Những cái nho nhỏ ấy thì nhiều lắm và ông hãy cho chúng tôi thấy kết qủa từ đây đến cuối năm 2005 này đi. Dĩ nhiên tốt nhất vẫn là bây giờ và ngay lập tức ! Nguyễn Minh, TP. HCM Những tư tưởng đoàn kết mà ông kiệt đã nói là của Bác có thật sự là của Bác hay không. Việc cải cách ruộng đất, chống tư sản, đấu tranh giai cấp là suy nghĩ của tất cả những người cộng sản. Bác sẽ phải là người chịu trách nhiệm chính khi để xảy ra chuyện này, cần phân biệt rõ công và tội của Bác Hồ. Không thể hình tượng mãi Hồ Chủ tịch. Sai lầm lớn nhất trong cuộc đời Bác Hồ có thể là không nhìn ra chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa chuyên chế, toàn trị. Nếu đọc "Con đường dẫn tới tự do" của Hayek thì mới thấy rõ chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa phát xít có cùng điểm xuất phát và những gì xảy ra ở xã hội của 2 chủ nghĩa này khá giống nhau. Ẩn danh Hy vọng rằng ông sẽ dùng suốt quãng đời còn lại của ông để thực hiện điều ông nói chứ đừng "đánh trống bỏ dùi - xúi trẻ vào bụi rậm". Quốc Bảo, Anchorage, Hoa Kỳ Ba Phi Nếu thực sự là người vì dân vì nước thì Ông hãy chứng tỏ bằng lời nói và hành động cụ thể để chúng tôi trông vào mà còn hy vọng. Thanh Hoàng, Kansas City Hoàng Hiền, Bình Thuận Minh Tân, TP. HCM Phạm Tuấn Canada |
| ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
| |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||