Skip to main contentAccess keys helpA-Z index
BBCVietnamese.com
chinese
russian
french
Other Languages
 
23 Tháng 1 2007 - Cập nhật 16h56 GMT
 
Gửi trang này cho bè bạn Bản để in ra
Hội nghị Thiên niên kỷ bàn về đất nước
 

 
 
Luật sư Lê Quốc Quân đang ở thăm Washington, Hoa Kỳ
Luật sư Lê Quốc Quân sống tại Hà Nội đang ở thăm Washington, Hoa Kỳ
Lịch sử phát triển của loài người đã chứng minh được rằng các cá nhân kiệt xuất có một vai trò hết sức quan trọng trong việc ra những quyết định làm nên lịch sử.

Nhưng quan trọng hơn là xây dựng được một cơ chế để lựa chọn những người thực sự tài giỏi và ngăn chặn quá trình lạm quyền của những người đã được nhân dân tín nhiệm bầu lên.

Những đất nước đã phát triển ổn định thì ảnh hưởng của các cá nhân kiệt xuất và các quyết định cấp tiến không thực sự có tính cách mạng như trong những xã hội đang bắt đầu cất cánh. Ngược lại, quyết định của người thuyền trưởng lúc nhổ neo để vươn ra biển lớn cũng giống như người phi công khi bắt đầu cất cánh bay vào bầu trời là quyết định “sinh tử”.

Quốc dân Đại hội của Hoa Kỳ

Hoa Kỳ là một đất nước đã phát triển khá ổn định. Nếu ông tổng thống Bush có một quyết định sai lầm thì nó cũng chỉ có thể ảnh hưởng phần nào đến chính sách chung trong một giai đoạn và với một mức độ nhất định mà thôi.

Nhưng 231 năm trước, vào ngày 4 tháng 7 năm 1776, tầm nhìn và quyết định của tổng thống Thomas Jefferson trong một hội nghị của 13 tiểu bang ban đầu tổ chức tại Philadelphia đã làm nên nước Mỹ hôm nay.

Dù còn rất trẻ, Hoa Kỳ được coi là quốc gia già nhất trên thế giới khi vừa được sinh ra là đã có thể chế dân chủ. Chính hội nghị đó đã “dọn sẵn” cho Hợp chủng quốc Hoa Kỳ một định chế chính trị để chính hôm nay những quyết định không phù hợp lòng dân của đảng Cộng Hoà trong cuộc chiến Iraq đã được thể hiện sống động bằng việc Đảng Dân chủ kiểm soát “thẳng cánh” cả 2 viện sau cuộc bầu cử ngày 7 tháng 11.

 Chúng ta hãy dẹp một chút chuyện riêng để nghĩ về Con tàu lớn Việt Nam
 
Luật sư Lê Quốc Quân

Thực ra, Việt Nam ta cũng đã từng có những quyết định có tầm nhìn sâu rộng của những lãnh tụ kiệt xuất với sự góp sức của những chuyên gia tầm cỡ đến từ Mỹ. Bản tuyên ngôn độc lập ngày 2 tháng 9 năm 1945 kết tinh được nhiều điểm sáng và đã đưa ra đất nước chúng ta vào một giai đoạn lịch sử quan trọng. Tuyên ngôn độc lập và Hiến pháp 1946 đã xây dựng được hình ảnh và giá trị Việt nam.

Chính những giá trị đó đã đưa dân tộc chúng ta có được tự do, được thế giới biết đến và được tôn vinh như một dân tộc anh hùng. Nhưng chúng ta cũng bỏ qua quá nhiều cơ hội lịch sử. Và việc nhập ngoại một loại nhiên liệu cho một cỗ máy rất Việt Nam đã tạo ra nhiều “lỗi hệ thống” trong quá trình vận hành. Nếu không suy nghĩ nghiêm túc, không để ý đến nó thì có thể lại là câu chuyện của “chụp giật”. Máy chạy “bốc” một thời gian đầu nhưng về lâu dài càng chạy càng yếu đi.

Hôm nay, đất nước chúng ta đang đứng trước những vận hội to lớn bằng việc tham dự hoàn toàn vào cuộc chơi chung của thế giới trong sân chơi WTO. Việt Nam đã bình thường hoá hoàn toàn với Mỹ và có thể với Vatican trong thời gian tới.

Nhổ neo và cất cánh

Những vị lập quốc như tổng thống Mỹ Thomas Jefferson đã đặt ra một nền tảng hiến pháp hàng trăm năm cho Hoa Kỳ

Như vậy Việt Nam cộng sản là một Nhà nước hoàn toàn hội nhập và ngang bằng với bất cứ cường quốc vật chất cũng như tinh thần nào trên thế giới. Song song với đó, một lực lượng đông đảo quần chúng nhân dân ngoài đảng, các đại diện tôn giáo hoặc các đảng phái khác cũng đang phát triển ngay trong lòng dân tộc, đòi hỏi phải có tiếng nói về các quyền chính trị, dân sự, tôn giáo.

Thêm nữa, cũng có một Việt Nam không cộng sản đang ngày càng lớn mạnh ở khắp năm châu với trí tuệ hiện diện hầu hết trong mọi lĩnh vực chuyên môn cao cấp. Và vẫn còn đó những tấm lòng nặng trĩu với tiền đồ của dân tộc.

Nếu coi Việt Nam đang bắt đầu cất cánh bay lên hoặc nhổ neo để vươn ra biển lớn như nhiều diễn đàn nêu lên, thì đây chính là thời điểm quan trọng nhất để chúng ta xác định được tầm nhìn của đất nước trong thế kỷ 21 này và cho cả một số giá trị mãi mãi về sau. Việc xác định tầm nhìn dân tộc không phải và không thể do một cá nhân tổ chức hoặc đảng phái nào thực hiện mà phải là công cuộc chung của toàn dân tộc.

Đây là giai đoạn cực kỳ quan trọng đòi hỏi phải huy động trí tuệ và bản lĩnh tập thể của tất cả mọi người dân Việt trong cũng như ngoài nước. Sau khi xác định được hướng đi, chúng ta cần một một hải đồ để ra khơi, nghĩa là cần một cơ chế để đảm bảo việc đi đúng hướng, đúng mục tiêu và không bị lạm quyền hoặc làm trệch hướng.

Để làm được việc đó, trước tiên dân tộc Việt Nam ta phải cùng ngồi lại với nhau, bàn thảo về tất cả những khó khăn và trở ngại, những cơ hội bị bỏ lỡ trong suốt hơn hai thế kỷ vừa qua, những hiểm hoạ vô tiền khoáng hậu mà nhân loại nói chung, nước ta nói riêng có thể phải đối mặt trong thời gian tới. Nghiên cứu tổng quát về một giải pháp Việt Nam và tạo lập một tầm nhìn cho Việt Nam trong thế kỷ 21.

Hội nghị Ngàn năm của Việt Nam

Trước mắt là biển lớn, là bầu trời bao la. Đất nước chúng ta có rất nhiều thế mạnh nhưng lại nằm ở nhiều nơi khác nhau. Bởi vậy, giống như Luật sư Lê Công Định đã từng đề cập về Hào Khí Diên Hồng, tôi nghĩ chúng ta cần một Hội Nghị của Thiên niên kỷ thứ ba để xác định một tầm vóc dân tộc trong một hai thế kỷ tới.

Sự vươn lên mạnh mẽ của Hàn Quốc đánh dấu bằng việc ông Ban Kim Moon được chọn làm Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc

Một hội nghị mà tất cả mọi người, mọi chính kiến khác nhau, đều được quyền đến với nhau mà không cần điều kiện hay sự mặc cả nào về ý thức hệ. Thời điểm thuận lợi cho cuộc hội nghị này là vào năm 2010, năm Thăng Long tròn 1000 tuổi và là năm kết thúc thập niên đầu tiên của thế kỷ 21.

Từ nay đến đó còn đúng ba năm. Đó là quá trình để tất cả các bên ở Việt Nam cũng như ở Hải ngoại tìm kiếm thông tin, điều chỉnh chính mình, tập hợp lý luận, xây dựng đội ngũ và bầu người đi dự Hội Nghị. Hội nghị đó nên họp ở bốn nơi là Hà Nội, Sài Gòn, Mỹ và Pháp. Đó là hội nghị của một Việt Nam - Quốc tế. Hội nghị nên bắt đầu vào mùa hè và có thể kéo dài nhiều tháng. Không một chủ đề nào bị hạn chế hoặc không được bàn đến.

Đối thoại và xây dựng phải là tinh thần chung nhất bao trùm toàn bộ hội nghị. Hội nghị nên kết thúc vào mùa thu để vào dịp kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội nhân dân được nghe một bản tuyên ngôn về Việt Nam bao gồm một cách súc tích tất cả các vấn đề quốc gia và quốc tế. Đó là viên đá tảng để chúng ta cùng nhau xây dựng một kim tự tháp Việt Nam “trơ gan cùng tuế nguyệt”.

Thực tế cho thấy, những quyết định sáng suốt và một quyết tâm cao của toàn dân tộc sẽ làm nên những kỳ tích trong một thời gian rất ngắn. Vào thâp niên 1960 nhờ những quyết định quan trọng nhằm phát triển một số ngành công nghiệp quan trọng mà Hàn Quốc, sau gần 5.000 lịch sử ngủ vùi đã vươn lên trở thành công xưởng lớn của thế giới. Nhật Bản cũng là một tấm gương lớn về sự vươn lên mạnh mẽ sau chiến tranh.

Với điều kiện Việt Nam, trong thời đại ngày nay, khi toàn cầu hoá đã như vũ bão với cuộc cách mạng của khoa học kỹ thuật và thế giới đang phẳng đi cho phép chúng ta tận dụng tối đa được những lợi thế canh tranh và nhờ thế tốc độ “lướt đi” của con tàu Việt nam có thể nhanh gấp nhiều lần.

Để thực hiện điều đó, ngay bây giờ tất cả chúng ta hãy dẹp một chút chuyện của riêng mình để nghĩ về đất nước, về hình chữ S như là chữ cái đầu tiên của chữ Ship - Con tàu lớn Việt Nam nơi mỗi một chúng ta là một bộ phận cấu thành đang cùng hưởng những lợi ích và chia sẻ những khó khăn chung, nơi không một ai có quyền bám víu vào một bộ phận riêng biệt để thủ đắc quyền lợi cho riêng mình mà sẽ là một tập hợp trí tuệ cho con tàu tránh được bão dông và đi tới vinh quang.

Chúng ta sẽ cố gắng để ngay trong thập niên thứ hai, Việt Nam là hình ảnh một con sư tử dũng mạnh chứ không phải chỉ là một “con hổ non” (young tiger) như lời nhận xét của Tổng thống Mỹ. Và rồi chúng ta còn mong muốn Đất Nước Mình sẽ là một con rồng lớn, một “thăng long” lên cao hoà nhập với toàn bộ thế giới văn minh ngay trong nửa đầu của thế kỷ thứ 21.

Washington D.C.– Đầu năm 2007

----------------------------------------------------------

Nguyen Xuan Lan
Ý kiến của ông Quân hay đó chớ, nhưng thật là vớ vẩn khi bài viết của ông luật sư Việt Nam này lại đăng trên BBC vì có mấy người đọc tới bài này. Phải chi bài viết của ông được phổ biến trên báo chí Việt Nam trong nước thì 80 triệu dân được biết ý kiến này hoạ may mới có tác dụng. Nghĩ lại thì thật ra ông Quân cũng còn biết sợ nên cũng chỉ dám đưa bài lên BBC để lấy tiếng thôi. Bài của ông mà được đưa ra trước Hội Nghị lần thứ tư Ban Chấp Hành Trung Ương ĐCSVN vừa kết thúc thì mới là đáng kể.

Le Tien, HCM
Họ phải có mái chèo. Thiết nghĩ có bàn có thảo có nghị là rất tốt. Tập hợp được đại biểu các tầng lớp cùng cất cao tiếng nói tâm huyết là rất tốt. Nhưng không ai có quyền quyết định những vấn đề chính yếu cốt tử của cả đất nước cả dân tộc. Cùng với đại hội hãy cho mỗi người dân một phiếu trưng cầu dân ý như trao cho họ mái chèo để họ có cơ hội đưa con thuyền tiến lên. Đừng bắt họ ngồi không bó chân tay tầm nhìn của họ. Tương lai của mọi người và con cháu mọi người đã đến lúc phải để cho chính họ quyết định.

Tran Nguyen Thien, Vinh
Không khi nào quá muộn để học và sửa, chỉ quá muộn khi không muốn làm gì hoặc coi thường vấn đề.

Mai Tue, Đà Nẵng
Tôi cho rằng Ý kiến của ông Quân cũng là ý kiến của rất..rất... nhiều người có tâm huyết muốn đổi đời đất nước, muốn đất nước có một vị trí tốt hơn trong các bản xếp hạng quốc tế. Nhưng ý kiến này sẽ không và không bao giờ có thể khả thi, bởi vì sao ? Vấn đề này là phải phát xuất từ phía nhà nước và là tâm nguyện của giới cầm quyền cũng như xưa kia Hội nghị Diên Hồng là do triều đình tổ chức. Còn hiện nay khi mà đảng cầm quyền còn cho rằng mình sáng suốt hơn tất cả tức là chưa bị bí kế như nhà Trần. Người dân họ mong muốn lắm chứ nhưng ai cho phép họ tham gia trực tiếp đây? Chỉ có cái việc "trưng cầu ý dân" để xác định thể chế, tự do ứng cử và bầu cử để chọn người tài ra làm việc nước đã là điều không tưởng rồi thì làm sao mà có thể có cái Hội nghị thiên niên kỷ bàn về đất nước được. Ba triệu đảng viên đã là tinh hoa của hơn 80 triệu dân rồi? Sự lựa chọn đã quá rõ ràng việc ý đảng... lòng dân phải theo! Hội nghị Diên Hồng đã là hội nghị cuối cùng trên đất nước ta rồi. Liệu nói như thế có bi quan lắm không? Hãy để ý đến cuộc bầu cử quốc hội năm nay sẽ rõ.

Ng V Phuc, Sài Gòn
Rất đồng tình với bài viết của luật sư. Tuy nhiên đa số người dân VN (70%là nông dân) chưa có đủ tâm thế để lĩnh hội các giá trị của thể chế dân chủ. Có chăng hy vọng vào sự tự cải tổ mô hình xã hội của ĐCS theo hướng Nghị viện như ý kiến cá nhân của Tiến sĩ Nguyễn Sĩ Dũng trong bài viết đăng trên báo VNN (http://www.vietnamnet.vn/chinhtri/2006/10/622886/) có lẽ là điều cần thiết vào lúc này.

 
 
Tên
Họ*
Thành phố
Nước
Điện thư
Điện thoại*
* không bắt buộc
Ý kiến
 
  
BBC có thể biên tập lại thư mà vẫn giữ đúng nội dung ý kiến và không bảo đảm đăng mọi thư gửi về.
 
CÁC BÀI LIÊN QUAN
Những người giàu lặng lẽ
16 Tháng 1, 2007 | Việt Nam
'Có nhiều cơ hội ở Việt Nam'
08 Tháng 1, 2007 | Việt Nam
Việt Nam sau hai thập niên Đổi Mới
14 Tháng 12, 2006 | Việt Nam
Mỹ và TQ cạnh tranh ở VN
19 Tháng 6, 2006 | Việt Nam
Ý kiến về con đường dân tộc
30 Tháng 3, 2006 | Việt Nam
TRANG NGOÀI BBC
BBC không chịu trách nhiệm về nội dung các trang bên ngoài.
TIN MỚI NHẤT
 
 
Gửi trang này cho bè bạn Bản để in ra
 
   
 
BBC Copyright Logo ^^ Trở lại đầu
 
  Trang chủ| Thế giới | Việt Nam | Diễn đàn | Bóng đá |Văn hóa | Trang ảnh |
Chuyên đề| Learning English
 
  BBC News >> | BBC Sport >> | BBC Weather >> | BBC World Service >> | BBC Languages >>
 
  Ban Việt ngữ | Liên lạc | Giúp đỡ | Nguyên tắc thông tin cá nhân