![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | ![]() | |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
![]() | ![]() | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
Thế hệ 1975 tại Việt Nam nghĩ gì? | ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
(Cập nhật hàng tuần vào sáng Chủ Nhật) Đã 30 năm trôi qua kể từ khi cuộc chiến Việt Nam kết thúc. Những em bé sinh ra trên ngưỡng cửa hòa bình giờ đây cũng đã 30 tuổi, lứa tuổi bắt đầu định đoạt được cuộc sống của mình. Những người 30 tuổi ở Việt Nam nay sống như thế nào, có những ước mơ và nguyện vọng gì? Hồng Nga nói chuyện với hai bạn trẻ cùng sinh ngày 30 tháng 4 năm 1975, hiện đang sống tại TP Hồ Chí Minh - bạn Lê Thành Nam Giải Phóng và bạn Lê Thị Kim. Thư từ ý kiến xin quý vị gửi về [email protected] hoặc sử dụng hộp tiện ích bên tay phải. HB, Vinh Về mặt ý kiến của bạn tôi cho rằng hoàn toàn sai lầm và ấu trỹ (xin lỗi bạn vì phải viết điều này). Tôi xin trình bày ý kiến của mình như sau: Không thể nói những người không theo đảng và chống lại đảng là phản bội tổ quốc, mà đó chỉ là khác nhau quan điểm chính trị bạn dùng từ “quay lưng lại với tổ quốc giúp bọn đế quốc Mỹ giết hại nhân dân” thì nặng quá phải không bạn, nếu nước nhà giàu đẹp văn minh tại sao 3 triệu người Việt Nam phải tỵ nạn ở nước ngoài. Tôi không hiểu ở Nghệ an thế nào nhưng ở các thành phố lớn như HN và HCM thì không ai bỏ nhiều công sức để vào cái đội ngũ 3 Đ đâu bạn ạ. Vì hầu như tất cả SV mới ra trường đều muốn làm việc cho các công ty và tổ chức nước ngoài nơi mà chính sách đãi ngộ tốt hơn rất nhiều lần các công ty nhà nước. Điển hình là các bạn học giỏi trong lớp tôi phổ thông cũng như đại học đều phấn đấu để được đi học ở các nước “đế quốc” và được làm việc cho các công ty nước họ. Trương, Los Angeles Dân đen Thu, TP Hồ Chí Minh Green Peace, St Petersburg Tôi muốn trích lời cựu đại sứ Mỹ ở Việt nam Peter Perterson trong một cuộc phỏng vấn mới đây: "Các bạn Việt nam ở trong nước và ở Mỹ cần ngồi lại với nhau để giải quyết những bất đồng vì các bạn là người Việt nam, các bạn là đồng bào của nhau cơ mà!". Đúng thế, dù chúng ta có cãi nhau, xỉ nhục nhau, bắn giết nhau, tuyên bố không đội trời chung, dù chúng ta có đi đến chân trời góc biển nào, thậm chí đi vào vũ trụ, đến những hành tinh khác, dù các bạn có sinh ra ở nơi khác và hoàn toàn không biết tiếng Việt đi chăng nữa, thì thực tế chúng ta vẫn là người Việt nam, quê hương chúng ta vẫn là dải đất hình chữ S ở Đông Nam Á. Đó là định mệnh. Tại sao chúng ta không thể bình tĩnh mà nói chuyện với nhau? Chiến tranh đã đi qua 30 năm, một khoảng thời gian không nhỏ, nhưng cuộc chiến này đến bao giờ mới thực sự chấm dứt đây? Bích Ngọc, Sài Gòn Tuấn Anh, New York Còn riêng tôi và cũng như anh Trần, chúng tôi cảm thấy hết sức may mắn vì đã đến được những xứ sở mà ở đó người ta có thể phấn đấu hết sức mình để đạt được điều họ mơ ước . Ở nơi mà quan điểm chính trị, tôn giáo, hoặc lý lịch gia đình không ảnh hưởng đến quá trình phấn đấu của họ, mà chỉ có nỗ lực bản thân mới là chìa khóa dẫn đến sự thành công trong cuộc đời. Bạn nói là "càng không được chửi chế độ bởi Cộng Sản chỉ là một đinh nghĩa của chế độ" thì thú thực tôi không hiểu ý bạn nói gì . Nếu chế độ Cộng Sản VN không trù dập những người bất đồng chính kiến, cho người dân được quyền tự do phê bình những cái sai, cái xấu của người lãnh đạo, cho người dân được quyền ứng cử và chọn ra người lãnh đạo cho mình thì chắc chẳng ai chửi chế độ cộng sản VN đâu.
Còn như bạn Phạm Tùng nói "về logic theo tôi chắc chắn nó (CNXH hay CNCS) sẽ hơn chủ nghĩa Tư Bản" thì sao bạn không đưa ra những bằng chứng, thống kê khoa học để chứng minh "chắc chắn" luận điểm của ban. Nếu như bạn đúng thì tại sao bây giờ tiền đồ của CNXH (Liên xô cũ và các nước Đông Âu) lại đi theo con đường của chủ nghĩa tư bản? Tại sao Đảng lại đưa ra cái đường lối kinh tế thị trường (tư bản) theo định hướng XHCN )(!). Theo "luật" của nước CHXHCN Việt Nam thì chúng tôi vẫn là công dân của nước CHXHCN Việt Nam và con cháu của chúng tôi (sinh tại Mỹ) cũng vẫn là công dân của CHXHCN Việt Nam vì bố mẹ, ông bà chúng là công dân của Việt Nam. Đảng và nhà nước vẫn hô hào "Việt Kiều là khúc ruột ngàn dặm không thể tách rời với tổ quốc Việt Nam" thế nhưng khi về Việt Nam chúng tôi vẫn phải xin chiếu khán (visa) như những người nước ngòai . Thử hỏi có nước nào đòi hỏi "công dân" của họ phải xin chiếu khán để trở lại thăm quê hương không? Trần Nam, Huế Trần Duy, Garden Grove Vũ, Toronto, Canada NQT URF, Hà Nội Trần Linh Chi, Hà Nội Huy, New York, USA Đặc biệt trong tư tưởng Mác: tư bản là 1 thành phần đáng kể và không thể thiếu trong xã hội, nó đi liền với các thành phần khác như công, nông. Còn cái hay trong chủ nghĩa Cộng sản là giáo dục và y tế miễn phí, thế mà bây giờ cái gì cũng đắt (còn đắt hơn các nước tư bản). Các bạn ở đây hãy cố gắng đấu tranh vì 1 xã hội Việt Nam theo đúng tư tưởng của Mác đã đề ra. Phạm Duy, Sài Gòn Đỗ Tuấn, Los Angeles Minh, TP HCM Tony, Canada
Phạm Tùng, Hà Nội Ẩn danh Phải chăng cứ để nước Mỹ xâm lược và cai trị chúng ta thì sẽ có công bằng và tự do? Tôi thấy chúng ta nên tự hào về lịch sử hào hùng của dân tộc, nên biết ơn cha ông ta đã hy sinh để giành độc lập cho đất nước, ghi nhớ công ơn của Bác Hồ. Còn những con người đã lãnh đạo đất nước sau này ra sao thì đó mới là điều chúng ta nên bàn. Không thể vì những con sâu làm rầu nồi canh mà phủ nhận hay đổ lỗi vì "chúng ta không cam chịu làm nô lệ cho Mỹ". Như Quỳnh, Roma, Italia Tôi cũng có cơ may đi đây đó một vài nơi trong châu Âu, đi đến đâu tôi cũng thấy tủi cho con dân đất Việt mình quá, tủi cho giới trẻ mình quá. Cũng là con người mà tại sao chúng ta phải chịu thiệt thòi như vậy? Chúng ta không trách ai ngoài chính chúng ta, những người trẻ đã làm được gì và phải làm gì để đất nước được thực sự tự do, giá trị căn bản của con người được tôn trọng. Ngô Việt, Montreal, Canada Nguyễn Công, San Francisco Bạn Ngô Đăng Linh: vấn đề ở đây là sau 30/4/75 khi mà đất nước đã được độc lập, thống nhất, nhà nước tuyên bố xóa bỏ hận thù, không đối xử phân biệt ... nhưng chỉ có nói mà không có làm. Bạn nói về thời kỳ trước 30/4/75 khi mà đất nước đang có nội chiến, dĩ nhiên là vì tình hình an ninh nên mỗi miền có cách kiểm soát riêng những đối tượng không cùng lý tưởng. Trong khi ở miền Bắc, địa chủ giàu có đã bị coi là lý lịch xấu rồi chứ đừng nói đến người có tư tưởng quốc gia. Bạn David Nguyen: tôi xin được phép hỏi nếu bạn là người có tội thì bạn có để cho con cháu của bạn lãnh hết các tội của bạn không? Tôi cũng xin chúc bạn thành công trên con đường chính nghĩa của bạn. Bạn Nguyễn Thanh Liêm: dĩ nhiên tự do có những giới hạn tùy theo từng quốc gia nhưng đại đa số tôn trọng quyền tự do ngôn luận. Để tôi cho bạn một thí dụ: nếu tôi đứng ở một nơi công cộng trên nước Hoa Kỳ và la lớn lên rằng: "Đả đảo Tổng thống Bush và chính phủ". Tôi biết chắc chắn một điều là sẽ không ai bắt tôi. Nhưng nếu tôi đứng ở Việt Nam mà la lớn lên rằng:" Đả đảo Tổng bí thư Nông Đức Mạnh và đảng cộng sản" thì bạn có đảm bảo cho tính mạng của tôi hay không? Đây là quyền tự do cơ bản nhất của một con người đó bạn. Thái Bình, Hà Nội Nguyễn Thống Nhất, Hà Nội Tôi thấy những người Việt sống lưu vong đâu có sung sướng gì đâu!, tổng thống Thiệu, tướng Kỳ (VNCH trước 1975) một thời oai hùng quyền lực nay cũng chỉ làm anh buôn rượu Whisky là hết. Tôi hy vọng anh Trần có kiến thức về ngành điện tử cố mà kiếm công việc làm rồi sống lưu vong bên đó. Cuộc chiến chống ngoại xâm thống nhất đất nước của nhân dân ta đã qua 30 năm, chúng ta là thế hệ sinh ra chỉ biết về cuộc chiến một cách mơ hồ vả lại chúng ta không có quyền xúc phạm đến những chiến công oanh liệt chống ngoại xâm đó và càng không được "chửi" chế độ bởi "Cộng sản" chỉ là một định nghĩa của một chế độ. Ngày nay đâu đó trong chế độ này còn có hiện tượng tham nhũng, hối lộ làm mất lòng tin của một số người dân nhưng xét về toàn cục xã hội thì cũng đâu đến nỗi. Tôi muốn nói rất nhiều nhưng hẹn anh khi khác. Nguyễn Anh, San Jose Ở nước dân chủ tự do khác với nước độc tài chuyên chế, nước giầu khác nước nghèo. Để tôi dẫn chứng sự khác biệt kiến thức này cho anh Nam nhé! Về câu hỏi của cô Hồng Nga:" thế nhưng cũng có nhiều người cho rằng sự kiện 30.4 là nỗi đau khổ của họ, và thật sự có rất nhiều người đã bỏ! Việt Nam ra đi trong cái ngày 30/4 đó... Như vậy em có hình dung được xúc cảm của những người ở phía bên kia không? Khi người ta nhìn về một sự kiện với một cặp mắt khác..." Không cần lập lại câu trả lời của anh Nam, tôi chỉ hỏi anh Nam trong tổng số trên 3 triệu người ở ngoại quốc bao nhiêu người chạy trốn ra khỏi VN sau ngày 30/4. Tại sao vậy anh Nam? Anh giải thích như thế nào về hàng trăm ngàn người là quân, dân, cán chính của miền Nam VN bị đầy ải hành hạ trong các trại tù lao động khổ sai, thân thể tàn phế, chết bỏ thây trên rừng thiêng nước độc, tan cửa nát nhà. Anh Nam nghĩ sao về vụ Nhân Văn Giai Phẩm, Cải Cách Ruộng Đất thời thâp niên 50, đánh Tư Sản Mại Bản sau 75, đuổi dân lên rừng, tống ra ngoài biển khơi, bao nhiêu người bỏ thây trên đư! ng vượt biên, vượt biển. Anh Nam có thể dẫn chứ ng tro ng lịch sử VN có thời kỳ nào mà dân VN bỏ trốn ra khỏi nước như thời CS Bắc Việt cưỡng chiếm miền Nam VN năm 75 không? Nếu anh cho rằng đối xử với người bà con, anh em ruột thịt của mình như thế là xứng đáng, là đúng, thì không cần phải xin lỗi ai cả, anh đã không nghe cô Kim nói: “ Nếu mà nói một lời xin lỗi suông thì cũng không giải quyết được chuyện gì, những chuyện đó thì đã qua rồi... “ Tôi tin rằng lời xin lỗi chỉ để chứng tỏ mình phục thiện, là người hiểu biết và còn phải biết hối lỗi, sửa chữa những điều đã làm sai trong quá khứ mới quan trọng. Những nạn nhân của ĐCS mà hệ quả còn kéo dài đến đời con, cháu, ngày hôm nay vẫn còn khốn khổ trên chính quê hương mình sẽ được an ủi rất nhiều. Những người ở nước ngoài có nhận đư ợc lời xin lỗi chân thành từ nhà nước CS, họ có thể sẽ lượng tình mà hòa giải, và từ đó chính họ, và con cháu họ sẽ tin rằng sự trở về quê hương mới mang được đầy đủ ý nghĩa hơn. Con két, con nhòng, con yểng, con sáo không những nói đã hay mà hót còn hay hơn anh Nam nhiều, nhưng nó chỉ là con vật, làm sao hiểu hết được tiếng người !!!!!!!! Lê Thoa, TP HCM Đó, sợ chưa? Thiết nghĩ tất cả các bạn ở đây khi nghe nói vậy cũng sẽ cố không để cho cái đảng XYZ đó lên cướp chính quyền tại Việt Nam hiện nay. Dĩ nhiên cái đảng XYZ đó là người Việt Nam, họ đem súng ống ra hù dọa các bạn, và bảo các bạn phải ủng hộ họ vì họ là người Việt Nam. Họ hạ bệ hết các ông bà cán bộ bây giờ, tố mấy ổng là tham nhũng, bất kể ai tốt ai xấu nhốt hết mấy ổng trên rừng cho chết dần mòn, rồi trù dập con cái mấy ổng cho ngóc đầu lên không nổi... Hi vọng minh họa trên sẽ giúp bạn nào vẫn còn mơ ngủ rằng chiến thắng 30/4/75 là chiến thắng giải phóng dân tộc thì sẽ tỉnh ra. Còn chuyện xin lỗi xin phải, xin đưa ra một minh họa khác. Giữa 2 người sau đây bạn sẽ quí ai hơn? 1) Một tên sát nhân hung ác nhưng đã hoàn lương, bây giờ sống lương thiện, lại hay bỏ công bỏ của giúp người nghèo. Tuy hắn chưa xin lỗi ai nhưng sống rất mẫu mực. 2) Một tên móc túi, hễ bị bắt thì xin lỗi lia lịa, nhưng rồi vẫn chứng nào tật nấy. Khi không bị bắt lại vênh váo chưởi những người lương thiện. Nước Nhật và Đức ngày nay được nhân loại trọng nể và quí mến. Còn tại sao ở nước Việt Nam ta, lòng người vẫn còn chia cắt như vậy? Bill, Đức Al, Garden Grove, USA Tôi thấy, chị Hồng Nga hơi dở khi chỉ có phỏng vấn 2 bạn trẻ ở Việt Nam, mà gia đình họ theo "cách mạng". Sao chị không kiếm một vài bạn trẻ cũng sinh vào ngày 30/4/1975 đang ở hải ngoại như cô bạn tôi đang hành nghề luật sư ở San Jose, California hoặc một bạn trẻ sinh ngày 30/4/1975 con nhà thường dân, hay có bố là sĩ quan VNCH để xem họ trả lời thế nào ! Huy, USA Mỗi lần đi ra nước ngoài thì tui thấy dân VN bị nước ngoài khi dễ. Do đâu mà dân VN bị dân các nước khác khinh miệt vậy? Là vì đảng cộng sản gây ra. Tui chấp nhận nơi cưu mang tui là đất nước của tui. Minh, Hungary VIE, Sài Gòn Du học sinh Nguyễn Tuấn Anh Tuy nhiên sau một thời gian dài du học, em lại cảm thấy thông cảm và chia sẻ hơn với những người thuộc chế độ cũ. Họ cũng như những người CS chịu nhiều mất ! mát trong chiến tranh, hoặc mất đi người thân trong khi vượt biên! Chẳng những em không trách họ có những thái độ "hận thù", tuy đôi lúc hơi quá đáng, mà em còn sẵn sàng mở rộng vòng tay thân tình đón họ trở về ! Bởi vì ông bà mình có câu: "Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn" ! Lời xin lỗi như chị Hồng Nga đề cập ở đây theo em thì rất khó thực hiện, bởi lẽ thế hệ cha anh rất coi trọng "mặt mũi". Nhưng đối với giới trẻ tụi em, lời xin lỗi đó được chuyển thành hành động, một hành động của sự cảm thông lẫn nhau, của tình thương anh em 3 miền đất nước và của đồng lòng chung sức xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp và dân chủ! Robert Trần, USA Trái lại, tôi thấy mình thuộc thành phần "may mắn", vì tôi được nếm trải đời sống ở cả 2 phía trong và ngoài nước, và hiểu được cách nhìn, cách suy nghĩ của cả 2 phía. Với vốn sống này, tuy không nhiều nhưng cũng chẳng ít để tôi có thể công tâm mà nói rằng một lời xin lỗi của chính quyền CSVN đối với nhân dân miền Nam nói riêng, và dân tộc VN nói chung là công bằng và cần thiết để những đau thương của quá khứ có thể thật sự khép lại, và mọi người có thể cùng hướng về tương lai. Những bạn trẻ VN như anh Phóng, dù giỏi đến mức nào, cũng không đủ để đưa VN theo kịp với đà phát triển của các nước trong khu vực và trên thế giới nếu không tranh thủ được sự ủng hộ và hợp tác của cộng đồng người VN ở hải ngoại. Thực tế hiện nay theo tôi thấy sự ủng hộ và hợp tác đó rất ít ỏi, chủ yếu chỉ ở mức độ Việt Kiều gởi tiền về giúp thân nhân trong nước. Còn về lòng người, đa số Việt Kiều không nghĩ VN là nơi "đất lành chim đậu", mà chỉ là một địa điểm du lịch rẻ tiền. Nhiều người bay giờ còn hay kết hợp chuyến về thăm VN với những địa điểm khác trong khu vực như Thái Lan, Trung Quốc, ... thành một tour du lịch đầy đủ hơn. Đa số nhân dân trong nước cũng không "hồ hởi phấn khởi" với sự lãnh đạo của chính quyền CS, nhưng họ không có quyền lựa chọn nào khác nên phải chấp nhận và chiều theo sự cai trị của nhà nước. Những người không chịu đựng nổi đã dấy lên một cuộc "bỏ phiếu bằng chân" vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại với hơn 1 triệu người băng rừng vượt biển tìm tự do trong thập niên 70, 80. Đến nay, đã có một làn sóng "bỏ phiếu bằng chân" khác tiếp nối, với hàng vạn sinh viên VN du học ở nước ngoài tìm mọi cách không trở về VN và hàng vạn người nữa bằng nhiều con đường khác nhau tìm cách ra định cư ở nước ngoài. Muốn đảo ngược được tình trạng này, phải có một sự thành tâm. Những người như anh Phóng nên bớt chủ quan và phải biết lắng nghe, phải biết nói xin lỗi, khi lời xin lỗi là cần thiết. Đối với những sai lầm trong quá khứ, không phải ngoảnh mặt làm ngơ là xong. Người ta ai cũng muốn sống với hiện tại, nhưng hiện tại không thể có nếu không có quá khứ. "Ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay", đó là lời của một bài hát tôi từng nghe. Nhưng ngày hôm nay thì bắt đầu từ ngày hôm qua. Quang Huy, Pháp Nguyễn Hoàng, Áo Nếu cứ xoáy mãi vào quá khứ thì dù 50, 60 năm nữa, chúng ta vẫn thấy xa lạ với hai tiếng Việt Nam. Dù bạn sống ở đâu, bạn đã mang quốc tịch gì đi nữa, thì máu chảy trong người bạn vẫn là máu Việt Nam. Mong các bạn hãy hướng đến tương lai. Quá khứ đã đi qua, chúng ta nên khép lại. Thanh Lê, Westminster, USA Giấu tên Đó là cảm nhận của tôi sau khi ra nước ngoài và học thêm 1 số môn Kinh tế , Triết . Có lẽ bây giờ người ta đã giảm hàm lượng tạm gọi là " liên tưởng chính trị " trong nhà trường . Chẳng hạn với môn văn học , trước đây cứ đủ 4 thành phần " yêu căm chiến lạc " ( yêu nước - yêu XHCN , căm thù giặc , chiến đấu , lạc quan ) , rồi cứ véo von sáo rỗng , tán tỉnh lung ! tung ... là được điểm cao . Bây giờ khác rồi . Trong các kỳ thi học sinh giỏi văn cũng vậy , cứ sáo rỗng , tán hươu tán vượn mà không bám sát tác phẩm là bị đánh rớt ngay . Hiện nay người ta đánh giá cao khả năng cảm thụ tác phẩm và trình độ lý luận văn học chứ không cần các kiểu " véo von " yêu này yêu nọ . Thành ra tôi tôn trọng ý kiến cá nhân của anh Phóng và chị Kim . Ai cũng có ý kiến riêng của người ta thôi . Chẳng việc gì phải cho rằng họ bị nhồi sọ này kia . Thực lòng mà nói , ai sống trong cuộc đời này cũng phải vài lần chịu khổ cực , mất mát . Bây giờ mà ai cũng kêu ca , uất hận thì biết bao giờ mới dứt được bản thân mình ra khỏi quá khứ đen tối . Trong nước , rất nhiều gia đình chỉ còn đúng 1 thành viên , còn lại không chết vì bom đạn thì cũng hy sinh ngoài chiến trường . Có những bà cụ già không còn người con nào . Có những gia đình mà trừ cha mẹ , còn con cái đều sống kiếp sống thực vật vì hậu quả của chất độc hoá học . Tại quê tôi ở , có 1 làng lấy ngày 20 tháng 11 hằng năm làm ngày giỗ làng . Vì ngày đó , từ nhiều năm về trước , lính Pháp đã xâu tay vài trăm người lại với nhau và bắn chết sạch ( chỉ có một cô gái nhỏ còn sống vì xác những người khác đè lên ) . Những người với bao mất mát thương đau đó đã khép lại quá khứ . Họ sống cam chịu , tôi thấy họ chẳng mấy khi kêu ca. Đoàn, Sài Gòn Tuy nhiên, tôi có một câu hỏi mà có lẽ cần anh Giải Phóng giải thích và “giải phóng” dùm tôi: Trong khi thu nhập của thường dân Việt Nam thấp hơn 10 lần thu nhập của thường dân Hoa Kỳ, và giá thuê server (máy chủ cho mạng máy thính kết nối ra Internet) của công ty độc quyền VDC ở Việt Nam lại gấp 6 lần ! Hoa Kỳ, thì anh thấy công bằng và tự do ở Việt Nam là như thế nào? Đảng Viên sẽ có thu nhập gấp 60 lần thường dân phải không anh? Không biết là anh có biết trang web http://bbcvietnamese.com này không và chị Hồng Nga có nói anh biết không, chứ giới trẻ VN lên mạng tôi thấy chủ yếu là chat vớ vẩn hay tìm chồng nước ngoài từ những trang chat. Tôi hy vọng là anh có thể đọc những bài viết từ đây và trả lời trôi chảy một lần nữa dùm tôi. Đôi khi trang web này không truy cập được từ VN như đã từng bị trước kia, thì xin anh chịu khó thử truy cập lại nhé. Một điểm cuối cùng trong cuộc phỏng vấn, anh nói sự thay đổi ở VN là một sự thay đổi “chóng mặt”, thì anh sẽ còn “vỡ mặt” nếu anh chứng kiến sự thay đổi của Thái Lan, Malaysia, Singapore, Trung Quốc, hay Nam Hàn cũng trong 30 năm qua. Tôi không dùng từ “Hàn Quốc” như nhà nuớc VN bắt phải dùng vì “Nam Hàn” hay “Nam Triều Tiên” là từ “South Korea” được sử dụng trên quốc tế mà ra. Nguyễn Nam, Hà Nội Thủy, UK Ngô Đặng Linh, Hà Nội Mai Long, VN David Nguyen, California Các bạn phải biết nhìn từ hai phía chứ: tại sao các bạn cứ cố chấp, nhìn sai lịch sử của dân tộc vậy? Chúc các bạn sẽ chọn con đường chính nghĩa đừng chọn con đường sai lầm mà cha mẹ các bạn đã chọn. Nguyễn Thanh Liêm, Vinh, Nghệ An 1. Bạn Th, USA, nói là sau 1975 người miền Nam bị tịch biên tài sản và đuổi về vùng quê hay vùng kinh tế mới là sai hoàn toàn. Mình được biết chỉ áp dụng với những người nào quay lưng lại với tổ quốc giúp bọn đế quốc Mỹ giết hại nhân dân ta mà thôi. 2. Khái niệm mà bạn nói 3 Đ (Đội-Đoàn-Đảng) của nhà nước CS VN ấy, bạn nên nhớ không chỉ có hai bạn ấy đâu mà tất cả các công dân VN chúng tôi phải bỏ nhiều công sức phấn đấu mới được ở trong hàng ngũ đó bạn ạ. Đối với chúng tôi đó là niềm vinh dự rất lớn. 3. MSaigon, California: Bạn có biết khái niệm tự do là gì không? Ở đâu đều có luật của nó cả, nếu như bạn nói ấy thì thế giới này loạn mất. Tóm lại mình không thể nhận xét hết ý kiến của các bạn được. Mình khuyên các bạn, nhất là các bạn ở hải ngoại sinh ra và lớn lên sau chiến tranh, không được bố mẹ gia đình dạy cho về lịch sử dân tộc VN thì hãy tự tìm hiểu. Mình tin rằng với trình độ như các bạn thì sau khi các bạn học xong sẽ hiểu thế nào là sức mạnh VN. Cuối cùng mình xin gửi đến một thông điệp cho các bạn biết rằng: cha ông chúng tôi đã đổ máu vì độc lập tự do của dân tộc thì chúng tôi không dễ dàng để mất nó đâu. Chúng tôi sẽ tiếp tục bảo vệ và xây dựng đất nước để cho cả thế giới phải ngướcnhìn và khâm phục như cha ông chúng tôi đã làm được trong cuộc chiến chống ngoại xâm. Con tim Thính giả ở VN Lê Ryan, Singapore Nói như vậy chứng tỏ rằng 1)anh không biết gì về khoảng thời gian 10 năm sau 1975, hoặc 2)anh biết nhưng vẫn cố chấp không chịu nhìn nhận ra những sai lầm của chính sách phân biệt đối xử đó. Tôi nghĩ anh đã tiếp thu một cách tích cực nhất sự tuyên truyền của Đảng. Hiện nay Đảng luôn kêu gọi hòa hợp dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh, kêu gọi Việt kiều về đầu tư trong nước. Mặt khác Đảng chỉ tuyên truyền thông tin một chiều, không đả động gì đến những chuyện thời hậu chiến, sách giáo khoa vẫn gọi phía bên kia là "Ngụy". Cứ giữ quan điểm như vậy thì sao có thể có hòa hợp dân tộc được. Tôi nghĩ bây giờ Đảng chịu đưa ra lời xin lỗi, thừa nhận sai lầm thì bà con Việt kiều sẵn sàng xóa bỏ thù hận và trở lại quê hương. Nguyễn Triều, Hoa Kỳ Hoàng, Ottawa, Canada Sau chiến tranh đảng CSVN dã có những chính sách bất công với nhưng người đã từng tham gia chính quyền cũ, cũng bởi vì họ cũng đã từng fải chịu đau khổ trước đó, họ fải sống trong rừng, trong lòng đất,chịu cảnh mưa bom ngày qua ngày ( ở miền Bắc cũng như các vùng "giải phóng" ở miền Nam)... họ nghĩ rằng các bạn đã được sống trong thành phố Sài Gòn đầy đủ mọi thứ... nên họ "làm vậy" âu cũng là điều có thể hiểu được. Điều quan trọng hơn hết giờ đây không fải là 1 lời xin lỗi mà là đảng CSVN đã biết sai và sửa đổi, dể bây giờ đây mọi người có cơ hội phát triển như nhau. Tôi rất trân trọng điều đó, mong mọi người có thể khép lại quá khứ và đóng góp xây dựng VN ngày một tốt đẹp hơn. Xin cám ơn đài BBC. Dominic N., USA Bạn cứ về Sài Gòn ngày hôm nay gọi là Hồ Chí Minh sẽ thấy rõ. Bao nhiêu căn nhà đường Lê thánh Tôn, Hồng Thập Tự, chủ cuả nó đâu phải là những người hôm nay. Có nhiều khi chủ của những ngôi nhà đó đang sống lang thang bên vỉa hè thành phố. Ai đã lấy nhà của họ? Chắc chán không phải Mỵ, Tàu, Tây hay Nhật. Mà là chính những người miền Bắc Cộng Sản. Họ làm như thế là đúng tinh thần Cách mạng của người Cộng Sản hay sao? Ông Thành Nam Giải Phóng sẽ lý giải chuyện đó như thế nào.Tôi mong được đọc ý kiến của ông trên diễn đàn BBC này. Do đó người Cộng Sản phải xin lỗi những vong hồn oan nghiệt đó. Có như thế họ mới "lớn nổi thành người". Hải, Hà Nội 1. Nếu chúng ta nghĩ phải có tự do dân chủ, thì trước hết chúng ta cần tôn trong những gì mà cá nhân một người phát biểu. Nhiều bạn phê phán bạn Phóng là nói theo người ta sắp đặt... song tại sao các bạn không hiểu, bạn Phóng đã 30 tuổi rồi đủ khả năng nhận thức được cái đúng, cái sai và khi bạn Phóng đã lựa chọn như vậy chúng ta phải tôn trong ý kiến của bạn. Bạn có thể đồng ý hay không đồng ý với bạn Phóng cũng là quyền của bạn, song không vì thế là cho bạn Phóng sai. Xin lưu ý nền giao dục phương Tây khuyến khích người học đưa ra quan điểm của mình nhưng không đựoc đánh giá nguoi trái quan điểm với mình là người sai (những bạn ở hải ngoại chắc cũng biết phương pháp giáo dục rất hay này). Thế mới đúng thực chất là tự do dân chủ. 2. Các bạn có bàn một số vấn đề lịch sử. Tôi xin mạo muội bàn luận (mặc dù tuổi của tôi và tuổi của các bạn chưa đủ khả năng đánh giá những gì xảy ra trước khi chúng ta sinh là đúng hay sai): - Các bạn có cho rằng Mỹ đem quân đến Việt nam, thảm sát dân thường (họ cho là Việt cộng, nhưng cũng chính họ cũng không phân biệt được đâu là Việt Cộng đâu là dân thường - Các bạn có thể tham khảo các bộ phim tài liệu do chính người Mỹ làm) là đúng hay không? Tôi đặt giả thiết nếu Người Việt Nam mang máy bay ném bom lên đất Mỹ liệu Mỹ có ngồi yên hay không? - Một triết gia đã từng nói rằng "chính trị là thủ đoạn" vậy Nhà nước Việt Nam nếu không thực hiện chế độ áp chế thời sau giải phóng thì liệu họ có giữ vững được chế độ hay không? Tất nhiên là trong sự áp chế sau giải phóng có nhiều sai lầm và cũng được chính Nhà nước Việt Nam thừa nhận. Song tôi nghĩ đó là tất yếu, điều quan trọng người ta thấy sai và đã sửa. Tôi sẽ còn cùng các bạn bình luận thêm nữa. Tuy nhiên tôi nghĩ Ban biên tập có lẽ sẽ không đăng bài viết của tôi. Nhưng đó là suy nghĩ thực. Tôi chỉ muốn nói với các bạn một điều: phê phán một người hãy hiểu rõ người đó. Những bạn ở Hải ngoại hãy về Việt Nam đi. Ông bà ta có câu: "Con không chê cha mẹ nghèo". Các bạn sống ở Hải ngoại trong điều kiện vật chất có thừa hãy sống ở vùng miệt vườn, vùng gió lào cát trắng ở Việt Nam để thấy rõ hơn cái tính người Việt Nam biết trân trọng cái gì mình có. "Quê hương chỉ có một, như là chỉ một mẹ thôi". Chào thân ái. Toàn Chiến tranh là chiến tranh, có chết chóc, có thương tổn, có người thua kẻ thắng. Ai đã thắng, ai đã thua trong cuộc chiến này đây? Xét cho cùng thì toàn bộ người Việt đã thua trong cuộc chiến này. Vì sao? Trong nước thì người Việt còn chịu nhiều bất công do sự tham nhũng và cái gọi là "con ông cháu cha". Và người Việt hải ngoại thì tuy được tự do ngôn luận, tự do đi lại, tự do học hành ... nhưng nếu định cư ở Hoa Kỳ thì là công dân Hoa Kỳ, định cư ở Pháp thì là công dân Pháp. Thật sự Tổ quốc là ở đâu?
Tại sao thay vì cứ nói về những chuyện đã rồi, đúng hay sai, chúng ta lại không nói về tương lai, để cả người trong nước và hải ngoại đều hãnh diện. TK, Việt Nam Phong Ở đây tuy em Phóng không xác nhận như em Kim về sự không công bằng trong giáo dục hay cơ hội làm việc nhưng tôi không nghĩ là em có thể phủ nhận điều này. Em Phóng thử suy nghĩ đi, tư tưởng này có là tư tưởng của Đảng và Nhà Nước không hay chỉ là một thiểu số cán bộ thoái hoá nào đó đã đặt ra và Đảng quên kiểm tra trong mười mấy năm trời? Biết bao bạn trẻ đã sống và sinh hoạt rất vô tư như em Phóng, họ cũng là Cháu Ngoan Bác Hồ; cũng báo cáo điển hình tiên tiến và cuối cùng thì sao? Họ cũng bị phân biệt đối xử cho dù họ đã được ru ngủ trong thời niên thiếu là họ cũng được bình đẳng như bạn bè chung quanh. Họ đã bừng tỉnh giấc ngủ trước sự thật phủ phàng và họ đã chấp nhận mọi rủi ro, chấp nhận mang kiếp lưu vong để tìm được một xã hội ít phân biệt đối xử với họ hơn. Thành thật mà nói thì trong những năm tháng đó không có chuyện sử dụng những người "thiểu số" này vào các cơ quan (lúc đó tư nhân không có đất sống, chỉ có nhà nước) ở các chức vụ phù hợp với trình độ khả năng của họ. Họ không có cơ hội vươn lên, họ không thấy tương lai cho họ và cho con cái của họ vì nếu chỉ 1 năm hay 3 năm thì người ta còn hy vọng, đằng này nó cứ tiếp tục năm này qua tháng nọ thì không ai dám nghĩ nó sẽ có một sự đổi mới như ngày hôm nay. Em Phóng nói những người "thiểu số" này là có lỗi, rất đúng, họ có lỗi vì sinh ra không đúng thành phần giai cấp trong xã hội Việt Nam, một xã hội hãnh diện vì không phân biệt giai cấp. Cuối cùng chúc 2 em Phóng và Kim trưởng thành và xây dựng được nhiều cho quê hương. Cũng cám ơn chị Hồng Nga và BBC. Nguyên, USA Sinh Vien, Colorado Tôi cũng sinh năm 77, và cũng có học bổng để học tập ở nước ngoài (mới đó mà đã 5 năm!). Sự trùng lặp dường như dừng lại ở đây, vì những gì tôi cảm nhận về bài phát biểu của anh Phóng và chị Kim rất khác so với bạn Gấu Trúc.
Nhân đây tôi muốn nhắn nhủ với bạn Gấu Trúc là cần chọn lọc thông tin khi đọc các tài liệu lịch sử về cuộc chiến ở Việt Nam. Không phải là tài liệu nào trong nước cũng là "giáo điều và rỗng tuyếch", cũng như không phải tài liệu nào bạn kiếm được ở ngoài cũng là "khách quan" đâu. Le Nguyen, tp HCM
Tôi rất ngạc nhiên khi có quá nhiều người tham gia diễn đàn sau những lời chúc hoa mỹ về "sinh nhật ba mươi" của hai bạn trẻ lại dùng ngay những lời lẽ đầy tính áp đặt để cho rằng họ "dốt nát", trình độ kém cỏi"... mà họ có tội gì đâu, khi chỉ nói lên ý kiến của mình về một quan điểm rất riêng tư? Lại một lần nữa, có thể thấy, rất nhiều người torng chúng ta không muốn nghe một tiếng nói trái ngựơc với mình. Chi vậy? Thính giả Th, USA Tôi nghĩ, một phần là người phụ nữ ở tuổi bạn có thể nói đã hoàn toàn trưởng thành trong suy nghĩ, một phần có lẽ bạn không sống ở thành phố nên bạn có điều kiện chung đụng nhiều hơn với mọi tầng lớp trong XN, nhất là những người miền Nam sau 1975 bị nhà nước tịch biên tài sản & đuổi về vùng quê hay những vùng Kinh tế mới, những điều mà bạn Phóng đã một mực chối bỏ. Cũng xin cám ơn bạn về sự thông cảm đó! Trần Anh, du học sinh tại USA Trong một lần tâm sự với báo chí, Thủ tướng VN Phan Văn Khải có nói là thủ tướng, ông cũng không muốn là thủ tướng một nước nghèo. Đó cũng là một phần lý do vì sao ông rất cổ vũ cho sự phát triển của các doanh nghiệp VN hiện nay. Đối với tôi, mỗi lần ra nước ngoài, tôi cũng có một phần tâm trạng như vậy. Điều đó tạo cho mình sự quyết tâm thôi thúc hơn cho dù là một nhà quản lý ở công ty dân doanh trong nước hay khi đang học tập tại nước ngoài hiện nay.
Nhân sự kiện 30/4, báo chí trong và ngoài nước có bàn về sự hòa hợp giữa người Việt ở trong nước và người Việt ở hải ngoại. Cũng xin trích câu của thủ tướng Ấn Độ nói về mối quan hệ với nước láng giềng hay xảy ra xung đột Pakistan là "Ấn Độ và Pakistan không phải là kẻ thù của nhau mà kẻ thù của Ấn Độ và Pakistan chính là sự nghèo đói và lạc hậu". Đó cũng là lý do để hai nước đang xích lại gần nhau để cùng phát triển. Dù ở đâu, là người Việt trong quá khứ cũng như hiện tại, chắc ai cũng mong có nước VN hòa bình, phát triển và thịnh vượng. Và giờ đây khi chiến tranh đã chấm dứt cả 1/3 thế kỷ rồi, bắt tay tiến lên phía trước mới đáng tự hào là người Việt chứ.
Liệu VN có thể làm được sự thần kỳ gì trong 30 năm tới không? Hy vọng và ước mong biết bao những lớp trẻ của VN sẽ có cơ hội để khẳng định và trả lời câu hỏi này. PS: Xin được chia sẻ quan điểm cùng chị Tường Vi, cảm phục chị về những lời lẽ tế nhị, lịch sự nhưng đầy ý nghĩa. MSaigon, San Jose, California Peter Nguyễn, USA
Nói như bạn Giải Phóng thì xã hội VN bây giờ ưu việt quá rồi, nhưng tôi không nghĩ như bạn. Mặc dù kinh tế VN có khá hơn nhưng cuộc sống của nhân dân Việt Nam phân biệt giàu nghèo ngày càng nhiều, giáo dục thì lạc hậu so với các nước trong khu vực. Tôi không nói người Việt trong nước kém tài giỏi hơn nhưng chắc chắn một điều là họ chưa có đủ phương tiện để phát triển tài năng. Bao giờ VN hết tham nhũng, mọi người thật sự được tự do, dân chủ thì xã hội mới mong tiến bộ được. Cầu chúc cho VN thay đổi để trở thành một nước cường thịnh, hạnh phúc cho con cháu sau này. Gấu Trúc, Paris Có lẽ, Việt Nam trong Giải Phóng hiện tại là những gì mình suy nghĩ về Việt Nam cách đây vài năm khi mình còn sống và chỉ quanh quẩn tại Việt Nam.
Nếu các bạn chú ý đến lời phát biểu của Giải Phóng thì bạn sẽ thấy hai điểm chung của những người cộng sản: 1. Nói rất dài và thường tìm những lời hoa mỹ để diễn đạt. (Cái này chỉ phù hợp trong văn viết thôi bạn ơi, vì nếu như thế sẽ tạo ra sự giả tạo từ phía người nghe nhất là những người khó tánh và hiểu biết - như mình chẳng hạn, smile) 2. Dùng rất nhiều danh từ chung chung, một sự mơ hồ và không rõ nghĩa trong lối diễn đạt. Mình lớn lên và học tập tại Việt Nam với niềm hăng say và đam mê cháy bỏng về tương lai và nghề nghiệp tại nước Việt thân yêu. Không tên Thưa bạn Nguyễn Cường. Tôi nghĩ bạn hơi thiển cận và đến bây giờ bạn vẫn chưa hiểu được sức mạnh của dân tộc này đâu. Huy Trần Vinh, Việt Nam Ai sẽ xin lỗi chúng tôi vì hàng triệu dân thường VN đã bị những kẻ theo GIẶC NGOẠI XÂM tàn sát giết chóc ? Thật ra chúng tôi ("chúng tôi" ở đây là tất cả những người VN chưa hề theo giặc ngoại xâm, không hề kêu gào bào chữa lấp liếm cho sự xâm lược của quân đội ngoại bang)chẳng yêu cầu ai xin lỗi, chúng tôi chỉ khẳng định rằng: chúng tôi có rất đầy đủ ý chí và sức mạnh để không cho phép 1 thế lực ngoại bang nào sang xâm lược VN 1 lần nữa, không cho phép tồn tại 1 kẻ máu đỏ da vàng nào đi theo giặc XÂM LƯỢC, như hồi trước 1975 nữa. Người dân chủ ở VN
Liệu người Việt nam ở Mỹ có dám biểu tình phê phán Mỹ gây chiến ở Việt nam không? Có dám yêu cầu Mỹ xin lỗi nhân dân Việt nam không?" Bạn không biết được nguyên nhân tại sao Mỹ gây chiến tranh tại Iraq thì quá dốt nát. Chế độ độc tài Sadam bị diệt vong là lẽ tất nhiên, ngừi Iraq giờ mới có được nhân quyền. Biết bao giờ người VN mới có được nhân quyền đây? Thính giả hải ngoại
Bạn Thành Nam không hiểu gì tự do cho nên bạn cho là Việt Nam tự do và đổi mới hoàn toàn nên đã tạo mọi cơ hội bình đẳng cho mọi người. Ai có tài thì được ăn học thánh tài và tự do làm việc để sống và xây dựng tương lai. Các bạn là con cái của những người miền bắc và của những người theo phía cộng sản. Các bạn đâu có biết rằng hàng ngàn thanh niên Miền Nam nhất là con cái của những người làm việc cho chính phủ miềm nam thì họ bị ngược đãi và tước đoạt mọi cơ hội để học tập và làm việc. Sinh, Đà Nẵng Thính giả ẩn danh, Đà Nẵng Nguyễn Đông, Hà Tây Lucky Star, SIngapore Nghe thật đau lòng khi bạn Giải Phóng dõng dạc tuyên bố không có gì cần xin lỗi với biết bao nhiêu người đã bỏ mạng do những chính sách "ưu việt" của Đảng ta. Một câu xin lỗi chân thành để bù lại quá nhiều mất mát, đau thương, cũng không làm được nói gì đến hòa hợp hòa giải dân tộc. Xin những ai đó đừng nghĩ tôi hay gia đình có liên quan tới chế độ VNCH nên thù hận. Trưức 75 ông bà tôi là giáo viên đi dậy học bình thường thôi, còn ba mẹ vẫn đang còn là sinh viên. Đức Anh, Colorado, Hoa Kỳ 1. Việt Nam đang phát triển đúng hướng với thế giới. Như vậy bạn có biết tại sao Việt Nam vẫn còn chần chờ không gia nhập tổ chức WTO hay không? Điều này theo tôi không phải Việt Nam thiếu tư cách để gia nhập tổ chức thương mại thế giới, mà chính phủ Việt Nam không đủ khả năng tham gia luật chơi quốc tế. Đây là một điều chậm tiến nếu không muốn nói là tụt hậu và cũng trả lời cho việc hàng hóa Việt nam trên thị trường thế giới không có sức cạnh tranh. 2. Cũng vì cái riêng đó mà những Việt kiều như mình rất ngại làm ăn trong nước. Chính phủ Việt nam chỉ muốn thu hút (nói theo lời văn của báo chí trong nước) sự đóng góp của Việt kiều cho công cuộc xây dựng đất nước mà không phải là huy động. Muốn huy động vốn được của Việt kiều thì Việt nam phải theo luật chơi dân chủ, đó là điều mà chính phủ Việt nam không muốn, và đang đổ lỗi cho cái riêng như bạn nói. Dân chủ là một tiến bộ văn minh của nhân loại trong đời sống xã hội hiện đại. Điều đó minh chứng qua các nước phát triển đều là nước có sinh hoạt chính trị dân chủ. 3. Theo đó những việt kiều nào bị cuốn hút về làm ăn lỡ thất bại thì cũng không thể trách rằng nhà nước Việt nam không kỳ thị họ. Thử hỏi bạn có biết gì về mức độ minh bạch trong quản lý nhà nước ở Việt nam hiện nay xếp vị trí thứ mấy trên thế giới hay không? Muốn biết bạn nên tìm đọc bài nói của TS Lê Đăng Doanh, ông ta là cố vấn kinh tế qua rất nhiều đời tổng bí thư. 4. Bạn Phóng nói xã hội nào cũng có bất công khó mà tiêu diệt hết được. Nhưng bất công ở Việt nam bạn có thấy đang chênh lệch quá xa giữa các tầng lớp xã hội thể hiện qua giàu nghèo và đặc quyến đặc lợi hay không? Hai bạn quá an phận chăng khi được hỏi về tương lai của chính mình trong vòng 30 năm tới trong khi các bạn là những người may mắn trong xã hội. Nếu bạn mong mỏi về già sẽ có những cuộc nói chuyện "bình tĩnh..." và các thú xem hoa,ngắm cảnh làm thơ thì phải mua life insurance (bảo hiểm nhân thọ)ở công ty của bạn làm trước chứ gì? Đó là điểm mà có lẽ bạn thấy rõ nhất về bất công xã hội thể hiện qua số lượng người mua bảo hiểm trên tổng số người dân. Phạm Vũ, Italy Hoàng Như Quỳnh, Na Uy Tuy nhiên tôi thấy Hồng Nga phỏng vấn thế hệ 30 với hai bạn trẻ này không được khách quan lắm vì đây là hai bạn trẻ được sinh ra và lớn lên trong hai gia đình cách mạng, như vậy chắc chắn hai bạn này có được nhiều ưu đãi hơn các bạn trẻ cùng lứa tuổi với họ sinh ra trong những gia đình của chế độ miền Nam còn sót lại. Tôi cũng là người trẻ như họ, cũng sinh sống ở VN và đang nỗ lực để vun đắp cho cuộc sống của mình. Trong tôi hình ảnh đàn áp và đẩy gia đình tôi vào ngõ cụt của cuộc sống không bao giờ nguôi được. Như tôi đã từng chia sẻ với BBC, chính tôi, những người trẻ đã và đang đóng góp sức mình cho quê hương đất nước đã là nạn nhân của chế độ XHCN. Tôi không biết các bạn trẻ như Giải Phóng và Kim có được các nguồn tin khách quan về quá khứ hay không? Chắc chắn ai cũng mừng vì đất nước đang trên đà phát triển nhưng không phải ai cũng chấp nhận lối hành xử và cách điều hành đất nước của giai cấp CS hiện nay. Tôi được biết Hồng Nga sẽ phỏng vấn hai bạn trẻ đã bỏ nước ra đi, nhưng theo tôi không ai hiểu được thực chất của vấn đề bằng chính những người trẻ bị phân biệt đối xử vì gia đình thuộc chế độ cũ miền Nam. Mọi người phải bỏ qua quá khứ và hướng tới tương lai để đất nước phát triển và "sánh vai với các cường quốc" nhưng thử hỏi các cấp lãnh đạo từ địa phương đến trung ương đều được tuyển chọn theo kiểu cha truyền con nối như hiện nay thì thử hỏi làm sao chúng ta có thể sánh vai được? Tôi đang trong một chuyến đi nước ngoài và tôi sẽ trở lại quê hương để tiếp tục cuộc sống. Tôi sẽ phải nỗ lực không chỉ cho cuộc sống của riêng tôi, mà còn cho gia đình tôi, cho quê hương tôi. Tôi vẫn có may mắn hơn một số bạn trẻ cùng tuổi được đi ra nước ngoài. Tôi mong rằng hai bạn như bạn Phóng và Kim có cơ hội như tôi để thấy rằng ở đất nước chúng ta hiện nay còn nhiều điều cần phải bàn cãi. Tôi hy vọng ngày trở lại quê hương sẽ không bị công an phát hiện có những ý kiến trên BBC vì nếu bị phát hiện chắc chắn tôi sẽ gặp khó khăn trong cuộc sống. Cuối cùng tôi xin chúc hai bain Phóng và Kim cùng các bạn trẻ cùng lứa với tôi sẽ thành đạt trong cuộc sống và đóng góp cho quê hương mình để có thêm nhiêù tự do và giá trị đạo đức căn bản của con người được đề cao. Một người trẻ ở VN Tú, Hà Nội, Việt Nam Giấu tên Bill, Đức Đối với tôi thì không trách tuổi trẻ 30 hiện nay mà trách mục tiêu công nghiệp giáo dục cho lớp trẻ giả dối và tính gian lận và cũng như những quan niệm không đúng đắn về nhân sinh quan, nhất là triết học Mác-Lenin, kinh tế chính trị, CNXH khoa học,lịch sử Đảng và tư tưởng HCM, chính những môn học ấy ngăn cản sự tiến bộ tiêu chuẩn quốc tế. Nhìn vào hiện thực giáo dục hiện nay thì thế hệ trẻ VN không dám nói những gì mình muốn nói,mà chỉ nói những gì mình phải nói, không dám học những gì mình muốn học mà chỉ học những gì mình phải học, không dám hiểu những gì mình muốn hiểu mà phải hiểu những gì mình không muốn hiểu cũng không dám đặt lại sự suy nghĩ của chính mình, với tư duy cởi mở chân thật hài hòa. Đó là nền giáo dục khép lại của nền giáo dục hư không của XHCN. Dù các bạn có quam điểm khác với tôi ,nhưng lẽ phải vẫn là lẽ phải, dù chỉ một lời“XIN LỖI“ trong quá khứ Đảng CSVN đã vi phạm sai lầm lớn nhất trong lịch sữ đối với nhân dân miền Nam là chuyện không thể tránh được. Dù hôm nay chưa có cơ hội thuận tiện chưa dám đối diện sự thật nói lên lời nói chân tình tự đáy lòng mà vấn đề chính là do đường lối giáo dục với kỹ thuật giáo dục được đào tạo con người chưa phải là gốc còn đạo tạo chuyện môn kỹ thuật chưa phải là ngọn như vậy chưa có hòa hợp để vun bồi cho truyền thống hôm nay và mai sau. Dù sao đi nữa, nhưng hai bạn Giải Phóng và Kim vẫn là bạn của tôi và hy vọng BBC sẽ nói chuyện lại hai bạn trẻ ấy vào 10 năm tới, lúc ấy sẽ có mẫu chuyện dài và hay. Nam Long, Oakland, Hoa Kỳ Anh Giải Phóng không phải là chúng tôi những người con có cha mẹ là những người lính VNCH nên anh không biết được nổi khổ của chúng tôi nhục nhã, nhọc nhằn của chúng tôi sau khi Miền Nam được giải phóng. Ba thì bị đưa đi học cải tạo tại rừng sâu và rồi phải để lại nấm sương tàn nơi đó. Còn chúng tôi những đứa trẻ vô tội vậy mà mấy anh Giải Phóng cũng đâu tha, sau khi tốt nghiệp trung học chúng tôi có đầy đủ trình độ để tiếp tục con đường học tập vậy mà cũng bị mấy anh giải phóng bảo cho ở nhà cuốc đất. Sống trong một xã hội như vậy mà anh Giải Phóng cho là công bằng sao? Không biết lúc đó anh Thành Nam Giải Phóng đang ở đâu có thấy được nỗi khổ của chúng tôi không, sao mà anh mạnh miệng nói một cách vô tư vậy? Green Peace, St. Petersburg, Nga Về việc xin lỗi của chính phủ mà BBC muốn gợi ý cho hai người, tôi cũng đồng ý với cả 2 bạn, một cuộc chiến tranh xảy ra, có biết bao điều tồi tệ, trong đó điều đáng lên án nhất là những kẻ rắp tâm gây ra nó. Trong cuộc chiến tranh này kẻ đó là Hoa kỳ, cho đến bây giờ thực ra có rất ít người giải thích được lý do Hoa Kỳ tham gia vào cuộc chiến, thậm chí với vai trò chủ mưu. Thậm chí trong hiệp định Paris còn nói đến việc bồi thường giúp Việt nam hàn gắn vết thương chiến tranh. Họ đã làm được điều đó chưa, họ đã xin lỗi vì đã gây ra cuộc chiến này chưa? Ngay cả bây giờ, Mỹ đã gây ra cuộc chiến Iraq chẳng vì lý do nào cả, vậy công bằng ở đâu? Chúng ta cứ làm khổ nhau bằng những lý do không chủ yếu! Liệu người Việt nam ở Mỹ có dám biểu tình phê phán Mỹ gây chiến ở Việt nam không? Có dám yêu cầu Mỹ xin lỗi nhân dân Việt nam không? Ngay vụ kiện chất độc da cam, nếu Mỹ là nước thực sự tự do dân chủ, tại sao chính quyền Mỹ lại yêu cầu chánh án bác đơn của nguyên đơn? Điều đó có phải là sự can thiệp vào việc xét xử của tòa án mà tiêu chí tối cao là chỉ tuân theo pháp luật? Nói ra thì gặp rất nhiều vấn đề đụng chạm, nói chung tôi cảm thấy mừng vì thế hệ 1975 đã có đủ bản lĩnh và khả năng để xây dựng và đoàn kết nước Việt. Tommy Nguyễn, Santa Ana, Hoa Kỳ Tôi chỉ là một người không có nợ máu hoặc được hưởng đặc ân của chế độ cũ. Tôi chỉ là một trong những người may mắn được sống và học hành tại xứ Hoa Kỳ. Nói chuyện chính trị kiểu trường lớp thì chúng tôi không bằng các anh chị như anh Giải Phóng, nhưng có một điều rất đơn giản mà tôi cũng như bao nhiêu người khác cảm nhận là chúng tôi thật sự sống trong một xã hội công bằng. Nơi mà tuổi trẻ có cắp sách đến trường một cách tự do. Ngừòi thiểu số còn được nhiều ưu tiên phúc lợi hơn người da trắng bản xứ. Người già cả neo đơn thì được giúp đỏ tài chánh lẩn y tế mặc dù họ không cần phải có công cách mạng. Một bên thì hô hào chiến thắng, một bên thì nấc nghẹn và bật khóc khi hồi tưởng lại những mất mát, nhà cửa, danh vọng, sinh mạng và những lời cầu nguyện cho những người đã nằm vĩnh viễn trên được vượt biên. Và đâu đó tôi còn nghe có tiếng hát của cô Ngọc Minh "anh giải phóng tôi, hay tôi giải phóng anh." Xin chúc các anh chị như anh Giải Phóng hãy sống thật với bản thân của mình. Xin sống vì mọi người. Nguyễn Cường, Hà Nội Tôi không được chứng kiến chiến tranh, tôi tưởng tượng ra nó qua nghĩa trang rộng bát ngát ở Trường Sơn, tôi biết đến tội ác của giới chủ Mỹ qua các nạn nhân chất độc màu da cam... Nhưng tôi sống ở Việt Nam, tôi có thể thấy hết sự lố bịch khi vào những ngày này người ta ra rả những khẩu hiệu như “70 năm đời ta có đảng” (!??? miễn bình luận), hay “Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm”.... hay “Hồ Chủ Tịch vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”..... còn nhiều lắm, tôi chẳng hiểu là những khẩu hiệu đó ai hô, hô cho ai nghe? Người ta đang nói đến những người tham nhũng, nhưng mà hình như họ quên mất một điều phần lớn đảng viên ngày nay đều vì lợi ích cá nhân và cao hơn là tham nhũng. William Quach, USA Tường Vi Tôi thích những lời dịu dàng của chị Kim, có lẽ chị tiếp xúc nhiều với các bạn cùng trang lứa nên phản ánh rõ hơn hoàn cảnh từ nhiều đối tượng. Quan niệm của chị về tương lai mình và tình yêu vợ chồng rất chừng mực, chỉ xin cố vấn một điều trong trong tình yêu với chị là hãy tìm một ý trung nhân biết trang trọng mình mỗi khi lầm lỗi bằng những lời xin lỗi,chân thành thay đổi. Mấy anh trai mà cứ ngang ngược cái kiểu " trên đời này đã có ai cần xin lỗi ai " là đáng ngờ lắm. Tương lai VN sẽ tươi sáng với những công dân như chị đó. |
| ||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
| |||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||